accutane without birth control reddit
buy accutane
pills Trong loạt bài này, tôi sẽ giảng dạy về chủ đề “Sự Dư Dật Của Đức Chúa Trời”. Liên quan đến sự phục hồi của Y-sơ-ra-ên, có một lời Kinh thánh quan trọng trong đó Đức Chúa Trời phán: “Ta sẽ …tỏ cho chúng thấy cảnh thịnh vượng và yên ổn lâu dài” (Giê-rê-mi 33: 6). Chữ chìa khóa ở đây là “tỏ cho” (tiết lộ). Tôi đã đến chỗ thấy rằng bạn không thể hiểu hay chiếm được sự dư dật của Đức Chúa Trời trừ khi Ngài tiết lộ điều đó cho bạn. Điều đó chỉ đến bằng sự mặc khải. Tôi cầu nguyện Đức Chúa Trời sẽ ban cho bạn sự mặc khải đó. Bài học đầu tiên này sẽ tập trung vào các nguyên tắc cơ bản chi phối sự dư dật của Đức Chúa Trời dành cho chúng ta. Trong những bài học tiếp theo, tôi sẽ bàn về các điều kiện để nhận được sự dư dật của Đức Chúa Trời, và mục đích mà Đức Chúa Trời ban cho chúng ta sự dư dật như vậy.
--Những Từ Ngữ Cơ Bản-
Tuy nhiên trước hết tôi muốn kiểm tra một số từ ngữ hoặc khái niệm cơ bản mà tôi sẽ sử dụng trong kết nối này. Chúng có tất cả các mối quan hệ với nhau nhưng không phải tất cả đều đồng nghĩa, vì chúng có sắc thái khác nhau về ý nghĩa. Trước tiên tôi sẽ bàn về các khái niệm tích cực và sau đó về khái niệm tiêu cực. Có bốn nhóm từ ngữ chính ở phía tích cực: giàu có và các sự giàu có; dồi dào và sự dồi dào; thịnh vượng, và sự thịnh vượng,; phồn thịnh, và sự phồn thịnh.
Hãy để tôi chỉ ra một sự khác biệt quan trọng. Khi chúng ta sử dụng những từ ngữ sự giàu có và giàu có hay sự dồi dào và dồi dào, chúng ta đề cập đến một người có tài sản tài chính và vật chất đáng kể. Nhưng khi chúng ta nói về thịnh vượng và dồi dào và những từ ngữ liên quan của chúng, hàm ý không nhất thiết là người được nhắc đến có nhiều tiền trong ngân hàng hoặc sở hữu tài sản vật chất lớn. Vì vậy, có một sự khác biệt quan trọng. Thực ra, lời hứa của Đức Chúa Trời chủ yếu là chúng ta có sự dư dật hơn là chúng ta có sự giàu có.
Về thể yếu, sự dư dật có nghĩa là bạn có tất cả những gì bạn cần cộng với một cái gì đó dư thừa để có thể cung cấp cho người khác. Đó là khi không có nhu cầu trong cuộc sống của mình và bạn có nhiều hơn điều bạn cần nên phải cung cấp cho người khác. Sự dư dật cho thấy rằng bạn luôn được nâng lên trên mức độ nhu cầu của riêng bạn và do đó có thể tiếp cận với nhu cầu của người khác.
Từ ngữ thịnh vượng, đặc biệt là khi nó được sử dụng trong Kinh Thánh, có một ý nghĩa của sự thành công. Nhưng nó không nhất thiết có nghĩa là của cải hoặc tài sản vật chất khổng lồ. Hãy để tôi minh họa điều này bằng cách chỉ cho bạn những gì tôi có ngụ ý từ hai khúc Kinh Thánh. Trong thơ tín thứ ba của mình, Giăng nói, “Thưa anh quý mến, tôi cầu nguyện cho anh được thịnh vượng mọi mặt, được khỏe mạnh phần xác, cũng như được thịnh vượng về phần hồn” (3 Giăng 2). Thật là một lời tuyên bố đẹp đẽ về ý muốn của Đức Chúa Trời cho người tín đồ tận tụy! Gai-út, người mà bức thơ nầy được gởi cho, là một tín đồ mẫu mực. Nghiên cứu thơ tín, bạn sẽ thấy rằng ông ấy đang bước đi trong mọi sự thật mà Đức Chúa Trời đã làm cho sẵn sàng. Sứ đồ Giăng, viết thư như là phát ngôn nhân của Đức Thánh Linh, nói với ông, “Thưa anh quý mến, tôi cầu nguyện cho anh được thịnh vượng mọi mặt, được khỏe mạnh phần xác, cũng như được thịnh vượng về phần hồn”. Điều này bao gồm cả ba lĩnh vực của cuộc sống : vật chất, vật lý và thuộc linh. Trong mỗi phần đó, ý muốn của Đức Chúa Trời đều là tốt lành.
