SỰ BÁO ỨNG CHỨNG MINH SỰ HIỆN
HỮU CỦA ĐỨC CHÚA TRỜI
Ở đâu có sự báo ứng, ở đó có Đức Chúa Trời
Trong La Mã 12:19, Đức Chúa Trời phán qua sứ đồ Phao – lô rằng: “Sự thân oan thuộc về ta, Ta sẽ báo ứng”. Nếu có Đức Chúa Trời thì chắc chắn Ngài phải công chính; phải có phần thưởng và hình phạt. Những người làm ác sẽ phải đền tội; những người làm thiện sẽ nhận phần thưởng. Nếu có sự báo ứng về tội, điều đó chứng tỏ rằng có một Đấng khôn ngoan và quyền năng vượt trỗi, là Đấng quản trị mối quan hệ nhân – quả. Chúng ta không thể thấy Đức Chúa Trời, nhưng việc chứng kiến về hành động báo ứng rõ ràng của Ngài đủ là bằng chứng cho sự hiện hữu của Ngài. Có rất nhiều trường hợp được liệt kê. Nhưng tôi chỉ xin đề cập vài ví dụ.
Một cầu chuyện được nhà truyền giảng tận mắt chứng kiến
Sau Đệ nhị Thến chiến, tại thủ đôKiev của Ukraine, có hai người vô thần cực đoan. Sau khi tuyên bố với dân chúng rằng không có Đức Chúa Trời, họ nổ súng lên trời và nói: “Đức Chúa Trời ơi! Tôi bắn Ngài bằng súng. Nếu Ngài hiện hữu, hãy giúp trả tôi và khiến tôi chết ngay đi!”. Sau khi nói như vậy, anh ta nổ thêm hai loạt súng nữa.
Người thứ hau cũng tuyên bố: “Nếu có Đức Chúa Trời, tôi sẵn sàng bị què quặt và tàn tật cuộc đời còn lại! Để tôi còn có thể bước đi một ngày nữa là chứng tỏ rằng không có Đức Chúa Trời!”.
Sau khi hai người nói xong, họ chạy đến nhà ga để đi đến một thành phố khác tuyên bố giống như vậy. Trong khi hai người đang vui vẻ lại sự kiện trong ngày, họ đã rời khỏi lối đi bộ. Ngay lúc đó, một chiếc xe hơi bỗng nhiên chạy qua, đụng vào một trong hai người, khiến bị trọng thương. Người kia vội vàng đưa bạn mình đến bệnh viện, nhưng sau đó đã chết khi tới nơi. Sau khi lo chôn cất, người thứ hai vội vàng đi đến ga xe lửa. Trong lúc vội vã, anh ta cố gắng nhảy lên toa khi tàu đang chạy. Nhưng tàu chạy quá nhanh; anh ta đã bị trượt chân. Khi rớt xuống đường ray, bánh xe lửa lăn trên hai chân anh ta và ngay lập tức cắt lìa hai chân. Anh ta bất tỉnh ngay tại chỗ, và từ đó trở đi, anh ta thật sự trở thành một người tàn tật. Điều xảy ra cho hai người này chứng tỏ rằng con người không được xúc phạm Đức Chúa Trời chân thật.
Một câu nguyện ở quê ông Trương Chi Giang
Có một cụ già sống ở làng Trương, Một ngày nọ, vào tối 30 tết, cụ trở về nhà sau khi thu nợ trong thành phố. Dọc đường cụ thấy một thanh niên tìm cách treo mình lên cây để tự tử. Cụ vội vàng tháo dây cho anh và đưa anh xuống. Rồi cụ hỏi người thanh niên tại sao lại muốn tử tự, người ấy trà lời: “Tôi nợ 30 đồng bạc và không thể trả được. Tôi đang nghĩ kết liễu mọi sự bằng cách tự tử”.
