"CẢ KINH THÁNH LÀ BỞI ĐỨC CHÚA TRỜI SOI DẪN ... HẦU CHO NGƯỜI THUỘC VỀ ĐỨC CHÚA TRỜI ĐƯỢC TRỌN VẸN VÀ SẮM SẴN ĐỂ LÀM MỌI VIỆC LÀNH"
II Timothy 3:16a, 17
  

HỘI TRUYỀN GIÁO PHÚC ÂM VIỆT NAM
(Vietnamese Full Gospel Missions)
TRƯỜNG KINH THÁNH TẠI GIA
(Home Bible School) www.HomeBibleSchoolVietnam.com

Học Báo:
"SỨ GIẢ TÌNH YÊU"

(The Love Ambassadors)
P.O.Box 565, Westminster, CA 92684-USA
Email: VNFGMissions@Yahoo.com

TIẾNG NÓI CHÂN LÝ
(The Voice of Truth)
www.TiengNoiChanLy.com
HỘI THÁNH PHÚC ÂM VIỆT NAM
tại Westminster
(Vietnamese Full Gospel Church)
14381 Magnolia Ave. Westminster, CA 92683-USA
ĐỘC QUYỀN PHIÊN DỊCH VÀ PHỔ DỤNG
© 1979, 1996 GLOBAL YOUTH EVANGELISM
P.O. Box 1019, Orland, CA 95963 - USA
(Giữ bản quyền. Cấm in sao lại từng phần hay toàn bản dưới mọi hình thức hoặc bằng mọi phương tiện).

  

THỐNG KÊ

Đã truy cập:6855154
Đang truy cập:197

Góp Ý Về Nếp Sống Lứa Đôi Trong Chúa

 


