ldn
lav dosis naltrexone
open lav dosis naltrexone
abortion pill greenville sc
abortion pill greenville sc
read CHƯƠNG 2
TÌNH TRẠNG
CỦA MỘT TÂM TRÍ THỤ ĐỘNG
Thật đáng thương vì các tín đồ không biết sự khác biệt cơ bản giữa công tác của các ác linh và công tác của Thánh Linh. Nếu không nhận thức được điều đó, họ để cho các ác linh bước vào và chiếm hữu tâm trí mình. Bây giờ, chúng ta muốn nhìn thấy cách vắn tắt một tâm trí đang ở dưới sự tấn công của các ác linh.
CÁC Ý TƯỞNG BẤT CHỢT
Khi tâm trí của một tín đồ rơi vào trong sự thụ động nhiều ý tưởng sẽ được tiêm vào trong người ấy từ bên ngoài. Sẽ có các ý tưởng không tinh sạch, các ý tưởng báng bổ và các ý tưởng bối rối. Chúng sẽ đến từng đợt, từng đợt, qua đầu óc. Mặc dù một người có thể quyết định từ chối chúng, nhưng người ấy nhận thấy mình không thể dừng các ý tưởng này lại, cũng không thể thay đổi chiều hướng và chủ đề các ý tưởng của mình. Tâm Trí trở nên như một cổ máy; một khi công tắc được bật lên, cỗ máy không thể dễ dàng dừng lại. Tín đồ có thể sử dụng ý muốn của mình để chống đối chúng, nhưng vẫn nhận thấy mình không thể tống khứ các ý tưởng mà mình không muốn. Các ý tưởng đến trái với ý muốn của các tín đồ là từ các ác linh.
Đôi khi một tia ý tưởng bất chợt lóe lên trong tâm trí một tín đồ và khiến người ấy hiểu biết, nhận biết hoặc phát minh ra một điều gì đó đặc biệt. Nó có thể đề nghị người ấy làm điều này điều kia. Ý tưởng bất chợt này dường như đến từ chính tín đồ, nhưng khi kiểm tra nó, người ấy nhận thấy rằng nó không bắt nguồn từ chính người ấy. Do đó, đây cũng là công tác của ác linh trong tâm trí thụ động. Một tín đồ phải từ chối các ý tưởng bất chợt đề xuất một số hành động nào đó. Những điều này không đến từ Thánh Linh. Hơn nữa, nếu tín đồ hành động theo các ý tưởng này, người ấy sẽ thấy kết quả vô nghĩa biết bao.
Chúng ta biết rằng trong thời đại sau cùng này, các ác linh đang làm công tác dạy dỗ đáng kể (1 Tim 4:1). Các tín đồ phải cảnh giác để các ác linh không đưa cho mình các sự dạy dỗ này trong tâm trí thụ động. Nhiều tín đồ nghĩ rằng chính họ đang nghiên cứu Lời, chính họ đang tiếp nhận nhiều ánh sáng mới, và chính họ đang hiểu biết nhiều điều mà những người đi trước không hiểu. Nhưng các tín đồ này phải cẩn thận vì trong nhiều trường hợp, không phải họ đang suy nghĩ, mà chính các ác linh đã gieo cho họ các ý tưởng này. Các ác linh có thể thêm một ý tưởng của chúng vào trong ý tưởng của các tín đồ cách quỷ quyệt. Vì nhiều tín đồ thiếu hiểu biết về việc tâm trí họ có thể tiếp nhận vào sự dạy dỗ các của các ác linh; trong sự nghiên cứu họ đọc, suy gẫm và nhận được nhiều sự soi sáng bất chợt khi ở một mình. Họ cho rằng họ đã phát minh ra một điều gì đó mới mẻ trong các sự dạy dỗ thần thượng và viết xuống các ý tưởng bất chợt này hoặc xuất bản chúng, nghĩ rằng đây là kết quả sự nghiên cứu của họ. Khi đọc hoặc nghe chúng thì những người khác kinh ngạc về sự thông minh siêu việt của họ. Thật ra, chúng ta không biết có biết bao nhiêu sự dạy dỗ có nguồn gốc trong vực thẳm không đáy. Nhiều tà giáo, “các sự dạy dỗ thuộc linh”, và các sự giải thích Kinh Thánh, mà gây chia rẽ hội thánh của Đấng Christ thành nhiều mảnh, đều ra từ những người bất chợt hiểu một số giáo lý nào đó trong các sự nghiên cứu của họ. Chúng ta không nên chỉ xem xét sự soi sáng mà chúng ta nhận được tuyệt vời biết bao. Thay vì vậy, chúng ta phải hỏi: “Từ đâu mà tôi có được một sự soi sáng như vậy?” (1) Nó có được khải thị bởi Thánh Linh qua trực giác không? (2) Nó có ra từ chính tâm trí tôi không? (3) Hay các ác linh đã gieo cho tôi các ý tưởng này?