Từ ngữ được dịch là "thịnh vượng" ở đây có nghĩa là "có một cuộc hành trình thuận lợi hoặc thành công".
Trong Rô-ma 1:10 nơi Phao-lô cầu nguyện rằng ông có thể "có một cuộc hành trình thịnh vượng theo ý muốn của Đức Chúa Trời"( bản King James)- khi ông đi đến với các Cơ Đốc nhân tại Rô-ma,- được sử dụng cùng một từ ngữ .
Kinh thánh cho thấy rằng Đức Chúa Trời đã đáp lời cầu nguyện của Phao-lô. Hành trình của ông đến Rô-ma được mô tả trong Công-vụ 27 và 28.
Tuy nhiên, bạn sẽ nhận thấy từ sự mô tả về “cuộc hành trình thịnh vượng”, Phao-lô không đi du lịch theo cấp hạng nhất. Ông đi như một tù nhân mang xiềng xích. Ông đã trải qua một cơn bão to lớn. Có vẻ như toàn bộ con tàu và tất cả những người trên đó sẽ bị chết mất. Nhưng nhờ sự can thiệp của Đức Chúa Trời, họ sống sót qua cơn bão, và không ai trên tàu bị chết mất. Họ đến một hòn đảo và có được những gì chúng ta gọi là “sự phục hưng”. Khi họ rời đảo ra đi, những người dân đảo chất xuống tàu tất cả những gì họ cần cho phần còn lại của cuộc hành trình của mình. Vì vậy, Phao-lô có một chuyến đi thuận lợi (thịnh vượng), nhưng đó không phải là một chuyến đi thoải mái, và ông không đi du lịch cấp hạng nhất.
Điểm tôi muốn làm là khi chúng ta sử dụng những từ ngữ thịnh vượng và dồi dào, chúng ta không nhất thiết phải nói về những người mà thế giới sẽ phân loại là rất sung túc hoặc rất giàu có.
--Không Chỉ Giàu Có
Hãy nhanh chóng nhìn lại bốn loại từ ngữ khác nhau. Chúng ta thấy rằng những từ ngữ giàu có và sự giàu có và những từ ngữ dồi dào và sự dồi dào về cơ bản là đồng nghĩa. Nhưng chúng rất khác với chữ thịnh vượng (thuận lợi) và sự thịnh vượng, liên quan đến việc làm một điều gì đó thành công. Theo nghĩa này, ngược lại với sự thịnh vượng là thất bại. Mặt khác, dồi dào, dư dật và sự dư dật có nghĩa là bạn không sống trong sự thiếu thốn hoặc thiếu hụt hay thất vọng, mặc dù bạn có thể không có một sự dư thừa lớn lao, và cũng không có bất kỳ điều gì trong tài khoản ngân hàng của minh.
Tôi luôn nói về Chúa Jêsus trong thời kỳ chức vụ trên đất của Ngài rằng Ngài không có một tài khoản ngân hàng lớn - mặc dù Ngài và các môn đệ của Ngài đã có một cái túi, trong đó họ cất giữ của dâng hiến- nhưng Ngài chỉ đơn giản dùng thẻ tín dụng của Cha Ngài và thẻ đó luôn được tôn trọng.
Trên thực tế, những người rất giàu có thực sự không cần nhiều tiền mặt. Lần kia tôi đã ở chung với một người giàu có trong một nhà hàng và ông đã mời tôi một bữa ăn đẹp. Cuối cùng ông thậm chí không bao giờ xuất trình cái thẻ gì cả. Ông ta chỉ ký tên vào hóa đơn. Thế là đủ rồi. Người phục vụ biết nó sẽ được chăm sóc. Vì vậy, chúng ta không tập trung ý tưởng về việc có nhiều tiền trong ngân hàng. Đó không phải là những gì chúng ta đang nói đến.