Cụ già cảm thương, nghĩ rằng 30 đồng bạc khong đáng kể đổi lấy mạng sống. Cụ vội vàng mở túi trên lưng lừa, lấy 30 đồng bạc đưa cho cậu thanh niên và nói: “30 đồng bạc này cho anh để trả nợ”.
Rồi cụ lấy 30 đồng bạc nữa và nói: “Đây là tiền vốn để anh bắt đầu làm ăn cho năm mới. Anh còn trẻ. Còn có nhiều hi vọng. Hãy nhanh chóng trả nợ và có một khởi đầu mới. Đừng tìm đến cái chết”.
Nhưng chàng thanh niên để ý thấy cái túi của cụ già đầy và nặng. Anh ta biết rằng phải có rất nhiều bạc trong đó. Lòng tham của hắn nổi dậy. Thấy không có ai ở đó, và một tư tưởng xấu nổi lên trong lòng hắn. Khi cụ già xoay lưng, người thanh niên lượm một cục đá, đập mạnh lên đầu cụ. Ngay lập tức cụ bất tỉnh và té xuống đất. Người thanh niên láy túi tiền bỏ chạy.
Sau vài giờ, cụ già tỉnh lại và không thể biết điều gì xảy ra. Cụ cảm thấy đau phía sau đầu và thấy máu tươi. Sau đó các sự kiện lần lần hiện về trong đầu, cự nhớ lại mình đã cứu một thanh niên khỏi tự tử, nhưng người này đã quay lại đánh cụ bất tỉnh. Cụ nói trong lòng: “Tên tiểu nhân này. Ta cứu mạng hắn, nhưng hắn đánh ta gần chết. Hắn là người vô ơn bạc nghĩa. Hắn chắc chắn sẽ gặp sự phẫn nộ của trời”.
Cụ xé một mảnh áo băng vết thương trên đầu, và chậm rãi bước về nhà. Phải mất hơn ba tháng cụ mới bình phục.
Một ngày nọ, cụ già lại đi lên phố để mua một ít hàng hóa. Cụ đi ngang qua một quán trà và quyết định vào. Khi đang ngồi, cụ thấy một thanh niên gần bàn thâu ngân, giống như người đã đánh cụ trên đầu cách đây vài tháng. Cụ gọi người bồi bàn và hỏi: “Quán trà này mở khi nào?”
Người bồi trả lời: “Chỉ mới hai tháng”.
Cụ hỏi: “Ai là chủ?”
Người bồi nói: “Người thanh niên ngồi ở bàn thâu ngân. Chúng tôi nghe nói rằng người chủ trẻ tuổi của chúng tôi trước đây rất nghèo. Anh đã nợ ai đó tiền và hầu như không thể trả khi hết hạn phải trả năm ngoái. Nhưng không biết sao, anh ta có thể có được tiền của bất pháp và có thể mở quán trà này. Việc buôn bán ở đây cũng không đến nỗi tệ”.
Cụ già nhìn chăm chú cậu thanh niên để xác định xem đây có phải là người mà cụ đã cứu không. Nếu đến tố cáo hắn, chắc chắn cụ không có chứng cớ. Nếu không, thì sự công bằng ở đâu? Thật ra gã bất lương này đang làm giàu bằng tiền của cụ. Càng nghĩ về điều đó, cụ càng tức giận. Cuối cùng, cụ đập bàn và kêu trời: “Không có Trời, không có sự báo ứng!” Cụ lập lại: “Không có Trời, không có sự báo ứng!”
Bỗng nhiên, trời tối sầm lại, mây đen kéo đến và trời đổ mưa. Chớp lóe lên và sấm sét vang động. Bất ngờ, sét đánh chết người chủ trẻ kia. Mọi người sợ hãi và bắt đầu bỏ chạy. Nhưng cụ già nhanh chóng đứng dậy trấn an mọi người: “Đừng sợ! Quý vị không liên quan gi cả. Đó chính là Đức Chúa Trời trên trời đã báo ứng gã này, báo trả hắn vì hắn thiếu lương tâm”. Rồi cụ bắt đầu kể lại mình đã cứu sống người chủ quán trẻ như thế nào, nhưng cuối cùng hắn đã quay lại và lấy oán trả ơn, hắn đã lấy tiền của cụ cách bất nghĩa để mở quan trà này. Mọi người bình tĩnh lại, và ngợi khen Đức Chúa Trời công chính. Rồi bỗng nhiên, trời quang đãng lại.
