KINH NGHIỆM CHỨNG MINH SỰ HIỆN
HỮU CỦA ĐỨC CHÚA TRỜI
Của Trương Úc Lam (Taiwan)—
Sử dụng đúng dụng cụ để kinh nghiệm Đức Chúa Trời (rồi)
Khi nghiên cứu điều gì, chúng ta phải dùng đúng dụng cụ. Trong hóa học, không thể thiếu những ống nghiệm. Trong thiên văn, người ta phải dùng kính viễn vọng. Dùng kính viễn vọng để phát hiện vi khuẩn, và dùng ống nghiệm để tìm ra cách giải toán là điều ngớ ngẩn không thể làm được và không ai làm như vậy. Nhưng khi liên hệ đến Đức Chúa Trời, chúng ta hấp tấp kết luận: “Vì không thể dùng ống nghiệm để chứng minh Đức Chúa Trời, và không thể dùng kính hiển vi để tìm thấy Đức Chúa Trời, vì thế chắc hẳn là không có Đức Chúa Trời”. Đương nhiên ống nghiệm và kính hiển vi không thể được dùng để tìm thấy Đức Chúa Trời; vũ trụ này được sáng tạo nên, trong khi Đức Chúa Trời là Đấng Tạo Hóa.
Các dụng cụ khoa học được thiết kế để nghiên cứu các hiện tượng của vũ trụ. Vì Đức Chúa Trời không thuộc về vũ trụ nên tất nhiên không thể dò tìm Ngài bằng những dụng cụ như vậy được. Giả sử người thợ mộc làm một cái bàn. Khi xem kĩ cái bàn mà không thấy thợ mộc, chúng ta có thể kết luận là không có thợ mộc không? Cái bàn chỉ là một đồ vật mà chúng ta có thể nhìn thấy được; nhưng để biết người thợ mộc, chúng ta phải tìm người đó và nói chuyện, giao tiếp và làm bạn với ông ấy. Do đó, để biết Đức Chúa Trời, chúng ta cần phải dùng một loại dụng cụ khác, một phương pháp khác; dùng lòng và linh để hiểu Ngài và biết Ngài trong đời sống và kinh nghiệm của mình. Đây là cách thực tế để chứng minh sự hiện hữu của Đức Chúa Trời.
Một số người không tin sự hiện hữu của Đức Chúa Trời vì họ không bao giờ thấy Đức Chúa Trời. Nếu đức tin của quý vị dựa trên việc nhìn thấy, tôi xin hỏi: Bản thân quý vị có bao giờ thấy Tổng thống Washington của Mỹ chưa? Vậy tại sao quý vị tin rằng ông là tổng thống đầu tiên của nước Mỹ? Quý vị có bao giờ bắt tay với ông ấy chưa? Hay nói chuyện với ông? Nếu tôi nói rằng không có tổng thống như vậy trong lịch sử nước Mỹ, chắc quý vị sẽ cười tôi vì tôi thiếu kiến thức phổ thông. Cũng vậy, chúng tôi tin rằng có Đức Chúa Trời, cũng chắc chắn như có tổng thống Washington. Thật ra, kiến thức của tín đồ về Đức Chúa Trời thì ở bình diện kinh nghiệm cao hơn. Quý vị chưa bao giờ nói chuyện với ông washington hay thấy mặt ông, nhưng tin vào sự hiện hữu của ông. Chúng tôi là những người tin vào Chúa Jesus, biết Đức Chúa Trời trong kinh nghiệm của mình. Cũng giống như nếu quý vị đã từng nếm socola thì sẽ không bao phủ nhận sự hiện hữu của socola. Mặc dù quý vị không lấy socola ra khỏi bao tử để chứng minh cho tôi, nhưng quý vị biết chắc chắn có thứ kẹo gọi là socola.
