Trong sách Dân sô ký, cuốn sách chép về hành trình Israel trong vùng hoang dã, trong chương 19 đã được đưa ra để chỉ dẫn cách làm sạch sự nhơ nhớp mà dân thánh nhiểm phải trên đường đi. Sinh tế bò cái tơ màu đỏ (19: 9) đã được dâng lên, và tro tàn của nó được giữ như một sự tưởng niệm một lần đủ cả về các sinh tế vì tội lỗi. Những tro tàn, pha trộn với nước, đã được rắc lên người bị ô nhiễm khi tiếp xúc với một xác chết. Bằng cách này, người bị ô uế đã được thanh tẩy và phục hồi mối giao thông với hội chúng dân thánh. Trong buổi lễ, người bị ô uế trước hết thừa nhận nhu cầu thanh tẩy của mình (xưng tội trong các câu 17-20), và sau đó việc thanh tẩy được một người sạch sẽ thực hiện.
Ngày nay, Cơ Đốc nhân, theo cách tương tự, tiếp xúc với sự chết thuộc linh hằng ngày, và do đó bị nhiểm sự nhơ nhớp. Một điều kiện như vậy cản trở mối tương giao của người đó với Chúa Cha và với Con của Ngài, Chúa Giê Su Christ. Cảm tạ Chúa, công tác trên thập tự giá của Đấng Christ cung ứng việc thanh tẩy cho mọi nhơ nhớp mà dân Chúa mắc phải trên đường đi, cũng như tha thứ cho tội lỗi của quá khứ. "Nhưng nếu có ai phạm tội thì chúng ta có Đấng biện hộ với Đức Chúa Cha là Đức Chúa Jêsus Christ, Đấng công chính" (1 Giăng 2:1).- "Còn nếu chúng ta xưng tội mình thì Ngài là thành tín, công chính sẽ tha tội cho chúng ta và tẩy sạch chúng ta khỏi mọi điều bất chính" (I Giăng 1: 9). Quan điểm của người lữ khách về đồi Gô-gô-tha là để đảm bảo sự tẩy sạch hàng
ngày qua huyết của Giê Su Christ, Con của Đức Chúa Trời, và do đó duy trì sự thông công với Đức Chúa Trời mãi mãi.
---
Giai đoạn Gô-gô-tha của người tín đồ -
-
Trong Xuất Ai-cập ký, Sách Sự cứu chuộc, chương 12, chúng ta có một bức tranh về một con cừu được dự bị cho mỗi người đang ở dưới sự lên án. Tuyên án của Chúa đã vang ra: "Khoảng nửa đêm Ta sẽ tuần hành khắp Ai Cập. Tất cả các con trưởng nam trong xứ Ai Cập sẽ chết" (Xuất. 11: 4-5). Đối với người bị kết án, cuối cùng được máu của con chiên bị giết che chở, con vật nhỏ đã bị bắt và bị đâm thủng, và máu nó đã đổ ra, để chết thay thế cho người. "Vì chẳng một nhà nào là không có người chết" (Xuất 12:30), hoặc là người con đầu lòng hay con chiên con, thay thế người đó.
Đây là cảnh tượng đầu tiên của Gô-gô-tha mà tội nhân được cứu đã nhìn thấy, tầm nhìn bằng đức tin đến Con vinh hiển của Đức Chúa Trời như một con chiên con bị giết thay vì người bị kết án. Bởi Đấng Christ, toàn bộ cơn thạnh nộ thần thượng đã được Ngài mang lấy cách hoàn toàn, rồi sự cứu rỗi đầy đủ, miển phí và vĩnh cửu được cung cấp. Giống như chiên con Vượt qua, Chúa Jesus, Lễ Vượt Qua của chúng ta đã được bắt lấy (câu 3), đã được Đức Chúa Trời chọn trong một cõi đời đời quá khứ; đã được lưu giữ (câu 6), được chứng tỏ là phù hợp với cuộc sống hoàn hảo của Ngài; đã bị giết (câu 6), và hy sinh cho chúng ta.