-
Với cái tuổi cổ lai hi, tôi mạn phép góp ý phê bình đôi lời về thảm trạng cuộc sống lứa đôi của người Cơ Đốc mà tôi từng thấy, từng nghe trong hơn nửa thế kỷ qua. Tôi cũng đau lòng chứng kiến nhiều cảnh li thân, li hôn của dân Chúa. Tôi muốn viết đôi điều may ra cứu các bà các cô khỏi mật đắng và xiềng xích tội ác—tánh ưa không chế chồng mình.
1. Chúa không dùng xương sọ A-đam để tạo ra vợ ông, nên các bà không thể ngồi trên đầu các ông. Chúa không dùng xương bàn chân A-đam làm ra người nữ, nên ông nào giày đạp vợ là sai lầm. Chúa lấy xương sườn A-đam xây dựng thành phu nhân cho ông, ông bà ngang bằng nhau, nhưng bà phải thấp hơn ông một chút. Đó là trật tự do Chúa qui định.
2. Bức tranh vợ táo tợn đánh chồng, thoi vả mặt chồng là hình ảnh thiếu văn hóa, thô bạo. Tôi từng thấy nhiều phu nhân có nhiều cách “đánh” chồng, cai trị hay tra tấn chồng còn văn minh, khéo léo hơn nhiều. Đánh nạn nhân mà không để lại dấu tích trên hiện trường, như làm gãy răng của chồng bao giờ.
Họ tra tấn, khủng bố tinh thần, chì chiết, đay nghiến bằng những lời mềm mỏng, nhưng hàm lượng cực độc—tác hại cho nạn nhân đi đến chứng rối loạn tiền đình, những cơn đau tim nửa sống nửa chết, mà họ là vợ không hề biết. Tôi có biết mấy ông chồng bị giam trong nhà, nếu bà không cho phép, họ không được đi đâu hay giao tiếp với bất cứ ai dù nam hay nữ.
Bạn ơi, bạn đừng vội chê cười và ghép tên tuổi mấy ông chồng như vầy vào Hội Sợ Vợ. Họ không sợ vợ bao giờ, nhưng họ không thể đánh vợ để giành lại quyền uy, li thân hay li dị, nhưng chịu tử đạo sống trong cuộc hôn nhân bất hạnh của mình cho đến chết, vì họ muốn làm theo lời Chúa và giữ gìn hôn ước vào ngày thành hôn. Tôi có viết một bài về chủ đề ”Tuận đạo trong hôn nhân thánh”. Về một mặt các ông chồng chịu chết dần nầy cũng có lỗi lầm là không cai trị được nhà mình, thật đáng trách.
3. Văn hóa Việt nam gọi vợ chồng là “nhà” của nhau. Quá hay, quá thị vị! Ngôi nhà của ông chồng là tâm hồn người phụ nữ. Tôi thấy lắm đức phu quân thay gì được thư giản, thảnh thơi trong ngôi nhà mình, vì ở đâu sao bằng ở nhà, thì ngôi nhà đó lại là khám tù cho ông, và hiền thê là chủ ngục gian ác.
4. Sau rất nhiều năm quan sát và suy nghĩ, tôi mới ngộ ra rằng giữa vợ và chồng ai có quyền quyết định thì người đó là người chủ gia đình. Văn hóa Tây phương đặt người đàn ông ở địa vị thứ tư sau trẻ em, phụ nữ và con pet. Theo tôi, vợ có thể góp ý, nhưng Chúa đã qui định người chồng phải làm đầu vợ, nên người chồng phải có quyền quyết định tối hậu trong mọi sự việc. Những hỡi ôi, “lệnh ông thua cồng bà”!!!
5. Thực ra đa số phụ nữ Cơ Đốc cũng muốn tuân theo lời Chúa qui định lắm chớ---thuận phục, kính trọng chồng và vâng lời chồng. Nhưng mấy ai làm được điều đó? Tôi thấy đa số phụ nữ Cơ đốc là con gái của Giê-sa-bên, là em gái của A-tha-li. Thú thật, suốt nửa thế kỷ qua, tôi rất ít thấy con gái của bà Sa-ra kỉnh kiền, biết kính trọng chồng mình xuất hiện. Tôi thấy luật tôi lỗi và luật sự chết trong Rô ma 8:2 chi phối phụ nữ Tin lành. Vì có bản chất của sa-tan, nên họ không thể không cai trị, không thể không chế ngự chồng mình, không thể không khủng bố chồng bình, thì họ mới thư giản tâm hồn, mới ngủ ngon, dầu đức phu quân của họ chưa hề chê cơm tìm phở một lần nào. Còn luật của sự chết làm họ liệt nhược, không đủ sức thuân phục chồng, dù đôi khi họ cũng muốn làm như vậy và biết đó là khuôn vàng thước ngọc của Chúa cho đạo vơ chồng.