Có một bác sĩ nổi tiếng luôn chống đối Đức Chúa Trời. Một ngày nọ, sau buổi thuyết giảng với công chúng, ông thách thức những người tin Đức Chúa Trời tranh luận. Khán giả bị khớp bởi tài hùng biện và kiến thức của ông. Thỏa mãn về điều đó, vị bác sĩ định giải tán đám đông thì có một cụ bà bước lên bục với một rỗ cam. Bà nói: “Tôi vừa mới mua cam ở chợ thì tình cờ nghe vị bác sĩ này nói rằng không có Đức Chúa Trời. Tôi có thể hỏi bác sĩ được không: Cam của tôi mua ngọt hay chua?”
Vị bác sĩ trả lời: “Làm sao tôi biết được? Tôi chưa thử mà”.
Bà cụ cắt một trái cam ra và nếm trước mặt đám đông, sau đó bà tuyên bố: “tôi đã nếm và tôi biết nó ngọt. Mặc dầu tôi không thể mô tả chính xác cho ông rằng nó ngọt như thế nào, nhưng tôi biết nó ngọt! Tương tự như thế, tôi đã kinh nghiệm Đức Chúa Trời trong cuộc sống và tôi luôn tương giao với Ngài trong lòng và linh. Ngài ban phước cho tôi. Tôi không biết cách tranh luận, nhưng tôi biết có Đức Chúa Trời!”
Nhìn vào vị bác sĩ, bà nói tiếp: “Ông chưa bao giờ nếm Đức Chúa Trời cũng như chưa nếm trái cam này. Vậy làm sao ông cho rằng không có Đức Chúa Trời?”
Thưa quý vị, để chúng tỏ sự hiện hữu của Đức Chúa Trời, quý vị cần phải kinh nghiệm Đức Chúa Trời. Kinh Thánh chép: “Khá nếm thử xem Giê-hô-va (Đức Chúa Trời) tốt lành dường bao!” (Thi 34.8). Đây là cách duy nhất để quý vị biết Đức Chúa Trời. Nếu chưa bao giờ nếm thử, quý vị không thể nói rằng không có Đức Chúa Trời.
Mặc dù con người chưa bao giờ thấy Đức Chúa Trời là Đấng tạo dựng vũ trụ, nhưng Đức Chúa Trời đã từ cõi đời đời đến cõi thời gian, từ trời xuống đất, để thành người. Con người Jesus này, sống trên đất 33 năm rưỡi, bày tỏ Đức Chúa Trời để mọi người đều thấy. Ngài chết trên thập tự giá để cứu chuộc chúng ta, phục sinh vào ngày thứ ba, và trở lên Linh ban sự sống, thiết tha mong chờ để bước vào trong những người tiếp nhận Ngài.
Do đó, ngày này mặc dù Đức Chúa Trời là huyền nhiệm đối với tâm trí chúng ta, nhưng Ngài có thể được thực tại hóa trong lòng và linh chúng ta. Chỉ cần chân thành cầu nguyện trong danh chúa Jesus thì chắc chắn quý vị sẽ chiếm được Ngài. Nhiều tín đồ có thể làm chứng với quý vị rằng đây là cách để thực tại hóa Đức Chúa Trời và Ngài đang sẵn sàng nghe lời cầu nguyện của chúng ta để chúng ta có được Ngài. Đây không phải là điều bịa đặt của trí tưởng tượng cũng không phải là trò lừa dối. Chẳng lẽ vô số năm kinh nghiệm là sự tưởng tượng sao? Một số người có thể bị lừa dối một thời gian, nhưng tất cả tín đồ từ quá khứ đến hiện tại, ở đây và ở nước ngoài, trải suốt lịch sử, có thể bị lừa dối luôn sao? Quý vị chỉ cần quý gối và chân thành tìm kiếm. Có thể quý vị không thấy Đức Chúa Trời, nhưng Ngài thấy quý vị. Chắc chắn Đức Chúa Trời sẽ lắng nghe lời cầu nguyện của quý vị để quý vị biết rằng Ngài hiện hữu. Sự hiện hữu của Đức Chúa Trời có thể được chứng minh (Rồi
