«Trong thời Nô-ê thể nào thì trong ngày Con Người cũng thể ấy: Người ta ăn uống, cưới gả, cho đến ngày Nô-ê vào tàu, rồi nước lụt tràn đến hủy diệt tất cả » (Lu ca 17 :26-27).
«Gióp liền trỗi dậy, xé áo mình và cạo đầu rồi sấp mình xuống đất mà thờ lạy và nói: “Tôi trần truồng lọt khỏi lòng mẹ Tôi cũng sẽ trần truồng trở về; Đức Giê-hô-va đã ban cho, Đức Giê-hô-va lại cất đi; Đáng chúc tụng danh Đức Giê-hô-va!” Trong mọi việc đó, Gióp không phạm tội và chẳng nói điều gì xúc phạm đến Đức Chúa Trời. ». (Gióp 1 :20-22).
-
Nước lụt ngày Nô-ê thuở trước,
Tượng trưng đại nạn đến nay mai,
Tám người tránh khỏi họa tai,
Khác nào dân được cỡi mây lên trời.
-
Ăn uống cưới gả rồi xây cất,
Mạng lưới vật dục thật kín thay,
Bạn mà thoát được lưới nầy,
Làm người đắc thắng chờ ngày cất lên
-
Thân thể ta không vì ăn uống,
Không săn lùng tận hưởng món gì,
Đa-ni-ên thắng diệu kì,
Bốn anh em chẳng còn gì thèm ăn.
-
Người chế phục xác thân ham muốn,
Lâu năm được hưng vượng tâm linh,
Am tri khải thị siêu hình,
Chúa Trời quý trọng, dân mình kính yêu.
-
Tên của Gióp nghĩa là “bị ghét”.
Sa-tan xoi mói thật kĩ thay,
Hắn đòi cướp của trắng tay,
Giáng cho ung nhọt nổi đầy tấm thân.
-
Mọi tấn kích sa-tan Gióp thắng,
Bạn thể nào khi hoạn nạn tăng ?
Nói lời than trách Chúa chăng ?
Hay đành phủ phục ăn năn lỗi lầm?,
MK poems