Ô thảm thay!
--
Lời Bàn Về Phụ Nữ của Minh Khải:
Phao lô nói, “Bởi chưng không phải đàn ông ra từ đàn bà, bèn là đàn bà ra từ đàn ông” (1 Cor.11:7).
Đàn ông có bị sắc đẹp của phụ nữ chinh phục là David trước mặt A-bi-gain, vợ Na-banh. Nhưng nàng không khống chế ông để mưu cầu điều ác.
“Cũng vậy, hỡi những người làm vợ, hãy thuận phục chồng mình Chị em chớ trang sức bề ngoài, như gióc tóc, đeo vàng, diện áo quần, nhưng hãy lấy tâm linh nhu mì, yên lặng mà trang sức người ẩn mật trong lòng là sự trang sức chẳng hay hư nát, rất quí giá trước mặt Đức Chúa Trời. Vì cũng theo cách ấy mà các đàn bà thánh hay ngưỡng vọng Đức Chúa Trời xưa kia từng trang sức mình, thuận phục chồng mình, như Sa ra vâng phục Áp-ra-ham, gọi ông là chúa. Nếu chị em làm lành, không vì nỗi khủng khiếp mà sợ hãi gì, thì đã là con gái của Sa-ra rồi. Hỡi người làm chồng, cũng vậy, hãy theo sự tri thức mà ở với vợ mình, kính nể nàng như chiếc bình mỏng mảnh hơn, mà vẫn đồng thừa thọ ân điển của sự sống, hầu cho sự cầu nguyện của anh em khỏi bị ngăn trở”(1 Phiero 😈
Qua sứ đồ Phi-e-rơ, Chúa bảo phụ nữ phải có thái độ và lòng kính nễ, thuận phụ chồng mình, coi chồng là “chúa” (master) của mình. Thuận phụ khác vâng phục. Vợ mãi mãi thuận phục chồng, nhưng các nàng vâng phục chồng là tùy lệnh truyền của chồng. Chúa không buộc vợ vâng phục chồng, như nhiều người lầm tưởng. Thái độ thuận phục thì tuyệt đối, còn sự vâng phục thì tương đối. Người vợ như Sa-ra, không bao giờ không chế chồng mình như các nhân vật mà lịch sử ghi lại. Dù cho chị em có giỏi hơn chồng mình gấp một trăm lần, cũng không nên cướp quyền ưu tiên của chồng.
Kinh thánh chép về vua Solomon bị các bà vợ nắm chóp, “Ngoài con gái của Pha-ra-ôn, vua Sa-lô-môn lại còn thương-mến nhiều người nữ của dân ngoại: tức là người nữ Mô-áp, Am-môn, Ê-đôm, Si-đôn, và Hê-tít. Chúng nó thuộc về các dân-tộc mà Đức Giê-hô-va có phán với dân Y-sơ-ra-ên rằng: Các ngươi và chúng nó chớ đi lại giao-thông với nhau; vì chúng nó hẳn sẽ quyến-dụ lòng các ngươi hướng theo các thần chúng nó. Sa-lô-môn tríu-mến những người nữ ấy. Người có bảy trăm hoàng-hậu, và ba trăm cung-nữ; chúng nó bèn làm cho người trở lòng. Trong buổi già-yếu, các hoàng-hậu của Sa-lô-môn dụ lòng người đi theo các thần khác: Đối cùng Giê-hô-va Đức Chúa Trời mình, lòng người chẳng trọn-lành như thể lòng của Đa-vít, là cha người. Vì Sa-lô-môn cúng-thờ Át-tạt-tê, nữ-thần của dân Si-đôn, và thần Minh-côm Nghĩa là thần Mo-lóc, thần của dân Am-môn , là thần đáng gớm-ghiếc của dân Am-môn. 6 Như vậy, Sa-lô-môn làm điều ác trước mặt Đức Giê-hô-va, chẳng vâng theo Đức Giê-hô-va cách trọn-lành như Đa-vít, cha người, đã làm. Bấy giờ, Sa-lô-môn lại xây-cất tại trên núi đối ngang