Vườn cây kín cổng, cao tường,
Chọn trên khu đất phi thường biết bao,
Hồng ân tạo tác hàng rào,
Cách li hoang mạc đượm màu trần gian.
-
Vườn cây hương liệu cao sang,
Bàn tay trồng tỉa đàng hoàng Chúa ta;
Từ Li-ban suối tuôn ra,
Làm cho cây cối vườn nhà xanh tươi.
-
Phụng- tiên, thạch-lựu đâm chồi,
Trầm -hương, nhục -quế đến hồi trổ bông,
Hồng- hoa, một- dược thơm nồng,
Xương-bồ, lư-hội, cam -tòng xinh tươi.
-
Gió trời hãy thổi liên hồi,
Thổi qua vườn nhũ hương tôi ngạt ngào,
Hỡi Linh thần thượng thổi vào,
Như cơn gió mạnh ào ào vườn cây.
-
Mùi hương liệu quí ngất ngây,
Thỏa vui Cứu Chúa hằng ngày biết bao,
Đức tin, hỉ lạc, tình yêu,
Cùng bao ân điển dồi dào ở đây.
-
Nguyện Lương Nhơn đến nếm hoài,
Trái cây vui thích tiệc đầy không thôi;
“Mình ơi Ta đến đây rồi!”,
Vườn đầy ái đức thỏa vui lòng Người.
-
Chúa ta vào giữa vườn rồi,
Hài lòng ngửi thấy tuyệt vời mùi hương,
Tiệc thần thượng đãi đằng luôn,
Rượu nho, mật, sữa vẫn thường kém xa.
-
“Trái cây sự sống bao la,
“Phước Ân từ chính Chúa Cha chu toàn,
Các Bạn ơi, nếm vị ngon,
Uống nhiều ái đức trường tồn của Tôi”.
-
“Chúng con dự tiệc Ngài rồi,
“Hảo tâm của Chúa dâng lời tụng ca,
“Chúa ôi, thực phẩm hoàng gia,
“Ngợi khen bằng lưỡi khó mà diễn phô”./.
-
Isaac Watts- Nhã Ca 4: 12-15; 5:1, “Em gái ta, tân phụ ta là vườn đóng kín, Là nguồn nước khóa lại, là suối niêm phong. Đám cây mình là vườn địa đàng, Có thạch lựu và trái ngon, Hoa phụng tiên và cây cam tòng; Cam tòng và hồng hoa, xương bồ và nhục quế, Cùng mọi thức cây có mùi thơm, Một dược, lư hội với các hương liệu có danh. Mình là mạch nước trong vườn, Là giếng nước sống, là dòng nước chảy từ Li-ban! Hỡi gió bắc, hãy nổi dậy, hỡi gió nam, hãy thổi đến; Hãy thổi trong vườn tôi, hầu cho các mùi thơm nó bay ra! Nguyện Lương nhân tôi vào trong vườn người, Và ăn các trái ngon ngọt của người! -- Hỡi em gái ta, tân phụ ta ơi, ta đã vào trong vườn ta rồi! Ta có hái một dược và hương liệu ta, Ăn tàng mật ong với mật ong ta, Uống rượu với sữa ta.Hỡi các bạn, hãy ăn; hỡi các ái hữu, khá uống cho nhiều!”.