SỰ SAI LẦM CỦA THUYẾT TIẾN HÓA
Thuyết tiến hóa của Darwin thừa nhận rằng mọi động vật đều tiến hóa từ dạng thấp đến dạng cao. Theo thuyết này được đưa ra vào giữa thế kỉ 19, thế giới đã nắm bắt điều đó, và thậm chí còn in vào sách giáo khoa. Đức tin của dân Đức Chúa Trời bị rúng động đến tận cùng khi hành động sáng tạo thần thượng bị coi là thần thoại. Nhưng chưa đầy năm mươi năm sau, thuyết này đã để lại nhiều câu hỏi không giải đáp được và khó có thể đứng vững. Đây là một số lí do:
1.Ngành cổ sinh vật học không thể tìm được dấu vết của khỉ trong con người
Tiến sĩ Koenigswald cho rằng con người “tiến hóa từ loại khỉ đứng hơi thẳng là loài không mạnh và không có sức lực”. Nếu như vậy, chắc hẳn người ta có thể tìm thấy những bộ xương hóa thạch mang những giai đoạn khác nhau của sự kiện khỉ tiến hóa thành người. Nhưng sự thật, khoa học chứng minh rằng các xương hóa thạch của người và của khỉ được tìm thấy là khác biệt; chưa từng tìm thấy có xương của loài vật trung gian, là hình thức tiến hóa của nửa người hay nửa khỉ.
2. Cấu trúc máu của người và khỉ khác nhau
Sự phân tích hóa học của khoa học cho thấy sự tương tự về cấu trúc máu của người trong mọi chủng tộc và màu da. Nhưng cấu trúc máu của khỉ thì hoàn toàn khác với con người. Điều này chứng tỏ rằng khỉ và người khác nhau. Do đó, người bệnh không thể được truyền máu khỉ, nếu không, chắc chắc sẽ bị co giật và chết! Nhưng người da trắng và người da đen có cùng dòng máu. Do đó, người da đen không phải tiến hóa từ khỉ, và người da trắng không tiến hóa từ người da đen! Con người có thể đứng thẳng và tóc mọc dài; khỉ thì không.
3. Nguyên tắc sinh sản
Có một nguyên tắc trong sinh học cho thấy rằng con cháu của vật lai (hai giống sinh vật khác nhau) không có khả năng sinh sản. Chẳng hạn, con ngựa và con lừa có thể sinh con la, nhưng con la thì thường vô sinh, không thể sinh sản nữa. Con người và con khỉ không thể hợp chung để sinh con cháu vì không cùng dòng giống. Nhưng người da đen và người da trắng không những sinh con mà có thể sinh những đứa bé thông minh và khỏe mạnh. Và mỗi đứa bé đều có khả năng tiếp tục sinh sản.
4. Mỗi sinh vật đều theo loại
Mèo không thể tiến biến thành chó, và chó không thể trở thành gà. Có hàng triệu côn trùng, chim và thú, cá và tôm. Mỗi loại không thể tiến hóa thành một loại khác. Mỗi loại sinh vật đều có tổ tiên riêng, như được ghi lại trong Kinh Thánh: “Đức Chúa Trời tạo dựng mọi loài theo loài của nó” (Sáng thế ký 1). Điều này không những đúng với động vật, mà cũng đúng đối với thực vật. Đào không thể biến thành mận, hay mận thành mơ.
Tiến sĩ Israel Chi, một chuyên gia tại Đại Bảo tàng Anh Quốc, có lần nói rằng: “Không một tí chứng cớ nào trong viện bảo tàng này chứng tỏ rằng các sinh vật, bao gồm con người, đã tiến hóa!” Cái gọi là “người hóa thạch” không tôn tại. Ông bình luận thêm: “Viện bảo tàng này chứa nhiều chứng cớ chứng tỏ sự sai lầm của thuyết tiến hóa!”
