"CẢ KINH THÁNH LÀ BỞI ĐỨC CHÚA TRỜI SOI DẪN ... HẦU CHO NGƯỜI THUỘC VỀ ĐỨC CHÚA TRỜI ĐƯỢC TRỌN VẸN VÀ SẮM SẴN ĐỂ LÀM MỌI VIỆC LÀNH"
II Timothy 3:16a, 17
  

HỘI TRUYỀN GIÁO PHÚC ÂM VIỆT NAM
(Vietnamese Full Gospel Missions)
TRƯỜNG KINH THÁNH TẠI GIA
(Home Bible School) www.HomeBibleSchoolVietnam.com

Học Báo:
"SỨ GIẢ TÌNH YÊU"

(The Love Ambassadors)
P.O.Box 565, Westminster, CA 92684-USA
Email: VNFGMissions@Yahoo.com

TIẾNG NÓI CHÂN LÝ
(The Voice of Truth)
www.TiengNoiChanLy.com
HỘI THÁNH PHÚC ÂM VIỆT NAM
tại Westminster
(Vietnamese Full Gospel Church)
14381 Magnolia Ave. Westminster, CA 92683-USA
ĐỘC QUYỀN PHIÊN DỊCH VÀ PHỔ DỤNG
© 1979, 1996 GLOBAL YOUTH EVANGELISM
P.O. Box 1019, Orland, CA 95963 - USA
(Giữ bản quyền. Cấm in sao lại từng phần hay toàn bản dưới mọi hình thức hoặc bằng mọi phương tiện).

  

THỐNG KÊ

Đã truy cập:7543801
Đang truy cập:383

ANH MÙ CẦM ĐÈN (The Blind Man Holding A Lamp)

 

Một hôm, anh mù đi thăm bạn, sau khi chuyện trò, trời đã tối. Người bạn thắp đèn cho anh cầm đi về. Anh cười bảo, “Tôi mù, ban ngày cũng như ban đêm, cần gì đèn!” Bạn bảo, “Sợ khi anh đi đường lỡ người ta không thấy, đụng vào anh, cầm đèn cốt để soi người ta.” Anh mù ra về, tay cầm đèn, yên trí rằng mọi việc sẽ an toàn. Đi được một đoạn, ai đó đi ngược chiều đụng vào người của anh rất mạnh, hất anh té nhào. Giận quá, anh không tiếc lời nhiếc mắng người ấy, rồi nói, “Bộ mù hay sao, không thấy người ta cầm đèn mà còn đụng vào?” Người kia cũng té, lồm cồm ngồi dậy, nhẹ nhàng nói, “Dạ, tôi xin lỗi, nhưng chiếc đèn của ông đã tắt từ lúc nào rồi!”
Cầm đèn để soi người khác, là một ý tưởng ngộ nghĩnh, nhưng vì người cầm đèn bị mù. Trong lãnh vực thuộc linh, điều nầy khó được chấp nhận. Người có Chúa phải là “sự sáng của thế gian” và phải “soi sự sáng ấy trước mặt người ta.” (Ma-thi-ơ 5:14, 16). Điểm lý thú của câu chuyện, là người mù không nhận ra đèn mình đã tắt, lại trách kẻ khác là mù!
Đôi lúc con người cũng bị lầm lạc như thế. Họ không nhận ra sự sai lầm của mình, cố chấp và bảo thủ, đổ lỗi cho người khác. Một tâm hồn có Chúa sẽ được thay đổi từ “tấm lòng bằng đá để nhận lấy lòng bằng thịt” (Ê-xê-chi-ên 36:26), tức là sự mềm mại nhận thức tội lỗi của mình, mềm mại đón nhận sự dạy dỗ của Chúa và mềm mại trong đối xử với người khác.
Không thấy được mình, là một hiểm họa trong đời sống thuộc linh. Đèn mình đã tắt mà tưởng còn sáng, việc mình là xấu mà tưởng là tốt, đi trong sai lầm mà tưởng là đúng, làm hại cho người lại tưởng là lợi ích v.v… thì thật nguy ngập biết bao! Những người như thế lại cứ thường trách móc hết người nầy đến người khác, hết việc nầy đến việc kia! Như kẻ “thấy cái rác trong mắt người mà không thấy cây đà trong mắt mình.” (Ma-thi-ơ 7:3) Bước đầu tiên của sự trưởng thành trong đức tin là phải nhìn thấy chính mình dưới ánh sáng của Lời Chúa. Từ đó, chúng ta sẽ không lệch lạc trong tất cả những nhận định về người chung quanh.
Câu gốc suy gẫm:
“Vậy thì, ai tưởng mình đứng, hãy giữ kẻo ngã.” (1 Cô-rinh-tô 10:12). Amen!
 
Chúa Jesus phán cùng họ rằng: Mùa gặt thì lớn song con gặt thì ít. Vậy, hãy cầu nguyện Chúa mùa gặt sai con gặt đi vào mùa của Ngài".

Luke 10: 2