Khi tâm trí của một tín đồ thụ động, rất có thể các ác linh sẽ tiêm mọi loại ý tưởng vô lý vào trong người ấy. Chúng sẽ nói với người ấy: “Anh là chiếc bình đặc biệt của Đức Chúa Trời…công tác của anh sẽ làm rúng động cả thế giới…nếp sống thuộc linh của anh sẽ cao và sâu hơn người khác…anh phải đi một con đường khác….Đức Chúa Trời sẽ sớm mở ra một cánh cửa rao giảng rộng lớn cho anh…anh phải bước ra để sống bởi đức tin…sự hữu dụng thuộc linh của anh thật sự là vô hạn”. Do đó, tín đồ bị tước đoạt mọi vũ khí thức canh của mình và người ấy sống bởi các ý tưởng này suốt cả ngày, mỗi giây phút đều mơ tưởng về việc mình vĩ đại, kỳ diệu và đầy khả năng biết bao. Vì không sử dụng lập luận và tâm trí nên người ấy không biết các ý tưởng này làm tổn hại nếp sống thuộc linh của mình và lố bịch biết bao. Người ấy liên tục đặt tâm trí trên chính mình và mơ mộng viễn vông về tương lai mình sẽ ra sao.
Giữa vòng những người giảng Lời Chúa, một số người thường xuyên bị kiểm soát bởi các ý tưởng bất chợt. Nhiều giảng sư rao giảng “các sự khải thị bất chợt” đã đi qua tâm trí họ. Khi phát ngôn, họ làm điều đó trong sự vâng phục các ý tưởng bất chợt hoặc họ bước theo “ sự khải thị” đã ở trong tâm trí họ một thời gian dài. Họ cho rằng những điều này đến từ Đức Chúa Trời và tiếp nhận chúng cách thụ động. Họ không biết rằng Đức Chúa Trời không ban cho các sự khải thị cách bất chợt, và Ngài cũng không ban các sự khải thị cho tâm trí. Mặc dù đôi khi các lời như vậy có thể rất có ý nghĩa, nhưng chúng ra từ các ác linh. Nhiều lúc khi một tín đồ rao giảng, nhiều câu Kinh Thánh đột ngột đổ vào trong tâm trí người ấy. Tâm trí người ấy không khởi xướng điều đó, nhưng các câu Kinh Thánh này cứ đến. Thính giả được đụng chạm. Tuy nhiên, khi buổi nhóm kết thúc, thính giả thức tỉnh như vừa tỉnh mộng và nhận thấy họ không nhận được bất cứ sự giúp đỡ thực tiễn nào trong sự sống. Một sự đổ ra các câu Kinh Thánh như vậy đôi khi cũng xảy ra trong thì giờ riêng tư. Nhưng đây cũng là công tác của các ác linh.
Vì tín đồ đã dành lập trường trong tâm trí mình cho các ác linh nên chúng có thể ban cho người ấy bất cứ ý tưởng nào chúng muốn. Thông thường, giữa vòng các tín đồ cùng công tác với nhau, các ác linh cấy vào một sự nghi ngờ hoặc một sự ngăn trở giữa họ cách vô căn cứ, khiến họ phân rẽ với nhau. Các ác linh khiến các tín đồ nghĩ người này thế này và người kia thế nọ một cách vô lý. Người ấy nghĩ rằng có lẽ người này đối xử với mình thế này và người kia đối xử với mình thế nọ. Vì vậy, các ác linh chia rẽ các tín đồ. Thật ra, các ý tưởng này là vô căn cứ. Nếu tín đồ biết kháng cự chúng và kiểm tra nguồn gốc của các ý tưởng này thì sẽ không có nhiều sự chia rẽ như vậy. Nhưng tín đồ vẫn nghĩ rằng đây là suy nghĩ của chính mình và không thể biết rằng các ác linh cũng có thể đặt các ý tưởng vào trong tâm trí minh.