Giê-ru-sa-lem, một nơi cao cho Kê-móc, vật đáng gớm-ghiếc của dân Mô-áp, và cho Mo-lóc, vật đáng gớm-ghiếc của dân Am-môn. Vua cũng làm như vậy cho hết thảy các hoàng-hậu ngoại của mình, xông hương và tế-lễ cho thần của chúng nó. Đức Giê-hô-va nổi giận cùng Sa-lô-môn, bởi vì lòng người trở bỏ Giê-hô-va Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, là Đấng đã hai lần hiện đến cùng người, phán bảo người rằng chớ theo các thần khác; nhưng người không vâng theo lịnh của Đức Giê-hô-va. Đức Giê-hô-va phán với Sa-lô-môn rằng: Bởi vì ngươi đã làm điều nầy, không giữ giao-ước và luật-pháp ta truyền cho ngươi, nên ta chắc sẽ đoạt lấy nước khỏi ngươi, cho kẻ tôi-tớ ngươi”.
Các bà vợ của ông nắm chóp ông, quay ông như chúng ta quay con dế. Sau khi phục hồi đời sống thuộc linh, vua Solomon thú nhận cách khéo léo như sau, “Ta tìm thấy một điều cay đắng hơn sự chết, ấy là một người đàn bà có lòng giống như lưới bẫy, tay tợ như dây tói: Ai ở đẹp lòng Đức Chúa Trời sẽ thoát khỏi nó; còn kẻ có tội sẽ bị nó vấn lấy”(Truyền 7:26). Ông đã bị các bà vấn lấy cách cay đắng như sự chết mà không thoát ra được.
Cầu Chúa cứu các bạn là phụ nữ và các bạn là nam giới thoát khỏi hai thái cực quá đà như trên đây. –là đàn ông bị sắc đẹp không chế, và đàn bà thì tìm đủ mọi cách khống chế chồng mình như người nô lệ mất quyền- Amen
--
Lời Phê Bình Góp Ý Về Nếp Của Ông Chồng:
1. Yêu thương
Tôi biết trong tiếng Hi lạp có 4 động từ mà chúng ta có thể dịch là “yêu”. Hai từ ngữ (có lẽ không dùng trong Kinh Tân ước) ngụ ý yêu vì nhục dục. Còn hai từ ngữ kia được dùng trong Tân ước là: philéo và agapáo. Philéo là yêu mến bằng tình yêu bạn hữu, thích nhau, mến nhau. Đó là tình thương agapé và tình yêu Philadelphia- tình bằng hữu. Chữ Agapáo được dùng cho Đức Chúa Trời. Giăng 3:16 chép, “Vì Đức chúa Trời thương yêu (agapáo) thế nhân….”. Phao lô khuyên, “Hỡi người làm chồng, hãy thương yêu (agapáo) vợ mình, cũng như Đấng Christ đã thương yêu (agapáo) Hội thánh- Cũng một thể ấy, chồng phải thương yêu (agapáo) vợ mình như chính thân mình” (Eph. 5:25, 28). Thương khác với yêu. Chồng nào mà chẳng yêu vợ trước khi cưới và trong chừng một vài năm đầu, khi vợ còn trẻ đẹp. Tình yêu đó pha lẫn chất thiên nhiên, xác thịt. Người chồng Cơ Đốc nào cũng có bản chất ích kỷ của Satan nên không có khả năng thương yêu vợ bền lâu, khi vợ tàn phai sắc đẹp…Ca dao có câu: “Trai yêu vợ nắng quái chiều hôm”—nghĩa là tình yêu thiên nhiên của chàng mỗi ngày tàn tắt như ánh tà dương xuống dần. Mọi người chồng Cơ đốc đều không đủ khả năng yêu vợ mãi mãi. Bạn hãy xin Đức Chúa Trời ban bản chất thương yêu của Ngài cho bạn, và khi Ngài dẫy đầy lòng bạn, bạn mới có thể thương yêu vợ cách không phai lạt và chân thật suốt đời. Người nào chỉ biết yêu vợ theo cách xác thịt, bồng bột của tuổi trẻ chắc chắn sẽ dễ ngoại tình. Người thương vợ bằng tình thương thần thượng sẽ khó ngoại tình.
Có một ông chồng dùng xuồng ba lá chở vợ mình và một cô gái khác đi trên con sông rộng. Không may hôm đó, xuồng bị lật và chìm. Cả hai phụ nữ đều không biết bơi. Giữa sông to, sức người có hạn, người chồng lại chỉ vớt người bạn kia, và cứ để cho vợ mình chết đuối. Bạn ơi, bạn nghĩ người chồng đó có thương vợ mình không?. Mời bạn tự trả lời lấy.