Chỉ có Đức Chúa Trời biết mọi điều con người làm. Khi quý vị làm điều ác và nghĩ rằng không ai biết nhưng thật ra Đức Chúa Trời biết. Quý vị có thể lừa dối người khác nhưng không thể lừa dối Đức Chúa Trời. Ngài là Đức Chúa Trời toàn tại, toàn tri. Khi quí vị làm điều ác, Đức Chúa Trời ở bên quí vị. Thậm chí Ngài biết suy nghĩ và tư tưởng xấu trong lòng quí vị. Ngài sẽ báo trả cho mỗi người tùy theo công việc của họ. Đôi khi vì không thấy sự báo ứng ngay lập tức nên chúng ta vội vàng và xảo nguyệt kết luận bằng không có Đức Chúa Trời và không có sự báo ứng.
Sự ganh tị của A-sáp
Kinh Thanh1ghi lại một người công chính có tên là A-sáp. Một lần nọ, ông phàn nàn với Đức Chúa Trời: “Vì khi tôi thấy sự hưng thịnh của kẻ ác, thì có lòng ganh ghét kẻ kiêu ngạo. Vì trong cơn chết, chúng nó chẳng bị đau đớn; sức lực của chúng nó vẫn đầy đủ. Chúng nó chẳng bị khổ nạn như người khác, cũng không bị tai họa như người đói… Miệng thì nói lành thiên thượng, còn lưỡi lại phao vu thế gian…. Kìa là những kẻ ác, chúng nó bình an vô sự luôn luôn, nên của cải chúng nó thêm lên. Tôi đã làm cho lòng tôi tinh sạch, và rửa tay tôi trong sự vô tội, việc ấy thật lấy làm luống công. Vì hằng ngày tôi phải gian nan, mỗi buổi mai tự bị sửa phạt. Khi tôi suy gẫm để hiểu biết điều ấy, bèn thấy là việc cực nhọc quá cho tôi: (Thi. 73:3-5, 9, 12-14,16).
Nhưng khi A-sáp bước vào Nơi thánh của Đức Chúa Trời và suy xét về hậu quả của kẻ ác, ông đã đổi giộng, và nói với Đức Chúa Trời rằng: “Chúa thật đặt chúng nó tại nơi trơn trợt, khiến cho chúng nó hư nát. Ủa kia, chúng nó bị hủy diệt trong một lát! Chúng nó vì kinh khiếp mà phải tiêu hao hết trọi. Thịt và lòng tôi tiêu hao; nhưng Đức Chúa Trời là sức lực của lòng tôi, và là phần tôi đến đời đời” (Thi. 73:18-19,26).
