Đồng đi trong đức tin với Chúa,
Thiên đàng hành trình đó tất chung,
Hai cây gậy trượng đỡ nâng,
Đường đi vui thỏa an toàn biết bao
-
Trải sa mạc dãi dầu nóng gió,
Thiên dân mù xiêu tó lạc đường,
Chúa là Hướng Đạo tình thương,
Nên tôi không gặp tai ương, lạc lầm.
-
Cạm bẫy, hiễm nguy nằm bên lối,
Âm ti, dân thế giới chặn đường,
Bởi niềm tin chinh phục luôn,
Tay Ngài hùng mạnh vẫn thường chở che.
-
Trong hoang mạc khó bề ăn uống,
Đức Chúa Trời cấp dưỡng không thôi,
Liệu toan vật tốt rộng rời,
Hồn tôi thoát khỏi những hồi thiếu ăn.
-
Với Chúa dịu ngọt hằng liên đới,
Tôi tự do sống bởi quyền Ngài,
Đau buồn, sầu khổ tỏ bày,
Tình yêu Ngài khải thị hoài cho tôi.
-
Lời thân ái tuyệt vời truyền đến,
Khi tâm linh tôi biến thoái rồi,
Găp Ngài hồn được phục hồi,
Hết buồn mà lại hát lời ngợi tôn.
-
Tôi tiếc chuyện trò toàn thế tục,
Về thú vui đời thật mau qua,
Đồng đi với Chúa hoan ca,
Ngài là Hướng Đạo cũng là Bạn thân.
John Newton)