ooooooo
CÁC HÌNH ẢNH
Các ác linh không chỉ tiêm các ý tưởng vào trong tâm trí tín đồ, mà chúng còn hình thành nhiều loại hình ảnh trong tâm trí họ. Một số hình ảnh rất tinh sạch và tốt lành, khiến tín đồ rất thích. Nhưng một số khác rất dơ bẩn và tội lỗi và lương tâm trí tín đồ ghê tởm chúng. Dù nó là tốt hay xấu, dù tín đồ yêu thích hay ghê tởm, người ấy vẫn không có năng lực để ngăn các hình ảnh này tràn vào trong tâm trí. Các kinh nghiệm đã qua, các sự tiên đoán cho tương lai, và nhiều điều khác cũng quanh quẩn ở trước mắt người ấy bất kể sự chống đối của ý muốn. Sự tưởng tượng của tín đồ đã rơi vào trong sự thụ động; người ấy không còn có thể kiểm soát sự tưởng tượng của mình được nữa và đã đầu hàng các ác linh là những kẻ hiện đang tùy ý sử dụng sự tưởng tượng của người ấy. Một tín đồ phải nhận thức rằng mọi sự không được sản sinh bởi chính tâm trí người ấy đều là do các linh siêu nhiên ban cho.
CÁC GIẤC MƠ
Một số giấc mơ là tự nhiên nhưng một số là siêu nhiên. Một số thuộc về Đức Chúa Trời, còn một số thuộc về ma quỷ. Ngoại trừ các giấc mơ sinh lý hoặc tâm trí con người, phần còn lại đều là siêu nhiên. Nếu tâm trí của một tín đồ mở ra với các ác linh, nhiều điều trong các giấc mơ ban đêm có thể chính là sự trá hình của “các hình ảnh” người ấy có được ban ngày. Các ác linh khiến người ấy nhìn thấy các hình ảnh vào ban ngày và mơ về chúng vào ban đêm. Nếu một tín đồ muốn kiểm tra xem giấc mơ của mình có phải là từ các ác linh hay không, người ấy chỉ cần hỏi: “Tâm trí mình có thụ động cả ngày nay không?” Nếu vậy, giấc mơ mà người ấy nhận được không đáng tin cậy. Các giấc mơ từ Đức Chúa Trời luôn luôn khiến người ta bình thường, hòa bình, ổn định, hợp lý và nhận thấy rõ. Nhưng các giấc mơ đến từ các ác linh đều kỳ lạ, hư không, giả dối, ngu dại và khiến người ta trở nên phấn khích, u mê, bối rối và phi lý.
Các ác linh có thể cho một tín đồ nhiều giấc mơ lỳ lạ, một số thì rất tốt lành, vì tâm trí người ấy thụ động. Nếu tâm trí của tín đồ rơi vào trong sự thụ động, mọi giấc mơ của người ấy sẽ không phải đến từ Đức Chúa Trời, cũng không tự nhiên; thay vì vậy, chúng sẽ đến từ các ác linh. Ban đêm, tâm trí tự nhiên không năng động bằng ban ngày, và nó trở nên thụ động hơn. Khi đó, các ác linh sẽ chớp lấy thời cơ để hoàn thành mục đích của chúng. Các loại giấc mơ này vào ban đêm khiến tín đồ chóng mặt và làm linh người ấy chùn xuống khi thức dậy vào buổi sáng. Giấc ngủ dường như không đủ tăng sinh lực cho người ấy, vì đang khi người ấy ngủ, các ác linh tác động lên toàn bản thể người ấy qua tâm trí thụ động. Những ai thường xuyên chịu khổ vì các giấc mơ ban đêm đều có các ác linh công tác trong tâm trí họ. Nếu một tin đồ chuyên tâm từ chối công tác của các ác linh cả ngày lẫn đêm, thì người ấy sẽ sớm được tự do.