Tất nhiên, ngược lại với bốn khái niệm tích cực mà chúng tôi đã trích dẫn là khá rõ ràng. Những từ ngữ mà tôi quan tâm là: nghèo và sự nghèo khó; thiếu thốn; nhu cầu; thiếu hụt; thất bại và thua sút. Chúng ta cần phải ghi nhớ hai nhóm khái niệm này - tích cực và tiêu cực - khi chúng ta tiến hành nghiên cứu các nguyên tắc chi phối các xử lí của Đức Chúa Trời trong lĩnh vực này.
-Năm Nguyên Tắc Cung Ứng
Bây giờ tôi sẽ trình bày năm nguyên tắc cơ bản liên quan đến sự cung ứng của Đức Chúa Trời mà rất quan trọng. Hai nguyên tắc đầu tiên sẽ xuất hiện trong bài học này - ba ba nguyên tắc tiếp theo sẽ theo sau trong bài học tiếp theo.
- Nguyên Tắc Thứ Nhất
Sự cung ứng của Đức Chúa Trời nằm trong lời hứa của Ngài. Chúng ta thấy điều này rõ ràng nhất từ 2 Phi-e-rơ 1: 2–4:
“Cầu xin ân điển và bình an tràn đầy [gia tăng] trên anh em nhờ sự nhận biết Đức Chúa Trời và Đức Chúa Jêsus, Chúa chúng ta! Quyền năng của Đức Chúa Trời đã ban cho chúng ta mọi điều liên quan đến sự sống và sự tin kính, qua sự nhận biết Ngài là Đấng đã kêu gọi chúng ta bằng vinh quang và nhân đức của Ngài . . . .(câu 2–3)
Lưu ý rằng cuộc sống Cơ Đốc nhân là một cuộc sống của phép nhân. Nó không ở trạng thái tĩnh - chỉ cần nắm lấy những gì bạn có. Thậm chí không chỉ là bổ sung. Đó là phép nhân lên. Điều này đến qua “sự nhận biết Đức Chúa Trời và Đức Chúa Jêsus là Chúa chúng ta”. Tất cả mọi thứ mà chúng ta cần thì bắt buộc phải đến với chúng ta từ Đức Chúa Trời qua Chúa Jêsus. Chúng ta không cần nguồn cung cấp khác và không có ống dẫn khác.
Trong thì động từ mà Phi-e-rơ sử dụng, “đã ban cho,” chúng ta thấy rằng Đức Chúa Trời đã ban cho chúng ta tất cả những gì chúng ta cần cho cõi thời gian và cõi vĩnh cửu, cho mọi lĩnh vực trong cuộc sống - cho cuộc sống và sự tin kính. Nhiều lần chúng ta cầu nguyện trên cơ sở hiểu lầm. Chúng ta cầu xin Đức Chúa Trời ban cho chúng ta điều gì đó mà Ngài đã ban cho chúng ta rồi. Thật không dễ dàng để Đức Chúa Trời trả lời những lời cầu nguyện đó bởi vì bằng cách nếu trả lời họ, Ngài sẽ ủng hộ sự hiểu lầm đó. Vì vậy, đôi khi chúng ta phải điều chỉnh suy nghĩ của mình để cầu nguyện loại cầu nguyện mà Đức Chúa Trời có thể trả lời. Cám ơn Đức Chúa Trời chúng ta nên thường chiếm lấy hơn là thỉnh cầu Ngài.
Chú ý một lần nữa, "tất cả mọi thứ" được bao gồm trong "sự nhận biết … Đức Chúa Jêsus". Nguyên văn Tân ước Hy Lạp nói rằng Chúa Jesus "gọi chúng ta đến vinh quang và nhân đức của Ngài". Đó không phải vinh quang của chúng ta, nhưng của Ngài. Đó không phải là đức hạnh của chúng ta, nhưng là của Ngài. Đức Chúa Trời đã ban cho chúng ta mọi điều chúng ta sẽ cần đến, và tất cả đều chứa đựng trong sự nhận biết Chúa Jesus. Từ ngữ tiếng Hy Lạp cho chữ “tri thức” cũng có thể được dịch là “sự thừa nhận”. Nó có nghĩa là cả “tri thức” và “sự thừa nhận”. Chúng ta không biết đủ về Chúa Jêsus về mặt trí năng; chúng ta phải thừa nhận một cách hiệu quả rằng trong cuộc sống của chúng ta, Ngài “. . . ban cho chúng ta những lời hứa lớn lao và cao quý . . . “ (câu 4).