Khi máu đổ ra bôi lên mày cửa (câu 22), nó mang lại an toàn khỏi cơn thịnh nộ (câu 23). Cũng giống như vậy, khi cái chết của Chúa Jesus được đức tin chiếm hữu, thì sự cứu rỗi trở nên một kinh nghiệm phước hạnh, và như lời tuyên bố: "thấy máu đó thì Ta sẽ lướt qua các ngươi," đã ban bình an cho Y-sơ-ra-ên, thậm chí Lời Đức Chúa Trời hôm nay ban sự đảm bảo với Cơ đốc nhân.
Không chỉ thánh đồ được cung cấp sự an toàn vĩnh cửu mà còn là sự nuôi dưỡng suốt đường đi. Điều này được tiêu biểu bởi việc Y-sơ-ra-ên nhóm lại xung quanh bàn và ăn thịt cừu nướng. Phương diện của tín hữu về Gô-gô-tha là ý thức rằng Đấng Christ đã chết vì anh ta, và nhờ công việc thay thế của Chiên Con của Đức Chúa Trời, cả sự cứu rỗi lẫn sự hài lòng đều được cung cấp.
---
Giai đoạn Gô-gô-tha của người đầy tớ:
Trong sách Phục truyền luật lệ kí , Sách về Trách nhiệm và sự Vâng lời, việc dâng hiến sinh tế có liên quan đến chỗ Chúa chọn (Phục truyền 12: 5-6). Đức Chúa Trời luôn luôn đặc biệt lưu ý về trung tâm nhóm họp dân của Ngài, và nơi họ dâng sinh tế cho Ngài. Nơi này mang danh Chúa, sự hiện diện của Ngài được tôn trọng, và là trung tâm các cuộc nhóm họp của dân Ngài. Điều nầy minh hoạ được sự thật của Tân Ước là dường nào, "Vì nơi nào có hai, ba người nhân danh Ta họp nhau lại thì Ta sẽ ở giữa họ.”(Ma-thi-ơ 18:20).
Địa điểm mà danh Đức Chúa Trời đặt tên là nơi thờ phượng (12: 6), "Anh em sẽ đem đến đó những tế lễ thiêu, các sinh tế, thuế một phần mười, lễ vật dâng giơ lên, lễ vật hoàn nguyện, lễ vật tự nguyện, và các con đầu lòng trong đàn bò và chiên", cũng là nơi thông công (12: 7). "Tại đó, trước sự hiện diện của Giê-hô-va Đức Chúa Trời, anh em sẽ cùng gia đình ăn uống và hân hoan về mọi việc tay mình làm". Họ đã nhận lãnh cũng như ban cho, và ở đó họ vui mừng trước mặt Chúa.
Đó cũng là nơi phân rẽ khỏii tôn giáo của thế giới (12:13), và khỏi các đường lối thế giới (12:30), " hì hãy cẩn thận,đừng để sau khi chúng đã bị trừ diệt khỏi anh em, anh em lại mắc bẫy rồi bắt chước chúng mà nói rằng: ‘Các dân tộc nầy phụng thờ thần của họ thế nào thì ta cũng sẽ làm như vậy". Lời của Đức Chúa Trời là hướng dẫn duy nhất cho dân của Ngài theo cách thức và liên kết việc thờ phượng của họ,"Anh em hãy cẩn thận làm theo mọi điều tôi dặn bảo anh em,không được thêm bớt gì cả" (12:32).
Giai đoạn của công việc Gô-gô-tha cho người đầy tớ là vâng phục tuân theo mệnh lệnh của Đức Chúa Trời về việc thờ phượng: " Vậy nên chúng ta hãy đi (vâng phục) với Ngài (trung tâm) ra bên ngoài trại quân để đồng chịu sỉ nhục với Ngài"- "Vậy nhờ Đức Chúa Jêsus, chúng ta hằng dâng sinh tế bằng lời ngợi ca cho Đức Chúa Trời, nghĩa là bông trái của môi miệng tuyên xưng danh Ngài"(Hê-bơ-rơ 13:13 và 15).