5. Đặc tính hậu sản không di truyền
Những sinh vật mà thích nghi với môi trường có thể thay đổi hình dạng và đặc điểm; nhưng những sự thay đổi này không thể truyền đến thế hệ tiếp theo. Tiến sĩ Wiseman đã từng thí nghiệm điều này với chuột. Ông cắt đuôi chuột từ thế hệ này đến thế hệ khác, cho đến 19 thế hệ! Vào thế hệ thứ 20, không những các con chuột này vẫn có đuôi mà đuôi chúng cũng dài như đuôi tổ tiên. Ở Trung Quốc, con gái thường phải bị bó chân. Nhưng trải qua nhiều thế hệ, con gái Trung quốc vẫn không được sinh ra với đôi bàn chân nhỏ hơn! Đó là nguyên tắc di truyền, tức là đặc biệt hậu sản không di truyền. Do vậy, khỉ luôn luôn là khỉ, và không thể tiến hóa thành người do thích nghi môi trường.
6. Bằng chứng từ những sinh vật hiện đang tồn tại
Nếu sinh vật tiến hóa, tại sao thực vật là động vật đang vẫn dùng mỏ để kiếm cỏ xây tổ; vẫn đẻ trứng và ấp trứng. Ong mật vẫn hút mật hoa và làm mật. Hải ly vẫn xây hào để chống lụt. Chỉ có kĩ thuật của con người thì dường như đang liên tục phát triển. Nếu vượn và khỉ có thể tiến hóa thành người, vậy con người phải tiếp tục tiến hóa để trở thành một điều khác. Chúng ta có thấy điều này xảy ra không? Có một sự cách biệt lớn không thể vượt qua giữa người dã man nhất và loại khỉ thông minh nhất; không khoa học gia nào có thể tìm thấy dấu gạch nối cho điều này.
Con người không tiến hoa nhưng thoái hóa
Tổ tiên của chúng ta là A-đam có thể quản trị mọi loại chim trời, mọi loại thú trên đất, và mọi loại cá trong biển. Ông có thể nhớ và đặt tên cho mỗi loại! Chỉ riêng đối với côn trùng, đã có 300.000 loại! Ngày nay quí vị có thể kể tên tối thiểu một trăm loại côn trùng không? Con cái và cháu chắt của A-đam có khả năng sáng tạo nhạc cụ và dụng cụ; họ có thể xây tháp, xây thành và đóng tàu. Trước cơn Đại Hồng Thủy, con người đầy sự khôn ngoan và có tài năng ngoại hạng. Có 4 sách ghi lại rằng vua Văn Vương cao khoảng 10 trượng; Vua Thang cao khoảng 9 trượng; và nhiều người cao khoảng 7 trượng. Nhưng ít người ngày nay cao khoảng 6 trượng. (Một trượng thời xưa tương đương với chiều dài của khuỷu tay, khoảng gần 0,45 mét—Kinh Thánh gọi là cu đê --cubit). Vì con người đầy tội lỗi, nên cơ thể họ nhỏ hơn và cuộc đời của họ ngắn hơn. Sức lực của họ mệt mỏi, còn đạo đức thì sa bại. Ngay cả sự khôn ngoan cũng không dồi dào hơn trước. Một số người có thể nhanh chóng phản đối điểm này và trưng dẫn nhiều khám phá và phát minh khoa học làm bằng chứng. Nhìn bề ngoài, điều này nghe có vẻ hợp lí; nhưng nếu khảo sát kĩ lưỡng hơn nữa, điều đó không đứng vững. nhiều điều được gọi là phát minh khoa học ngày nay chỉ là những tòa nhà được thêm vào kiến thức, vào sự khôn ngoan của tổ tiên chúng ta trước đây. Tất cả đều được xây trên nền tảng đã được lập của hàng triệu người xưa. Điều này giống như thêm một tầng trên đỉnh của tòa nhà mười tầng và làm nó thành tòa nhà mười một tầng. Do đó, con người ngày nay không nhất thiết là thông minh hơn ngày xưa; họ chỉ xây trên kiến thức của các thế hệ trước. Giống như trong cuộc đua tiếp sức một ngàn dặm, không phải vấn đề một người chạy cà cuộc đua mà là nhiều người chạy tiếp sức. Nếu đốt hết tất cả sách vở, hình vẽ, dụng cụ và sản phẩm trước đây được nhiều người xưa làm ra, thì liệu con người hiện đại có thể đóng một chiếc máy bay từ đầu không? Thế hệ sau vẫn có thể phát minh ra tàu ngầm và bom nguyên tử được không? Vì vậy, so người xưa với người hiện đại trong cái nhìn công bằng, người ta sẽ nhận ra rằng sự khôn ngoan của người hiện đại không thể vượt qua sự khôn ngoan của người xưa về lãnh vực nghệ thuật, khoa học, thơ ca, âm nhạc, văn học,v.v… Nhà sinh vật Six Darson có lưu ý rằng: “Những di tích đầu tiên của nhân loại cho chúng ta biết rằng thời kì vàng son của con người là ngay lúc khởi đầu của họ”. Do đó, thật gượng gạo khi nói rằng con người có thể tiến hóa từ vượn hoặc khỉ!