Đây là chìa khóa! Đức Chúa Trời đã ban cho chúng ta mọi thứ chúng ta cần. Điều đó đâu rồi? Điều đó ở trong lời hứa của Lời Ngài. Sự cung ứng của Đức Chúa Trời là ở trong các lời hứa của Ngài.
Đây là chân lý thiết yếu mà bạn phải nắm bắt: sự cung ứng ở trong lời hứa. Hãy nói cho chính mình cho đến khi lời đó trở thành một phần suy nghĩ của bạn: “sự cung ứng ở trong lời hứa. . . sự cung ứng ở trong lời hứa”. Bây giờ, chúng ta đi đến một tuyên bố hơi khác: . . . những lời hứa …, để nhờ đó anh em có thể tránh khỏi thần thượng gây nên bởi tham dục..”. câu 4
Tôi chỉ tự hỏi liệu các Cơ đốc nhân đương thời nay có hiểu ngôn ngữ đó không.
Tôi không biết làm thế nào để diễn tả nó cách tốt hơn. Có nghĩa là “chúng ta trở thành những người dự phần vào bản tính của Đức Chúa Trời”. Chúng ta nhận được bản chất thực sự của Đức Chúa Trời. Chúng ta trở thành thần thượng.
Bây giờ, bạn có thể nghĩ rằng đó là một tuyên bố mạo hiểm. Tuy nhiên, Kinh thánh hỗ trợ điều đó. Khi Chúa Jêsus bị thách thức về sự tuyên xưng của Ngài là Con Đức Chúa Trời, Ngài trích dẫn một trong các thánh vịnh, nói rằng: “Nếu luật pháp gọi những người nhận được lời của Đức Chúa Trời là thần, và lời Kinh Thánh không thể hủy bỏ được” (Giăng 10:35). Trích dẫn này được lấy từ một thánh vịnh nói rằng, “Ta phán: “Các ngươi là thần” (Thi Thiên 82: 6). Đức Chúa Trời thực sự đã phán với con người "các ngươi là thần (gods)".
Chúng ta có thể thấy khó tiếp nhận được điều này, nhưng Chúa Jêsus ban cho chúng ta lời bình luận thần thượng. Làm thế nào con người có thể trở thành thần? Cơ sở là gì? Đó là Lời của Đức Chúa Trời đã đến với họ. “Nếu Ngài gọi họ là các vị thần, [là những người mà] lời của Đức Chúa Trời đã đến, và Kinh Thánh không thể bị hủy bỏ” (bản King Joames)-- cùng một nguyên tắc như vậy áp dụng cho chúng ta. Bởi vì Lời của Đức Chúa Trời đến với chúng ta qua những lời hứa của Đức Chúa Trời, chúng ta có thể trở thành những người dự phần bản tính của Đức Chúa Trời. Chúng ta có thể trở thành thần thượng.
Tất nhiên, tôi nhận ra tuyên bố đó có thể bị lạm dụng. Tuy nhiên, tôi tin rằng theo cách tôi đã trình bày, đó là một phân tích chính xác những gì Kinh Thánh thực sự dạy dỗ.
Và rồi phần cuối cùng của sự mặc khải đó là kết quả hợp lí của những gì đã xảy ra trước đó. Tỷ lệ khi chúng ta trở thành những người dự phần bản chất thần thượng, chúng ta được giải cứu khỏi sự băng hoại trong thế giới này — vì bản chất thần thượng và sự băng hoại không tương thích. Bản chất thần thượng và sự băng hoại không thể thích hợp nhau. Bản chất thần thượng không thể hư hoại.
Mọi thứ trong thế giới này đều bị hư hỏng. Do đó, nói một cách hợp lý, khi chúng ta trở thành những người dự phần bản chất của Đức Chúa Trời, chúng ta được giải cứu khỏi sự băng hoại của thế giới này.
Bây giờ tôi muốn tóm tắt bằng những từ ngữ của tôi, thể yếu của những gì Phi-e-rơ đã nói với chúng ta trong câu 3 và 4 ở trên. Nó có thể được giảm xuống còn năm tuyên bố kế tiếp nhau mô tả nguyên tắc số một: Sự cung ứng của Đức Chúa Trời ở trong những lời hứa của Ngài.
