-
1Cớ sao ngươi khoác lác về điều xấu, hỡi người to lớn? Sự ân-cần thương-yêu của Đức Chúa TRỜI có suốt cả ngày. 2Lưỡi ngươi chế ra sự hủy-hoại, Như dao-cạo bén, hỡi kẻ làm điều dối-trá! 3Ngươi thích điều xấu hơn điều tốt, Điều sai trái hơn nói điều đúng. [Sê-la. 4Ngươi thích mọi lời tàn-hại, Hỡi lưỡi dối-trá! 5Nhưng Đức Chúa TRỜI sẽ đập tan ngươi mãi mãi; Ngài sẽ túm lấy ngươi, và rứt ngươi ra khỏi lều ngươi, Và nhổ ngươi ra khỏi xứ của người sống. [Sê-la. 6Và người công-chính sẽ thấy và sợ, Và sẽ cười nó, nói: 7"Kìa, kẻ không muốn làm Đức Chúa TRỜI thành nơi ẩnnáu của hắn, Nhưng đã trông-cậy nơi sự giàu sụ của hắn, Đã kiên-quyết trong ước-muốn xấu-xa của hắn."8"Nhưng về phần con, con như cây ô-li-ve xanh trong đền của Đức Chúa TRỜI; Con trông-cậy nơi sự ân-cần thương-yêu của Đức Chúa TRỜI đời đời vô cùng. 9Con sẽ dâng cho Chúa các lời cảm-tạ mãi mãi, bởi vì Chúa đã làm xong nó, Và con sẽ phục-dịch danh Chúa, vì ấy là tốt, trong sự hiệndiện của các kẻ tin-kính Chúa."
-
Khi Đa vít cùng mấy bạn bè trốn khỏi vua Sau-lơ, ông ghé đền tạm và xin bánh ăn từ thầy tế lễ. Hôm đó có Đô e, là đầy tớ của vua Sau lơ, đang bị giam cầm ở đó. Đô e là người Ê-đôm
Đô e xuyên tạc, bịa đặt để tố cáo thầy tế lễ khiến cho về sau chính vua Sau-lơ dùng Đô e giết 85 thầy tế lễ. chỉ còn A-bia tha trốn thoát. A bia tha sát bên cạnh đa Đát suốt cuộc đời mãi đến khi Sau lơ môn lên ngôi vua.
Thi thi 52 Đa vít lên án cái lưỡi của Đô e. Chúa sẽ nhổ bỏ Đô e và trồng Đa vít trong nhà Chúa đến mãi mãi mãi .Tôi thấy nhiễu Đô e cco1 cái lưỡi vu cáo thêu dệt.
-
Lưỡi người khoác lác như dao bén,
Toan điều ác nói lời dối gian,
Vu cáo người lành quá giới hạn,
Nhổ khỏi đất ssống Chúa ra tay
-
Thấy điều đó lòng tôi run sợ,
Kẻ cậy người giàu có, bạo quyền,
Cây châm rễ nhà Ngài Chúa nhổ,
Túm người, Chúa dứt bỏ thường xuyên.
-
Ộ-liu tươi xanh trong đền thánh,
Con nương ái đức của Chúa Trời,
Dâng lời cảm tạ không ngơi nghỉ,
Phục vụ trước mặt dân thánh rồi.