Giả sử quý vị không biết ông Trương ở Nam kinh có tồn tại hay không mà chỉ nghe người ta nói về ông ấy. Cách nhanh chóng để quý vị tìm ra là viết cho ông ấy một lá thư. Nếu ông ấy trả lời, quý vị biết rằng có ộng ông Trương ở Nam Kinh. Về sự hiện hữu của Đức Chúa Trời, chúng ta cũng có thể dùng phương cách này. Nếu không biết Đức Chúa Trời có hiện hữu hay không, quý vị chỉ cần quỳ xuống và cầu nguyện chân thành: “Đức Chúa Trời ơi, con không biết Ngài có hiện hữu hay không. Con cầu xin Ngài bày tỏ chính Ngài cho con để con có thể tin và công nhận Ngài trong lòng con!” Nếu thái độ của quý vị đúng đắn và chân thành, chắc chắn Ngài sẽ bày tỏ, quý vị sẽ không bị mắc tội vô tín
Tôi có một đồng nghiệp tên Ngô là một công chức trẻ. Sau khi nghe phúc âm, trên đường về nhà, anh cầu nguyện rằng: “Ô Đức Chúa Trời! Có Đức Chúa Trời không? Nếu Ngài là thật, xin cho con biết để con thật sự tin Ngài. Nếu không, con sẽ không bao giờ nghe phúc âm nữa!” Về đến nhà, anh bật đèn lên đợi Đức Chúa Trời bày tỏ chính Ngài cho anh. Sau một lúc lâu, hơi thất vọng, anh bắt đầu thiếp đi. Nhưng ngay trước khi ngủ thiếp đi, bỗng nhiên anh cảm thấy có một vật màu đen nhảy bổ trên anh, đè nặng trên ngực, làm anh nghẹt thở. Anh vùng vẫy trong tuyệt vọng và cố gắng la lên, nhưng không thể phát ra tiếng. Đèn bắt đầu mờ trong mắt anh, và ngay lúc đó, anh kêu: “Ô Đức Chúa Jesus! Xin cứu con!” Khi anh vừa kêu lên, vật đen đó bỗng nhiên được gỡ ra, và anh thở được trở lại. Không có ai ở đó và đó là một đêm rất yên tĩnh. Từ lúc đó trở đi, anh Ngô thật sự tin rằng có Đức Chúa Trời.
Một lần nọ, tôi dùng bữa với hai sinh viên và cả hai đã tốt nghiệp. Họ thách thức tôi: “rao giảng phúc âm là hoàn toàn nói bậy. Chúng ta hãy xem có ứng nghiệm không nhé. Trong tám mươi ngày nay, chúng ta không có mưa và thời tiết rất nóng. Nếu không có vụ mùa thu hoạch năm nay, tất cả chúng ta đều chết đói tại Szechwan (Tứ Xuyên)”
Lúc đầu, tôi không dám trả lời. Tối đó, họ chọc tức tôi lần nữa, và tôi vẫn không trả lời. Tôi sợ rằng nếu tôi nói trời sẽ mưa, Đức Chúa Trời có thể sẽ không lắng nghe lời yêu cầu không hợp lý của tôi; nhưng nếu tôi nói trời sẽ không mưa, họ sẽ cười tôi và nhạo rằng Jesus bất năng. Gặp thế tiến thoái lưỡng nan, tối đó tôi quỳ gối và cầu nguyện, cầu xin Chúa cho tôi biết nên trả lời thế nào để chứng minh rằng Ngài là Đấng Tối Cao cai trị vũ trụ này. Sau khi cầu nguyện, bỗng nhiên tôi cảm nhận từ bên trong nói rằng: “Mưa nhỏ trong ba ngày nữa, mưa lớn trong năm ngày nữa” Lời nói đó thật không thể tưởng tượng được và vì thế tôi giữa điều đó bí mật trong lòng.
Sáng hôm sau, khi tôi đi làm, trưởng phòng của tôi nói “Xem kìa, nhiệt độ bên ngoài 32 độ. Hãy mau xin Jesus của anh sai mưa đến!”
Thế rồi tôi trả lời: “Mưa nhỏ trong ba ngày nữa, mưa lớn trong năm ngày nữa!”
“Đó có phải là Jesus của anh nói không?” Anh ấy chất vấn, “chúng tôi sẽ xem Jesus của anh có công hiệu không”.