Quyền năng thần thượng của Đức Chúa Trời đã ban cho chúng ta mọi thứ chúng ta từng cần đến cho cõi thời gian và cõi vĩnh cửu. Tất cả đều chứa đựng trong việc hiểu biết và thừa nhận Chúa Jesus cách đúng đăn.
- Sự Cung Ứng Của Đức Chúa Trời Ở Trong Lời Hứa Của Ngài.
Khi chúng ta chiếm hữu được những lời hứa, chúng ta trở thành những người dự phần bản chất của Đức Chúa Trời. Khi chúng ta trở thành những người dự phần bản chất của Đức Chúa Trời, chúng ta được giải cứu khỏi sự băng hoại của thế giới này.
Tôi đề nghị bạn không chỉ đọc qua bản tóm tắt này một lần - hoặc thậm chí hai lần. Hãy dành thời gian để suy gẫm nó. Sự mặc khải như vậy bạn không thể hấp thụ nó chỉ trong vài phút. Nó đòi hỏi rằng bạn mở toàn bộ tâm trí của minh và ở với nó cho đến khi nó trở thành một phần của bạn.
- Nguyên Tắc Thứ Hai
Những lời hứa là cơ nghiệp của chúng ta. Chúng là những gì Đức Chúa Trời đang đưa chúng ta vào. Có một sự song hành rất đơn giản giữa Cựu Ước và Tân Ước. Trong Cựu Ước, dưới một vị lãnh đạo tên là Giô-suê, Đức Chúa Trời đã đưa dân Ngài vào miền đất hứa. Trong Tân Ước, dưới một nhà lãnh đạo tên là Jesus (trong tiếng Hê-bơ-rơ là cùng một từ ngữ như Giô-suê), Đức Chúa Trời mang dân của Ngài vào vùng đất hứa. Giao ước cũ - một miền đất hứa; Giao ước mới — một vùng đất hứa.
Chúng ta hãy nhìn vào sách Giô-suê một khoảnh khắc và xem các điều kiện cơ bản mà Đức Chúa Trời ban cho Giô-suê. Trước tiên Đức Chúa Trời nhắc nhở Giô-suê, “Môi-se tôi tớ tôi đã chết” (Giô-suê 1: 2). Tôi thấy điều đó rất quan trọng. Trước khi chúng ta có thể đi vào một cái gì đó mới mẻ, luôn luôn có một cái chết của một cái gì đó cũ kỷ. Đời sống thuộc linh, theo một ý nghĩa nào đó, giống như những mùa trong năm. Có một chu kỳ liên tục của các mùa. Chúng ta có mùa hè với sự dư dật của nó; sau đó mùa thu, một thời gian tàn héo; rồi đến mùa đông, thời gian của sự chết; và kế đến là mùa xuân, thời điểm đổi mới và phục sinh. Đây là một nguyên tắc đi qua cuộc sống của chúng ta.
Đức Chúa Trời chỉ ban phước cho điều đã chết và được phục sinh. Sự chuyển tiếp từ Môi-se sang Giô-suê đại diện cho một sự lặp lại theo thời gian trong đời sống của mọi tín đồ. “Môi-se, đầy tớ Ta, đã chết. Bây giờ con và cả dân nầy hãy đứng dậy đi qua sông Giô-đanh, vào đất mà Ta sắp ban cho dân Y-sơ-ra-ên. Bất cứ nơi nào bàn chân các con đạp đến thì Ta ban cho các con, như Ta đã phán với Môi-se” (Giô-suê 1: 2–3)
Gần đây tôi nhận thấy một cái gì đó trong những câu nầy mà tôi chưa bao giờ thấy trước đây. Đức Thánh Linh nhấn mạnh từ ngữ trong “cả dân nầy”. Đức Chúa Trời sẽ không để lại bất kỳ người nào ở phía sau. Trong hầu hết các vòng kết nối ngày hôm nay, chúng ta sẽ được thỏa mãn nếu chúng ta có thể nhận được 90 phần trăm dân chúng ở trên. Nhưng Đức Chúa Trời phán, “Mọi người sẽ đi qua.” Tôi thực sự tin rằng đó là cách Đức Chúa Trời xem tình hình của chúng ta ngày nay liên quan đến những lời hứa của Ngài. Mọi người sẽ phải di chuyển vào đất hứa.