CHỨNG MẤT NGỦ
Chứng mất ngủ là bệnh rất thường gặp giữa vòng các tín đồ ngày nay. Đó là bằng chứng rõ ràng nhất cho công tác của các ác linh trong tâm trí. Nhiều tín đồ khi nằm trên gường buổi tối, nhiều ý tưởng đổ vào trong tâm trí họ. Họ liên tục suy nghĩ về công việc ban ngày, nhớ lại các kinh nghiệm quá khứ, hoặc xem lại những điều không liên quan qua tâm trí mình. Cứ như thể họ “đang suy nghĩ” về hàng ngàn điều và suy xét xem mình nên làm gì, nên làm như thế nào và chiến lược tốt nhất là gì. Cứ như thể họ đang suy xét trước về những việc phải được thực hiện vào ngày mai, họ phải lên kế hoạch thế nào, họ sẽ đương đầu với các hoàn cảnh ta sao, và họ phải xử lý các nan đề khác như thế nào. Các ý tưởng này cứ đến nhiều lần. Mặc dù tín đồ biết rằng giường là nơi để ngủ và đó không phải là bàn làm việc, để ngồi suy nghĩ, nhưng tâm trí cứ quay cuồng. Mặc dù tín đồ biết giấc ngủ quan trọng thế nào cho công việc của mình vào ngày mai, nhất định người ấy phải ngủ và không muốn suy nghĩ nữa, nhưng không hiểu vì sao người ấy không thể làm điều mình muốn. Tâm trí người ấy cứ tiếp tục làm việc cách năng động và ngăn trở giấc ngủ của người ấy. Có lẽ tín đồ đã nếm sự cay đắng của chứng mất ngủ nhiều ngày liền. Có lẽ người ấy hoàn toàn ngưng mọi công việc và không muốn sử dụng tâm trí mình nữa. Tuy nhiên, đến tối, dù người ấy rất mệt, nhưng tâm trí người ấy vẫn không nghỉ, như thể nó là một “cỗ máy suy nghĩ” rất năng động và không chịu dừng lại. Ý muốn của chính người ấy chẳng có quyền năng gì trên chính những ý tưởng của người ấy; người ấy chỉ có thể để nó tự dừng lại. Tín đồ ấy không thể dừng các ý tưởng của mình. Trước khi tâm trí người ấy có thể nghỉ ngơi và người ấy có thể ngủ, người ấy chỉ có thể chờ đợi một loại quyền năng nào đó bên trong mình làm dừng sự suy nghĩ của mình lại. Lẽ ra giấc ngủ phải làm người ta tươi mới lại. Nhưng sau khi một người liên tục có loại kinh nghiệm này trong nhiều đêm, người ấy sẽ xem việc đi ngủ, chiếc giường và buổi tối là một điều gì đó đáng sợ. Tuy nhiên, người ấy không thể không ngủ. Mỗi sáng khi thức dậy, dường như người ấy vừa trở về từ một thế giới kinh khủng. Đầu óc thì lộn xộn, ý muốn thì tê liệt và mọi sức lực dường như đã biến mất.
Vào những lúc như vậy, tín đồ ấy luôn cho rằng thân thể chính là nguyên nhân của những hiện tượng này. Người ấy có thể nghĩ đó là do tinh thần mình bất ổn hoặc tâm trí mình đã làm việc quá sức. Thật ra: (1) Những lý do này hầu như chỉ là giả thuyết và không đúng sự thật. (2) Cho dù các lý do này có tồn tại đi nữa thì lẽ ra người ấy đã có thể phục hồi bằng cách nghỉ ngơi hoặc được chữa trị bằng một số phương pháp tự nhiên nào đó. Nhưng các phương pháp tự nhiên thường được dùng lại không hiệu quả. (3) Các lý do này là biển quảng cáo mà các ác linh dùng để âm thẩm ngụy trang cho công tác của chúng. Khi các ý tưởng đang chạy trong tâm trí tín đồ vào ban đêm, người ấy phải tự hỏi mình: “Các ý tưởng này đến từ đâu? Đó có phải là ý tưởng của tôi không? Tôi không muốn các ý tưởng này và tôi không dự định có các ý tưởng này. Vậy sao tôi lại có thể nói rằng chúng là các ý tưởng của tôi? Nếu đó không phải là ý tưởng của tôi thì ai đã cho tôi nhiều ý tưởng bối rối, ô uế và chán nản như thế? Còn ai khác ngoài các ác linh?”
