-
“Nào có lạ gì, chính Sa-tan cũng tự mạo làm thiên sứ của sự sáng. Vậy thì nếu những chấp sự của nó tự mạo làm chấp sự của sự công nghĩa cũng chẳng lạ gì. Kết cuộc của họ hẳn theo công việc của họ”.—2 Cor 11:14-15
-
Thật là một sự khác biệt hoàn toàn giữa sứ đồ Phaolô và các sứ đồ siêu hạng mà ông nói trong 2 Corinthians 11: 5- (Nhưng tôi tưởng rằng tôi chẳng thua kém các sứ đồ hạng nhứt đó chút nào).
Ông rất lo âu về sự dối trá của họ và đã đưa ra sự tương phản giữa ông và họ. Ông là một vị sứ đồ chân chính; còn họ thì không. Liên quan đến việc chăm sóc chức vụ lời Chúa, ông nói, "Vậy, vì chúng tôi biết Chúa là đáng sợ, nên khuyên dỗ người ta; nhưng chúng tôi được tỏ ra cho Đức Chúa Trời rồi, cũng mong được tỏ ra cho lương tâm anh em nữa" (5:11) Các siêu sứ đồ không thể làm điều này.
Mặc dù Phaolô không bao giờ vận động cho có được quyền lãnh đạo trong các hội thánh, chức sứ đồ của ông được biểu hiện cho Đức Chúa Trời, và ông và những người ở với ông đã cư xử theo cách như vậy mà những người khác sẽ không vấp phạm hoặc bị xúc phạm. Vì vậy, Phaolô có thể nói với các tín hữu Côrintô, "Vì tôi lấy sự ghen tức của Đức Chúa Trời mà ghen tức anh em, bởi tôi đã gả anh em cho một chồng mà thôi, hầu trình diện anh em cho Đấng Christ như một đồng nữ trinh khiết" (11: 2) Paul có thể làm điều này vì ông tinh khiết đối với Chúa, còn họ thì không.
-
Ngày nay có nhiều sứ đồ siêu hạng đang vận động cho có được quyền lãnh đạo các hội thánh. Họ không phải là sứ đồ chân chính. Họ đang giảng lời Chúa với mục đích lừa đảo dân cháu. Ai có thể thấy được??