Đôi khi Đức Chúa Trời Không báo trả ngay
Đó là vì Ngài hi vọng rằng con người sẽ ăn năn. Nhưng nếu con người nhiều lần không chịu ăn năn, Ngài sẽ phạt họ. Chúng ta thường thấy kẻ ác chất đống tiền của, đạt địa vị cao, và sống an nhàn thoải mái. Trái lại, chúng ta thấy người tốt thường nghèo và khổ hơn kẻ ác. Vì thế lòng chúng ta sanh ra ganh tị. Nhưng chúng ta phải nhìn thấy hậu quả của vấn đề. Cũng giống như hai doanh nhân đều mượn ngân hàng mười ngàn để kinh doanh. Doanh nhân A thì đàng hoàng trong cách cư xử, tiết kiệm và tằn tiện, chăm chỉ và siêng năng. Trái lại, doanh nhân B thì ăn nhậu, phung phí, trụy lạc, cờ bạc. Trong một khoảng thời gian, dường như không có sự công bằng giữa doanh nhân A dàng hoàng và phấn đấu với doanh nhân B suy đồi buông tuồng. Dường như không có sự công bằng dưới ánh mặt trời. Nhưng đến thời điểm tính sổ vào cuối năm, doanh nhân A sẽ trả cho ngân hàng mười ngàn anh đã mượn cộng với tiền lời, và anh vẫn còn vài ngàn còn lại cho mình và gia đình xài trong năm mới. Trái lại, doanh nghiệp B đã phung phí tiền vay mượn, không còn gì để cho ngân hàng. Ngân hàng sẽ giao anh ta cho chính quyền và đưa anh ra tòa. Lúc này, người ta sẽ thấy sự thưởng phạt công bình. Trong tương lai, tình hình cũng sẽ như vậy; mọi người trên thế giới sẽ bị xét xử.
Sự báo ứng bị trì hoãn
Một ngày nọ, bác sĩ Douley đi đến một ngôi làng và thấy một nông dân đang cầm một cái đinh lớn và ngắm nghía kĩ lưỡng. Bác sĩ hỏi: “Sao anh lại nhìn cái đinh kĩ thế?”
Người nông dân trả lời cách ngạc nhiên: “Tôi lấy cái đinh ra từ sọ người chết”. Rồi ông chỉ vào bộ xương người trong mộ.
Vị bác sĩ hoảng sợ, nghĩ rằng đây chắc chắn la trường hợp giết người! Ông xin người nông dân cái đinh và cẩn thận gói lại. Rồi ông tra xét nguồn gốc người chết để biết người đó là ai và gia đình ở đâu. Vị bác sĩ quyết định đến thăm gia đình đó. Một bà cụ tóc bạc ra mở cửa, và hai người vào nhà nói chuyện. Vị bác sĩ hỏi chi tiết về cái chết của chồng bà. Bà giải thích: “Chông tôi chết cách đây 35 năm vì say rượu. Ông được chôn tại làng X”.
Vị bác sĩ thấy rằng vị trí chôn là đúng. Nét mặt ông thay đổi, và ông nói thẳng với bà: “Chồng bà không chết vì say. Bà đã giết ông ấy!”
Cụ bà tái mặt. Bà không dám phủ nhận điều đó. Rồi vị bác sĩ đem cái đinh được gói cẩn thận và cho bà ta xem. Mặt bà tái xanh. Rồi bà kể lại rằng thật ra cách đây 35 năm, bà có quan hệ với một người đàn ông khác; một tối nọ bà quyết định chuốc rượu cho chồng, và khi ông ngủ, bà đóng đinh qua thái dương của chồng và giết ông.
Sự trừng phạt sau khi chết
Ngày xưa có một cụ già tên là Baude, chết vào tuổi 82, tại Hamilton, Ohio, Mỹ. Khi còn sống, ông ta báng bổ Đức Chúa Trời. Hơn nữa, ông coi thường Kinh Thánh, cho rằng đó chỉ là sản phẩm bịa đặt. Trước khi chết, ông xây một ngôi mộ cho mình và dựng một cái bia, làm một bức tường bằng đồng là chính mình đang cầm một tờ giấy ghi dòng chữ: “Hành động phán xét của nhân loại”. Dưới chân trái của bức tượng là một quyển sách, tượng trưng cho Kinh Thánh. Điều này bày tỏ sự tôn cao hành động con người và khinh miệt Kinh Thánh. Trước khi chết, ông tuyên bố: “Nếu có Đức Chúa Trời, và nếu Kinh Thánh là thật, thì mộ của tôi sẽ là nơi ở của rắn”. Ông tin chắc rằng không có Đức Chúa Trời, và do đó cảm thấy tự tin rằng sẽ không có rắn trong mộ của mình.