2. Hiểu Biết
Sáng thế ký 4:1 “A-đam ăn ở với (biết) Ê-va, là vợ mình; người thọ thai sanh Ca-in”.- Sáng 24:15-16, “nàng Rê-bê-ca vác bình trên vai đi ra. Người gái trẻ đó thật rất đẹp, còn đồng trinh, chưa gả cho ai”. Mathio 1: 24-25, “Khi Giô-sép tỉnh dậy, bèn làm theo lời thiên sứ của Chúa đã bảo, mà tiếp nhận vợ mình, song không hề ở với (biết) nàng cho tới khi nàng đã sanh một trai, rồi người đặt tên Con ấy là JÊSUS”. Câu “chưa gả cho ai” thì Bản King James dịch: “neither had any man known her”—“cũng không có người nam nào đã biết nàng”. Văn hóa Việt nam nói hai vợ chồng “ăn ở” với nhau, nghĩa đen trong Kinh thánh thì tữ ngữ “ăn ở“ là “biết”. –biết cả về thân thể và mọi sự liên quan đến vợ. “Tiền dâm hậu thú” là “biết” vợ hứa trước khi cưới.
Tôi hiểu cách đàn ông ngoại tình ăn ở với kỹ nữ, tức là chỉ biết thân xác nàng thôi, chớ không cần biết thêm gì nữa. Trong đời sống vợ chồng mà Chúa muốn xây dựng, người chồng phải biết sâu xa về vợ mình, chớ không chỉ biết về xác thịt của nàng. Bạn ơi, bạn có biết những ưu khuyết điểm của vợ, bạn có biết những gánh nặng khó mang, những nhu cầu về mặt tinh thần, thuộc linh của nàng chăng? Bạn có biết những hi sinh, những mất mát của nàng khi cưới bạn không? Khi phải gánh vác giang san nhà chồng? Tôi thấy nhiều đức phu quân chả biết những nhu cầu thuộc linh, tinh thần, những thiếu hụt tâm linh, hoặc những đức tính quí giá của vợ mình dù hai người sống với nhau hai ba mặt con. Kinh thánh mặc khải cho chúng ta sự việc hiểu biết đó. Trong Khải thị 2 và 3, Chúa từng nói với bảy Hội thánh, như là vợ thuộc linh của Ngài, “Ta biết”. Hai chữ “Ta biết “ đó đem lại sự an ủi và nguồn động lực giúp Hôi thánh tiến tới theo Chúa trong mọi tình huống. Vợ bạn cần bạn nói với nàng lời chân thành với một sự hiểu chân xác cặp theo, “Anh biết em mà”, biết là dường nào! Nàng cần bạn biết rõ đến nàng và nói lời đó với nàng mãi mãi. Đừng sống cách hời hợt với vợ như sống với gái điếm. Vợ chồng là bạn đời, cần biết nhau về mặt tinh thần, thuộc linh cặn kẽ.
3. Sống có tri thức
Sứ đồ Phi-e-rơ lớn tuổi hơn Chúa Jesus, và ông đã có vợ trước khi gặp Chúa. Ông đã sống chung thủy với bà, mãi về sau ông bà còn đi truyền giáo ở cổ thành Babylon, xứ Iraq. Trước khi ra đi với Chúa, ông khuyên các ông chồng, “Hỡi người làm chồng, cũng vậy, hãy theo sự tri thức mà ở với vợ mình, kính nể nàng như chiếc bình mỏng mảnh hơn, mà vẫn đồng thừa kế ân điển của sự sống, hầu cho sự cầu nguyện của anh em khỏi bị ngăn trở” (1 Phiero 3:7).
Động từ “ở” trên đây là to dwell—sống, cư trú. Bạn có sống cách có tri thức và khôn ngoan với vợ không? Bạn có kính nễ nàng không, là chiếc bình yếu hơn bạn về nhiều mặt? Có người đang sống với vợ bé lâu năm mà tàn nhẫn không li dị vợ, cho nàng tự do, mà cứ giữ tình trạng li thân miễn viễn!. Có người treo vợ lên cây tre, để đánh, để làm nhục nàng trước mặt xã hội. Sống ở miền quê, buổi sáng thức dậy, người vợ, là cô giáo, cúi xuống ao đế múc nước, thì anh chồng dùng chân hất cô nàng té nhào xuống ao nước lạnh giá. Có kẻ hỏi anh ta sao anh làm như vậy? Anh đáp, tôi giởn chơi mà. Đó là vài hình ảnh sống thiếu tri thức, thiếu trí khôn với người bạn đời của mình.