--
Làm rõ một số điểm nghi ngờ
Đã xuất hiện một số tranh luận phổ biến ủng hộ thuyết tiến hóa, rằng con người tiến hóa từ hình thức sự sống thấp hơn:
1/ Thứ tự mà các dạng sự sống khác nhau xuất hiện bắt đầu từ dạng sự sống thấp đến dạng sự sống cao;
2/ Có tồn tại trong cơ thể con người một số bộ phận dường như vô dụng (chẳng hạn: ruột thừa, xương cùng) mà được cho là thừa kế từ các động vật trong quá trình tiến hóa;
3/ Sự phát triển của phôi con người ở một số điểm giống với sự phát triển của cá, động vật lưỡng cư, chim, và thú; gợi ý cho một số người đi theo thuyết tiến hóa;
4/ Việc khám phá ra “người Gia-va” và “người Bắc Kinh”, việc sưu tập các sọ người và nhiều xương rời rạc giống với xương người, làm một số người tạo ra lí thuyết về xương này là những gì còn lại của tổ tiên loài người.
Tuy nhiên tất cả bốn điểm trên đều không được chứng thực. Hãy xem xét bốn điểm sau đây tương phản với bốn điểm trên:
1/ Kinh Thánh đã nói cách đây hàng ngàn năm rằng thứ tự Đức Chúa Trời sáng tạo là từ dạng sự sống thấp đến dạng sự sống cao. Trước hết Ngài tạo dựng cá biển, rồi chim trời, rồi thú trên đất, và cuối cùng là con người. Do đó, không đủ chứng cớ để tin rằng con người tiến hóa từ một chủng loại khác chỉ vì dạng sự sống thấp hơn đã tồn tại trước dạng sự sống cao hơn. Một thợ mộc có thể lựa chọn trước hết làm một cái ghế đẩu bằng gỗ rồi đến một cái ghế dựa, và kế đến là cái bàn. Nhưng chắc chắn không đúng khi nói cái bàn tiến hóa từ cái ghế đẩu! Các loài khác nhau được sáng tạo một cách riêng biệt theo thứ tự và thời gian riêng của chúng.
2/ Những phần hay bộ phận được gọi là vô dụng của người như ruột thừa và xương cùng gần đây được chứng minh là không vô dụng. Thật ra, trong khi nó không cần thiết cho sự tồn tại của con người thì lại cần thiết trong quá trình tạo phôi. Chỉ vì khoa học không khám phá ra điều này trước đây và đã sai lầm khi cho rằng chúng là những bộ phận vô dụng, thừa kế từ tổ tiên loài khỉ không đuôi.