Nhưng không lâu sau khi ông chết, khi người ta sắp đặt quan tài của ông vào mộ, người ấy thấy một con rắn lớn ẩn mình trong mộ. Ông giết con rắn đó và quăng nó đi. Nhưng không lâu sau đó, người ta thấy bốn rắn khác trong mộ. Người giữ mộ đã giết nhiều rắn; nhưng càng giết, rắn càng nhiều. Một Cơ Đốc nhân nghe điều đó, nghi ngờ về tính chính xác của sự việc, liền đến nơi để tận mắt trông thấy. Khi đến thành phố, người ấy hỏi một cụ già đường đi đến mộ. Cụ già trả lời: “Anh đến để xem ngôi mộ rắn à? Cách đây khoảng 10 dặm; rất dễ tìm”. Cơ Đốc nhân này đi cùng với bạn, và khi đến đó, họ thấy bức tượng bằng đồng và chụp hình. Trên nền có sáu con rắn lớn đang bò. Họ giết một con và chụp một tấm hình nữa. Người giữ mộ cho biết rằng ông vừa mới giết được hai mươi con! Và thật là lạ những ngôi mộ khác nơi đây không có rắn, Vì thế người giữ mộ kết luận: “Chính Đức Chúa Trời sai rắn đến ngôi mộ này”. Một số con rắn màu xanh, một số khác màu đen. Dân quanh vùng đều biết câu chuyện này là thật. Và tất cả những ai chứng kiến điều này đều không dám nói rằng không có Đức Chúa Trời hay Kinh Thánh là không thật. Đây là sự báo ứng mà Baude đã tự chuốc lấy khi ông ta tuyên bố: “Nếu có Đức Chúa Trời, mộ của tôi sẽ là chỗ ở của rắn”. Nhưng đó chưa phải là sự báo ứng đầy đủ!
Vậy sự báo ứng đầy đủ là gì?
Kinh Thánh nói rằng: “Tôi thấy những kẻ chết, cả lớn lẫn nhỏ, đều đứng trước ngai, các sách bèn mở ra. Lại có một sách khác mở ra nữa, là sách sự sống. Những kẻ chết bị phán xét tùy công việc của họ, cứ như điều đã ghi trong những sách ấy… Và nếu có ai không được ghi vào sách sự sống… (đó là) những kẻ nhát sợ, kẻ chẳng tin, kẻ gớm ghê, kẻ giết người, kẻ gian dâm, kẻ tà thuật, kẻ thờ hình tượng và mọi kẻ nói dối, phần của chúng nó ở trong hồ cháy bằng lửa và lưu hoàng, ấy là sự chết thứ hai. Và chúng sẽ bị thống khổ cả ngày lẫn đêm cho đến đời đời vô cùng” (Khải. 20:12-15; 21:8; 20:10). Đây sẽ là sự tính sổ trọn vẹn, sự báo ứng trọn vẹn! Tất cả những ghì quý vị có trong thời đại này đều không có giá trị; chúng chỉ là thú vui kéo dài vài thập niên. Để có thể đứng trước ngai phán xét của Đức Chúa Trời là phước hạnh thật sự! Lúc ấy Đức Chúa Trời sẽ đoán phạt mọi tội nhân. Sự báo trả của Đức Chúa Trời trong thời đại này chỉ để bày tỏ rằng Ngài là Chúa, Đấng đang thi hành sự phán xét công chính. Sự báo trả ngày nay nói trước về tương lai và chứng tỏ rằng có Đức Chúa Trời là Đấng đang thi hành sự phán xét: “Vả, sự thạnh nộ của Đức Chúa Trời từ trời bày tỏ ra trên mọi sự bất kỉnh, bất nghĩa của người ta” (La. 1:18). Nếu quý vị phạm tội, hãy nhanh chóng ăn năn và tiếp nhận Chúa Jesus là Cứu Chúa của mình!