HAY QUÊN
Vì sự tấn công của các ác linh, nhiều tín đồ mất khả năng ghi nhớ và thường có hiện tượng quên. Họ quên ngay lập tức điều mình vừa nói, chỉ sau một giờ họ đã quên mất việc mình vừa làm, chưa tới hết một ngày họ đã quên những điều mình vừa ghi chép và chỉ trong chốc lát họ đã quên điều mình vừa mới hứa. Tín đồ ấy hành động như một người không có tâm trí; dường như không điều gì lưu lại trong tâm trí người ấy. Người ấy có thể nghĩ rằng chuyện này xảy ra vì trí nhớ người ấy kém hơn người khác. Người ấy không biết rằng đây là do sự quấy rầy của các ác linh trong tâm trí người ấy. Trong một tình trạng như vậy, tín đồ ấy phải ghi lại mọi loại “ghi nhớ” và trở thành nô lệ của những cuốn sổ tay của mình. Người ấy lệ thuộc vào những điều này để nhắc nhở mình; nếu không, người ấy sẽ gặp khó khăn mọi lúc. Chúng ta không nói rằng tâm trí tín đồ phải ghi nhớ hế mọi việc. Chúng ta thừa nhận nhiều điều bị quên lãng sau nhiều năm, và thậm chí các sự kiện hiện tại có thể bị quên đi vì không có ấn tượng sâu đậm trong tâm trí. Chúng ta không thể nói rằng các tín đồ phải nhớ hết mọi điều. Tuy nhiên, ngoài các vấn đề được đề cập ở trên, có nhiều điều xảy ra chưa lâu mà các tín đồ có chú ý đến. Nếu chỉ trong một thời gian ngắn và sau vài hoàn cảnh, một tín đồ lẽ ra phải nhớ những điều này. Nhưng ngay cả một chút dấu vết của ký ức cũng không có; người ấy không thể nhớ lại bất cứ điều gì. Điều này không tự nhiên; đúng hơn, đó chắc hẳn là sự tấn công của các ác linh. Thí dụ, việc quên đi điều mà chúng ta chú ý đến gần đây nhất là không tự nhiên. Một số sự quên lãng là tự nhiên; một số thì không tự nhiên. Đằng sau mọi sự quên lãng không tự nhiên là các sự tấn công của các ác linh. Các ác linh rất có khả năng cầm giữ một số dây thần kinh của chúng ta vào những thời khắc quan trọng và khiến chúng ta quên đi điều chúng ta phải nhớ. Vô số tín đồ đã chịu nhiều khó khăn như kết quả của các sự tấn công của các ác linh trong lĩnh vực này. Nhiều công tác của Chúa bị tổn hại vì cớ điều này. Nhiều tình trạng bối rối ra từ điều này. Vì vậy, loại người này bị mất uy tín đối với người khác và tính hữu dụng của người ấy cũng suy giảm. Nhưng người ấy vẫn không nhận thức rằng loại đãng phí này là lý do công tác của các ác linh gây ra trong tâm trí người ấy.
Vào những lúc khác, trí nhớ của một tín đồ dường như rất tốt và dường như không bị đau yếu gì. Nhưng kỳ lạ là đột nhiên người ấy lại bị đãng trí! Vào những lúc gay go, khi tâm trí cần phải làm việc thật tốt, đột nhiên nó trở nên đần độn và không thể nhớ gì hết. Kết quả là nhiều vấn đề rơi vào trong tình trạng vô vọng. Sự suy yếu đột ngột trong chức năng của tâm trí như vậy có thể dường như kỳ lạ đối với tín đồ. Người ấy có thể nghĩ rằng mình tạm thời suy yếu trong trí năng và điều này sẽ chỉ kéo dài một lúc thôi; người ấy không nhận thức rằng đây là hiện tượng các ác linh tấn công vào tâm trí.