3/ Suốt quá trình phát triển phôi người, có giai đoạn phôi tương tự với mắt cá, làm cho một số người tin rằng con người tiến hóa từ cá. Tuy nhiên, về sau người ta đã khám phá ra rằng cái giống như mắt cá thì cuối cùng thành cồ họng của em bé. Hơn nữa, trong quá trình phát triển phôi người, tim là cơ quan phát triển đầu tiên, tiếp theo là huyết cầu. Điều này mâu thuẫn với tiến trình tiến hóa vì trong dạng sự sống bậc thấp, huyết cầu phát triển trước, tiếp theo là mạch máu, và cuối cùng là tim.
4/ Người Gia-va và người Bắc Kinh không có bộ xương hoàn chỉnh. Chỉ có một số mảnh rải rác được tìm thấy ở những nơi khác nhau và thuộc những thời kì khác nhau. Khi tất cả các mảnh này được ghép lại, chúng không tạo thành, thậm chí, chỉ nửa hộp sọ, vì thế, không thể đi đến kết luận cuối cùng là xương khỉ, người, hay một số loại thú nào đó đã tuyệt chủng. Có trường hợp tìm thấy một bộ răng, ban đầu họ nhận diện sai lầm là răng của người nguyên thủy, nhưng sau đó thấy nó thuộc về loài lợn lòi đực đã tuyệt chủng. Cái được gọi là người Gia-va được Dubios, một tiến sĩ người Hà Lan, khám phá tại sông Solo của đảo Gia-va (Indonesia) năm 1891, chỉ có một cái sọ, ba cái răng, và một xương đùi trái được tìm thấy cách sọ gần 20 mét. Xương đùi này có thuộc về sinh vật đó không cũng không chắc chắn. Có 24 loại xương khác nhau của các động vật có vú được tìm thấy đồng thời ở cùng một nơi. Các khoa học gia có ý kiến khác nhau về nguồn gốc của những xương này. Một số người tin rằng cái sọ thuộc về khỉ, trong khi xương đùi thì của người nguyên thủy. Vào năm 1937, chính Dubios nói rằng cái sọ là của một loài khỉ đã tuyệt chủng, còn cái xương đùi là của một loài lợn lòi hoang dã. Cho đến ngày nay, các nhà nhân loại học không đồng ý với những khám phá đó. Vậy chúng ta có thể chắc chắn rằng con người tiến hóa từ khỉ không?
Người Bắc Kinh được khám phá năm 1920 tại miền núi phía Tây của Bắc Kinh, trong một động đá vôi tại Chu Khẩu Điếm. Giữa vô số xương khỉ, người ta khám phá ra “hai chiếc răng con người”. Khi xem xét thêm, người ta xác định chúng “thuộc về một loại không phải của con người”, và do đó tạm thời chỉ về một sinh vật là “người Bắc Kinh”. Sau bảy năm, họ lại khai quật thêm những cái răng giống như vậy. So sánh những cái răng này với răng con tinh tinh đen và em bé, người ta kết luận không giống nhau. Kết quả là, người ta kất luận: Có lẽ nó thuộc về người nguyên thủy, “một từ liệu mới trong khoa nhân học”. Thêm hai cuộc khai quật nữa, được thêm hai cái sọ: một của một sinh vật giống cái lớn tuổi, và một của giống đực sơ sinh. Đặt tất cả những mảnh xương và các bộ xương từ những thời điểm và nơi chốn khác nhau lại, khiến nhiều khoa học gia đưa ra những ý kiến khác nhau về những xương được sưu tập. Do đó, làm sao chúng ta tin chắc rằng con người tiến hóa từ khỉ?