Có một câu chuyện thật về một con thằn lằn bị kẹt vào bức vách, thì con thằn lằn vợ cứ sống bên cạnh để nuôi anh suốt gần hai mươi năm, người nhà có bức vách ấy kể lại. Con người lại sống thua con vật sao?
Gia cơ, em Chúa, có khuyên lời chí lý, “Nhưng sự khôn ngoan từ trên mà xuống thì trước hết là thanh khiết, sau lại hoà bình, ôn lương, nhu nhượng, đầy dẫy sự thương xót và bông trái lành, không thiên kiến không giả hình” (Gia 3:17). Gia cơ là cháu đích tôn của hoàng đế Solomon, ông khuyên về cách sống theo sự khôn ngoan từ trời. Gia cơ viết sách của mình theo ảnh hưởng của sách Châm ngôn, của tổ phụ. Nếu bạn muốn biết cách sống làm chồng cho khôn ngoan, tri thức hãy đọc sách Châm ngôn. Châm ngôn phơi bày các loại cư xử của con cái, cha mẹ, cách tránh thoát kỹ nữ,..v..v.. đặt biệc phơi bày hình ảnh các ông chủ gia đình say sưa chè chén, các ông chồng lười biếng, các ông chồng hung bạo, bỏ phế nghĩa vụ làm chồng làm cha trong gia đình.
4. Không phụ bạc
Malachi 2:14-16 chép, “Các ngươi lại nói rằng: Vì sao? Ấy là vì Đức Giê-hô-va làm chứng giữa ngươi và vợ ngươi lấy lúc tuổi trẻ, mà ngươi đãi nó cách phỉnh dối, dầu rằng nó là bạn ngươi và là vợ giao ước của ngươi. Vả, hơi sống của Đức Chúa Trời dầu có dư dật, chỉ làm nên một người mà thôi. Nhưng vì sao chỉ làm một người? Ấy là vì tìm một dòng dõi thánh. Vậy các ngươi khá cẩn thận trong tâm linh mình; chớ đãi cách phỉnh dối với vợ mình lấy lúc tuổi trẻ. Vì Giê-hô-va Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên có phán rằng ta ghét người nào bỏ vợ, và người nào lấy sự hung dữ che áo mình, Đức Giê-hô-va vạn quân phán vậy. Vậy hãy giữ trong tâm thần các ngươi, chớ đãi cách phỉnh dối”.
Tôi biết một ông chồng ăn uống riêng theo chế độ cao, nên da dẻ hồng hào, còn bà vợ phải tảo tần nuôi 5, 6 đứa con, nên dáng người xanh xao, hốc hác. Thảm thay, chừng ba bốn tháng sau khi bà chết, ông liền rước ngay một bà khác về thế chỗ, dù xung quanh mồ mả vợ ông chưa có mọc lên một ngọn cỏ nào.
Tôi chỉ muốn nói rằng các ông chồng Cơ Đốc, cũng có lắm người phụ bạc vợ. Kẻ lén lút ngoại tình như David cũng không thiếu. Chúa ghét, Chúa lên án và Ngài sẽ đoán phạt những ai vi phạm hôn ước và phạm tội trong hôn nhân. “Mọi người phải tôn trọng sự hôn nhân, cũng chớ làm ô uế loan phòng; vì Đức Chúa Trời sẽ xét đoán kẻ gian dâm người ngoại tình”. Gian dâm có thể là tội của người độc thân, còn người có gia đình rồi nếu không có sự sống Chúa dư dật, cũng có thể ngoại tình. Không sớm thì muộn, cả hai sẽ bị Chúa xét đoán, vạch trần và đoán phạt. Xin Chúa thương xót giải cứu chúng ta là những người làm chồng trước tội lỗi dễ vấn vương nầy.
 
Chúa Jesus phán cùng họ rằng: Mùa gặt thì lớn song con gặt thì ít. Vậy, hãy cầu nguyện Chúa mùa gặt sai con gặt đi vào mùa của Ngài".

Luke 10: 2