Đối diện với tình huống nầy, tôi càng cảm thấy cần phải khẩn cấp cầu nguyện tha thiết với Jesus hơn. Vào giờ ăn, họ chế nhạo tôi và hỏi: “Tại sao vẫn không mưa?”
Tôi bảo: “hãy đến và hỏi tôi nếu ba ngày sau trời vẫn không mưa”
Ngày trôi qua, tôi càng lo lắng và không thể ngủ. Tôi không ngừng xin Chúa làm một phép lạ.
Vào ngày thứ ba, lức bốn giờ chiều, bỗng nhiên một trận gió lớn đem máy đen giăng cả bầu trời; và vào lúc sáu giờ chiều, trời mưa nhỏ! Vào lúc đó, mọi người đang dùng bữa. Tôi quá phấn khởi đến nỗi nhảy lên và ngợi khen Jesus! Họ không nói lời nào. Mọi người mượn dù để đi về. Rồi một giọng nói lớn kêu lên: “Có phải anh nói mưa nhỏ trong ba ngày nữa, mưa lớn trong năm ngày nữa không? Nếu trời không mưa lớn trong năm ngày nữa thì Đức Chúa Trời của anh vẫn bất năng. Hôm nay có thể là tình cờ!” Mọi người đồng ý. Bởi đức tin, tôi tiếp tục cầu nguyện. Thật kinh ngạc, trời mưa lớn vào ngày thứ tư và tuôn không ngừng cho đến tối ngày thứ năm. Từ đó về sau, họ đã ngậm miệng lại. Chúng ta thấy rằng Đức Chúa Trời, Đấng chúng ta thờ phượng, là Đức Chúa Trời lắng nghe lời cầu nguyện!
Đức Chúa Trời thật sự hiện hữu
Có quá nhiều sự kiện như vậy để nói. Trong suốt nhiều năm, Đức Chúa Trời luôn luôn bảo vệ, an ủi, dạy dỗ, khích lệ, thay đổi đời sống và nếp sống của chúng ta, tha thứ sự vi phạm của chúng ta. Một số lần đầu, chúng ta có thể cho đó là tình cờ; nhưng làm sao liên tục trong nhiều năm, trong nhiều phương diện và nhiều lần? Một người có thể bị lừa dối một lần; một số người có thể bị gạt đôi lần. Nhưng làm sao tất cả tín đồ trong nhiều thời đại ở đây và ở nước ngoài lại có thể bị mê muội? Nếu không tin Đức Chúa Trời hiện hữu, quý vị chỉ cần quỳ gối và chân thành cầu hỏi. Mặc dù quý vị không thấy Đức Chúa Trời, nhưng Ngài thấy quí vị. Chắc chắn Ngài sẽ đáp lời cầu nguyện để quý vị biết rằng Ngài hiện hữu. Đừng do dự chứng thực Ngài! Sự khác nhau lớn nhất giữa các tôn giáo với Cơ Đốc giáo là: với các tôn giáo khác, con người tìm kiếm Đức Chúa Trời; nhưng với Cơ Đốc giáo, Đức Chúa Trời tìm kiếm con người. Con người quá nhỏ bé còn Đức Chúa Trời quá vĩ đại. Con người sẽ đi đâu để tìm Đức Chúa Trời? Một đứa trẻ không thể tìm cha nó khi cha nó đã bay qua Mỹ. Nhưng người cha dễ dàng tìm đứa con. Do đó, Cơ Đốc giáo là vấn đề khải thị, vỉ đó không phải là con người tìm kiếm Đức Chúa Trời, mà Đức Chúa Trời tìm kiếm con người (Lu. 19:10). Đấng Christ đã đến thế giới để làm người với mục đích tìm kiếm con người. Mỗi cơ đốc nhân đều nhận biết rằng Đức Chúa Trời hiện hữu và con người đã nhận được ân điển của Đức Chúa Trời. Nếu khăng khăng tin không có Đức Chúa Trời, thì trong tương lai trước ngai phán xét, chắc chắn quý vị sẽ hối tiếc.