-
Một trò lừa khoa học
Năm năm 1911, một luật sư và nhà tự nhiên học nghiệp dư người Anh tên là Charles Dawson khám phá ra một cái sọ tại Piltdown, Anh Quốc, và các nhà nhân loại học thời đó nhanh chóng mô tả nó như sọ của “người nguyên thủy Anh”, và đặt tên là “người Piltdown”. Sọ người này được ước tính từ 750.000 đến 950.000 năm. Tuy nhiên, vào 1953, có ba khoa học gia chứng minh rằng vật hóa thạch này là giả mạo. Những xương đó thật ra là sự kết hợp của sọ người và xương hàm của động vật linh trưởng. Trò lừa bịp này bị tiến sĩ Kenneth Oaklye của Viện Bảo tàng Vạn vật Luân Đôn và hai giáo sư đại học Oxford là Wiener và Clark vạch trần. Sự giả mạo đó được vạch trần ở những điểm căn bản sau đây: những cái xương đó đã bị chôn dưới đất một thời gian dài, bị lớp flour bao bọc. Sau khi nghiên cứu kĩ lưỡng “người Piltdown” thì nó được làm sáng tỏ là xương của người hiện đại, còn cái hàm thì của đười ươi, cả hai đều bị nhuộm sắt và mangan cách có chủ ý để làm cho chúng trông rất xưa, rất cổ.
Một vấn đề không thể giải thích được của thuyết tiến hóa
Thật thú vị khi để ý rằng gấu bắc cực tại Bắc Băng Dương mọc lông dài ở giữa gan bàn chân. Điều đó bảo vệ chân gấu khỏi băng lạnh và tạo khả năng bám để chúng không bị trượt và ngã vào biển lạnh. Các loại thú khác không mọc lông nơi lòng bàn chân; nhưng gấu bắc cực lại có. Có hai câu hỏi liên quan ở đây: 1/ Ai biết trước rằng gấu bắc cực sẽ sóng trên băng, và do đó, cần lông nơi lòng bàn chân để tạo độ bám? 2/ Nếu lông ở lòng chân xuất hiện do tiến hóa, thì chúng ta có thể suy ra rằng có một thời điểm nào đó gấu tổ tiên ở nội địa đã bắt đầu di cư sang Bắc Băng Dương và vẫn chưa có lông nơi lòng bàn chân. Vậy sao chúng không rơi xuống Bắc Băng Dương và bị chìm? Trước khi lông mọc thì chúng đã tuyệt chủng rồi! Chỉ có Đức Chúa Trời với sự khôn ngoan và quyền năng vô cùng mới có thể định trước như vậy để gấu bắc cựu có lông nơi lòng bàn chân. Như Kinh Thánh nói: “Đức Chúa Trời tạo dựng mọi loại tùy theo loài của nó”. Không phải qua sự thích nghi môi trường mà một loại sinh vật tiến hóa từ một loại khác.
Trương Úc Lam (Đài Loan) –
CHARLES ROBERT DARWIN (1809–1882) VÀ THUYẾT TIẾN HÓA--
Hai mảng công trình nghiên cứu của Darwin
Phần đầu công trình nghiên cứu của Darwin là phân loại sinh vật từ dạng thấp nhất đến động vật cao nhất, dựa trên các hóa thạch cổ và các sự kiện khoa học hiện tại. Do đó, ông phân loại cho cá, động vật lưỡng cư, bò sát, khỉ, vượn, và người. Phần thứ hai trong công trình của ông là hình thành một học thuyết để vẽ một đường thẳng từ sinh vật bậc thấp đến sinh vật bậc cao nhất, tức con người. Ông đưa ra thuyết con người tiến hóa một cách trình tự từ hình thức sự sống thấp hơn đến tình trạng hiện tại. Công trình đầu tiên của Darwin là đúng và mang tính khoa học. Nhưng công trình thứ hai của ông là một lí thuyết. Có một sự khác nhau rất lớn giữa thuyết và luật. Thuyết hoàn toàn dựa vào các giả định và thiếu các chứng cứ thật. Khi thuyết được xác minh và chứng thực bằng các sự kiện, chúng trở nên luật. Việc Darwin cho rằng con người tiến hóa từ vượn chỉ là một thuyết. Ông không biết con người đến từ đâu; do đó, ông thai dựng một thuyết về sự tiến hóa của con người từ động vật linh trưởng. Ông đã dành cà đời để tìm kiếm các chứng cứ nhằm ủng hộ cho thuyết này; nhưng cuối cùng, nó vẫn là một thuyết, không được các sự kiện chứng thực.