Sau đó chú ý đến các thì của động từ. Đức Chúa Trời nói rằng: “Ta đang ban cho họ vùng đất” (thì hiện tại). Rồi Ngài phán trong câu 3, “Ta đã ban cho ngươi.” Một khi Đức Chúa Trời ban cho, điều đó đã được ban cho rồi. Từ lúc đó trở đi, nó đã được nói đến trong thì quá khứ. Từ thời điểm đó trở đi, vùng đất hợp pháp đã thuộc về con cái của Y-sơ-ra-ên. Nhưng chúng ta phải phân biệt giữa pháp lý và kinh nghiệm.
Nhiều lần khi chúng ta nói chuyện với một tín đồ từ một nền tảng cơ bản về việc chịu báp-têm trong Đức Thánh Linh hoặc nhận thêm một số cung ứng của Đức Chúa Trời, ông ấy trả lời, “Tôi đã nhận được tất cả khi tôi được cứu. Không còn gì để tiếp nhận nữa”. Có một cách để trả lời đó là," Nếu bạn tiếp nhận tất cả, thì tất cả điều đó đang ở đâu?
Tuy nhiên, tôi tin rằng, theo ý nghĩa nào đó, họ đúng. Về mặt pháp lý, khi bạn đến với Đấng Christ, bạn đã trở thành người thừa kế của Đức Chúa Trời và là người đồng thừa kế với Chúa Jêsus Christ. Sau đó, toàn bộ cơ nghiệp là thuộc về bạn cách hợp pháp. Nhưng có một sự khác biệt lớn lao giữa pháp lý và kinh nghiệm. Bạn có thể sở hữu nhiều về mặt pháp lý, nhưng tận hưởng rất ít trong kinh nghiệm thực tế.
Đôi khi tôi minh họa điều này bằng câu chuyện ngụ ngôn sau: Nếu Giô-suê và con cái của Y-sơ-ra-ên giống như một số người theo chủ thuyết cơ bản chính thống, họ sẽ xếp hàng trên bờ phía đông sông Giô-đanh, nhìn qua sông, khoanh tay lại và nói, “Chúng tôi đã có tất cả rồi! ”Điều đó có thể đúng về mặt pháp lý, nhưng không đúng về mặt kinh nghiệm. Nếu họ giống như một số người Ngũ Tuần, họ đã vượt sông Giô-đanh (mà tôi ví sánh với báp têm trong Đức Thánh Linh), sau đó xếp hàng trên bờ phía tây, khoanh tay lại và nói, “Chúng ta có tất cả! ”Nhưng thực ra họ chỉ còn một giai đoạn nữa - vẫn còn xa cơ nghiệp thực sự của họ. Điều thú vị về những con cái của Y-sơ-ra-ên tiếp lấy đất hứa là những gì Đức Chúa Trời đã mang chúng vào bằng một phép lạ, và rồi ban cho họ chiến thắng đầu tiên của họ trên Giê-ri-cô cũng bằng một phép lạ. Nhưng sau đó, họ phải chiến đấu cho mọi mảnh đất mà họ đã sở hữu. Trong cùng một cách, chúng ta không thể mong đợi có được cơ nghiệp của mình mà không có sự xung đột!
Cách mà con cái của Y-sơ-ra-ên giành được cơ nghiệp của mình là: “Bất cứ nơi nào bàn chân các con đạp đến thì Ta ban cho các con”. Vì vậy, nó cũng ở cùng chúng ta. Về mặt pháp lý, tất cả thuộc về chúng ta ngay tại thời điểm này. Tuy nhiên, về mặt kinh nghiệm, chúng ta phải chuyển vào và khẳng định sự tuyên nhận của mình về những gì Đức Chúa Trời ban cho chúng ta. Chúng ta phải đặt chân vào từng lời hứa khi chúng ta đến với nó. Đó là một bức tranh rất sống động về việc khẳng định: "Đức Chúa Trời đã hứa điều này cho tôi, và bây giờ tôi đòi hỏi lời hứa của Ngài."
--Còn Bài Tiếp Theo
Ba nguyên tắc kế tiếp sẽ được diễn giải trong bài học tiếp theo./.
D.P.