-
Chúa làm chứng về người, “Ta đã tìm thấy Đa-vít con trai của Gie-sê, là người Ta hài lòng, người sẽ thi hành mọi ý muốn Ta’. Tiên tri Sa-mu-ên nói về người: “Đức Giê-hô-va đã chọn cho mình một người đẹp lòng Ngài, đặt người ấy làm người lãnh đạo của dân Ngài, bởi vì ngươi đã không vâng giữ mệnh lệnh của Đức Giê-hô-va.” Lòng kỉnh kiền ngoan đạo của người bị vợ mình là Mi canh khinh bỉ. Nhưng A bi ga in vợ của Na banh thông minh nhận ra chân giá trị thuộc linh của người. Áp-ne tổng binh Israel đồng tâm đồng ý với các trưởng lão Israel là ao ước người cai trị trên toàn quốc gia.
Qua mọi lời bình phẩm trên, tôi dám nói rằng người không giả bộ khi bày tỏ những cảm xúc mạnh trước nỗi bất hạnh của vua Sau-lơ và các con. Người xác thịt sẽ nhân cơ hội nầy phát biểu: “ô đáng cho ông, vì bấy lâu nay ông săn đuổi mạng sống kẻ xức dầu của Đức Chúa Trời mà!”. Tình yêu thương không vui về điều bất công, nhưng vui trong sự thật. Chân người không vội vàng chạy đi làm điều dữ. Người bưng tai chẳng nghe chuyện đổ huyết (Ê sai 33: 15).
Với tấm lòng khiêm ti, không oán hận, người để cho cảm xúc đau đớn về nỗi bất hạnh của vua Sau lơ thấm nhập vào tấm lòng, tâm hồn và tâm linh mình cách không hạn chế. Do đó người đã thẳng tay trừng phạt kẻ mang tin buồn về Sau lơ và giả dạng làm người giết vua để mong được người ban thưởng.
Lòng người không niệm ác, không ghi nhớ những bạc đãi của vua Sau lơ đối với mình trong quá khứ. Người xóa bỏ khỏi kí ức, khỏi cảm xúc mình những hành động ác độc của vua cha. Nhổ rễ đắng như vậy khỏi lòng mình khó biết dường nào!
Người động viên chính mình và mọi người xung quanh khóc về vị vua quá cố khi gián tiếp nói, “Hỡi các thiếu nữ Y-sơ-ra-ên, hãy khóc thương Sau-lơ! Người đã mặc cho các cô áo điều lộng lẫy, Cài trên áo các cô đồ trang sức bằng vàng”. Người nhớ lại đã nhiều lần vua đã tôn trọng mình, ban thưởng, tôn cao, khen ngợi. Vị vua quý mến, đấng chịu xức dầu của Đức Giê hô va nay còn đâu? Bạn ơi, hãy nhớ những điều tốt lành mà người quá cố đã từng làm cho bạn. Đừng nhớ những điều xấu xa mà người ấy đã gieo vào đời bạn.
Trong suốt bài ai ca, người không hề cho phảng phất một lời thù hận, một lời khiếm nhã vễ những cơn điên loạn của vua. Người chỉ diễn tả những điểm tích cực của nhạc phụ mình. Người chỉ gọi vua cha là anh hùng, là dũng sĩ. Người đánh giá vua cha và Giô na than là cặp bài trùng: “nhanh hơn chim ưng, mạnh hơn sư tử!”.
Đã hai lần người cản trở thủ hạ thanh toán vua, vì người kính sợ và tôn trọng đấng chịu xức dầu của Chúa. Người biết mình không có quyền tiếp tay hay chỉ đạo Đức Chúa Trời trừng phạt kẻ chịu xức dầu nầy. Người biết mình là ai mà dám xét đoán tôi tớ của Chúa. Dù có ra sao, vua cha đứng hay ngã, ấy là việc của Chúa.
Người rất quan tâm vinh quang của Chúa và thanh danh vua cha bị nhem nhuốc trong khi vua bị ngã xuống trên đồi cao.-- là nơi có lẽ “sương móc và mưa chẳng sa xuống .., và đồng ruộng chẳng sinh ngũ cốc để làm tế lễ”.
Bạn có buồn như người chăng khi nhan nhản quanh ta bao anh em đã một thời là anh hùng, là dũng sĩ của Chúa mà hôm nay họ đã ngã xuống, và vũ khí của họ thành vô dụng, bỏ đi?
“Hỡi Y-sơ-ra-ên! Kẻ danh vọng của ngươi đã bị giết trên các đồi cao! Ôi sao các anh hùng nầy lại gục ngã!”.
Bạn ơi, biết bao kẻ danh vọng giữa cộng đồng dân Chúa đã ngã xuống rồi! Ngã vì tuổi già, lực cạn, ngã vì sa bại, suy thoái.
Ôi xin Chúa cho mỗi chúng ta có tâm tình, tâm linh chân thật mà khóc vì bầy của Đức Chúa Trời hôm nay!