Trong những thập niên gần đây, các khoa học gia đã khám phá ra nhiều chứng cứ trái ngược với thuyết tiến hóa. Với sự phát triển của khoa học về di truyền, người ta đã chứng minh rằng mọi sinh vật đều có tế bào sinh sản chứa đựng những gien duy nhất. Những gien này chứa đựng tất cả các đặc tính và bàn chất của sinh vật đó. Các gien có thể biến đổi tạo nên những sự thay đổi trong một số đặc điểm, nhưng tất cả những đột biến đó đều dẫn đến sự thoái hóa và không thể phát phát triển thành một loài sinh vật khác.
-
--Cuối cùng, Darwin đã tin Đức Chúa Trời--
Vì Darwin tin rằng con người tiến hóa từ khỉ nên ông muốn tìm một loại động vật đứng giữa khỉ và người để chứng minh cho thuyết của mình. Từ 1831 đến 1836, Darwin đi vòng quanh thế giới để tìm loại động vật này. Cuối cùng, ông thật lại rằng New Zealand (Tân tây Lan) là nơi tối tăm nhất mà ông từng gặp. Thổ dân ở đó không mặc quần áo và không mang giày dép. Họ ở trong những chiếc tổ được xây trên cây. Họ giết trẻ sơ sinh làm sinh tế, và thờ hình tượng. Họ buông mình vào sự say sưa, gian dâm, và dâm loạn quá mức. Darwin nghĩ rằng phải mất ít nhất 2000 năm để khai hóa văn minh cho thổ dân này. Nhưng khi phúc âm của Đấng Christ được rao giảng ở vùng này, họ được thay đổi rất nhanh. Họ bắt đầu xây nhà để ở, cày xới đồng ruộng và trồng cây. Hơn nữa, họ không còn buông mình vào những thói quen tội lỗi. Darwin kinh ngạc và không thể không ngợi khen quyền năng của Đấng Christ! Thế rồi ông dâng một số tiền khổng lồ mua Kinh Thánh để phân phát cho các thổ dân khắp thế giới. Ông nói: “Tôi thừa nhận rằng Đức Chúa Trời sáng tạo là nguồn của sự sống. Vũ trụ này tồn tại vì một quyền năng tối thượng” (Xin xem Tự Truyện Của Darwin)
-
--Cuộc Thảo Luận Được Ghi Lại Thành Văn Bản Giữa Bà Howard Và Darwin--
Bà Howard ghi lại rằng trong những năm cuối đời mình, Darwin thường bị bệnh. Ông thường mặc cái áo ngủ màu tím và nằm trên giường với những cái gối kê thân mình. Trong tay ông là cuốn Kinh Thánh, và bà thường nghe ông thì thầm với vẻ mặt lo âu và buồn phiền rằng: “Tôi đã có một tâm trí trẻ con không được thuần dưỡng! Tôi không bao giờ nghĩ rằng các thuyết của mình lại lan ra như lửa và nhiều người lại tán thành niềm tin của tôi”. Rồi ông thở dài và bàn luận về “sự thánh biệt của Đức Chúa Trời” và “sự vĩ đại của Kinh Thánh”. Một ngày nọ, ông bảo bà Howard: “gần biệt thự của tôi, có khoảng 30 người tha thiết cần bà giải thích Kinh Thánh cho họ. Chiều mai, tôi sẽ gọi tôi tớ, khách mời và láng giềng đến đó”. Rồi ông hướng ra một ngôi nhà ngoài cửa sổ và nói: “Bà có muốn nói chuyện với họ không?”. Bà Howard hỏi: “ nói về điều gì?” Darwin trả lời “Dĩ nhiên là về Jesus Christ và về sự cứu rỗi của Ngài. Đó không phải là chủ đề tốt nhất sao?” Mặt ông sáng chói khi nói những lời này. Bà Howard vẫn còn nhớ ông nói: “Nếu bà đến vào lúc 3 giờ chiều ngày mai, tôi sẽ mở cửa sổ này. Và bà sẽ biết rằng tôi đang hát thánh ca ngợi khen Chúa cùng với bà!” (Trích từ The Shining Ligh)—
--Có một đặc điểm độc đáo trong con người—
-
Có một đặc điểm độc đáo trong con người khiến con người trỗi cao hơn thú vật, đó là khả năng lập luận. Không con thú nào biết đếm từ một đến mười, hay có khả năng hiểu khái niệm về những con số. Khả năng của thú vật có thể được ví như việc tạo nên một nốt nhạc đơn từ một cây sáo, dễ nghe nhưng giới hạn về chiều kích. Về một mặt, bộ óc con người có khả năng nhận thức tất cả các nốt nhạc từ mọi nhạc cụ của một dàn nhạc. Các khoa học gia Mỹ đã cố gắng đào tạo huấn luyện khỉ, và thấy rằng chúng chỉ có thể phân biệt một số điều nhưng không thể hiểu được những số trên số 3. Chẳng hạn, nếu quý vị cho khỉ 10 trái táo và lấy đi 9 trái, nó sẽ đòi vì biết rằng quý vị đã lấy đi một số trái. Nhưng nếu quý vị chỉ đưa lại 3, nó sẽ vui và thỏa mãn vì đã có nhiều trái, nhưng không biết rằng một số táo vẫn chưa được trả. Khỉ không thể nắm tất cả 10 con số. Mặt khác, người man rợ thì không văn minh, nhưng khỉ được dạy dỗ, một số người có thể học đại học và thậm chí học cách thờ phượng Đức Chúa Trời. Đây là sự khác nhau rất lớn giữa khỉ và người.
-
-Mọi điều đều được sự khôn ngoan của Đức Chúa Trời nâng đỡ-
-
Cách đây nhiều năm, cây xương rồng có gai được giới thiệu cho người Úc để tạo nên hàng rào thiên nhiên. Vì môi trường sống rất tốt để phát triển, nên cây xương rồng bắt đầu lan ra nhanh chóng đến mức rộng bằng diện tích nước Anh, tạo nên những khu vực lớn làm con người và thú vật không thể qua lại được. Các nhà nghiên cứu sâu bọ đã nghĩ ra cách xử lí nan đề này. Họ đem đến một con mọt nhỏ, gọi là mọt xương rồng, ấu trùng của nó ăn xương rồng. Chẳng bao lâu, con trùng này đã chinh phục cây xương rồng, và xương rồng đã tạm ngưng lan rộng.
Côn trùng sinh sản rất nhanh đến mỗi chúng có thể lấn át con người. Tuy nhiên, vì cấu tạo sinh học, đời sống của chúng khá ngắn. Nếu không có sự giới hạn sinh học, con người không thể tồn tại lâu trên thế giới này! Tuyệt diệu biết bao về sự cân bằng sinh thái mà chúng ta thấy Đấng Toàn Năng đã làm!
Thưa quý vị! Xin quý vị hãy hạ mình xem xét tất cả những điều này. Đừng để kiến thức sở đẳng của thế giới che mắt quý vị và làm cho quý vị xa cách Đức Chúa Trời hơn. Cha thiên thượng của chúng ta hi vọng rằng lòng chúng ta sẽ quay lại với Ngài; Ngài khao khát chờ đợi sự trở về của đứa con hoang đàng. Ngài chờ đợi quý vị đã lâu!
Chúa kêu quý vị, “"Hỡi hết thảy những kẻ đương lao khổ và gánh nặng, hãy đến cùng ta, ta sẽ cho các ngươi được nghỉ ngơi. Vì ta có lòng nhu mì, khiêm ti, nên hãy mang lấy ách của ta, học theo ta, thì linh hồn các ngươi sẽ được nghỉ ngơi”--
Trương Úc Lam--