THIẾU TẬP TRUNG
Nhiều lần các ác linh cũng lấy mất khả năng tập trung trong tâm trí các tín đồ. Năng lực tập trung của các tín đồ rất khác nhau. Nhưng theo kinh nghiệm của các tín đồ, sự thay đổi trong khả năng tập trung chính yếu là do các ác linh gây xao lãng. Nhiều tín đồ dương như không thể tập trung tư tưởng. Một số thì khá hơn một chút. Nếu cố gắng tập trung vào một điều gì đó trong vài phút thì họ sẽ nhận thấy các ý tưởng của mình bay đi khắp chốn. Điều này đặc biệt đúng khi một người cầu nguyện, đọc Kinh Thánh, hoặc nghe sứ điệp. Nhiều tín đồ cảm thấy tâm trí mình luôn luôn đi lang thang. Dù đã quyết định tập trung nhưng trong thực tế thì họ không thể. Dù họ vận dụng ý chí để kiểm soát các ý tưởng đang tuôn chạy này và dù điều đó có thể sản sinh hiệu quả trong một lúc thì dường như không điều gì kéo dài lâu. Đôi khi họ nhận thấy bên trong mình hoàn toàn mất kiểm soát. Mọi điều này đều là công tác của các ác linh. Nhưng các công tác này xảy ra vì tâm trí các tín đồ đã dành lập trường cho chúng. Đáng tiếc là các tín đồ lãng phí trí năng của mình theo cách này. Kết quả là suốt cả ngày không hoàn thành được điều gì. Giống như việc lãng phí sức lực vật lý là một sự tổn hại thì việc lãng phí sức lực tâm trí cũng là một sự tổn hại. Nhiều tín đồ ngày nay đã lãng phí nhiều thời gian mà không chắc chắn có được kết quả gì, vì tâm trí họ ở dưới sự tấn công của các ác linh và không thể tập trung.
Vì các ác linh tấn công tâm trí theo cách như vậy, nên các tín đồ thường kinh nghiệm một loại “đãng trí”. Ban đầu, tâm trí rất nhạy bén. Đột nhiên, có một sự trống rỗng và người ấy nhận thấy các ý tưởng của mình bay đến một nơi bất định. Người ấy không biết mình đang làm gì hoặc mình đang đọc sách gì. Người ấy có thể nghĩ rằng tâm trí mình đang đặt trên một điều khác. Tuy nhiên, chúng ta phải nhận thức rằng các loại ý tưởng này không được khởi xướng bởi ý muốn của con người. Vô số tín đồ kinh nghiệm việc đột ngột không biết mình đang nghe người khác nói gì trong buổi nhóm và vào những lúc bình thường. Chính xác ác linh khiến họ không nghe được các lời vì sự ích lợi cho họ. Vào những lúc như vậy, các ác linh khiến tâm trí họ ngừng tác nhiệm hoặc buộc họ suy nghĩ về một điều khác.
Sau khi tâm trí của một tín đồ đã bị các ác linh tấn công, người ấy rất khó lắng nghe người khác. Đôi khi, người ấy dường như bỏ sót vài câu hoặc vài từ. Trước khi có thể hiểu được người khác nói gì, người ấy phải nhăn trán để cố gắng lắng nghe các lời. Người ấy thường không hiểu ý rất rõ ràng của người khác hoặc hiểu lầm các sự dạy dỗ mà người khác giảng cho mình. Mọi điều này đều do sự quấy rầy của các ác linh trong tâm trí người ấy, là những kẻ đã đặt nhiều định kiến vào trong người ấy hoặc giải thích ý nghĩa các lời nói cho người ấy. Tín đồ nghe con người đang nói và các quỷ phát ngôn cùng một lúc. Vì vậy, hoặc người ấy chẳng nghe được gì hoặc người ấy sẽ hiểu lầm. Nhiều tín đồ không thích hoặc không thể nghe người khác nói vì các ác linh công tác theo cách này. Trước khi người khác nói xong, người ấy muốn chen ngang vào. Điều này xảy ra vì các ác linh đã cho họ nhiều ý tưởng, buộc họ lắng nghe chúng và nói ra điều chúng đã đặt vào trong người ấy. Vào những lúc như vậy, một tín đồ nghe hai tiếng nói cùng một lúc, một từ bên ngoài. Người ấy nghe lời đề nghị từ các ác linh bên trong và người ấy nghe lời người ta nói bên ngoài và một từ bên trong. Vì tiếng nói bên trong gần hơn tiếng bên ngoài, nên tai của tín đồ dường như sẽ bị bịt lại, không thể nghe tiếng nói bên ngoài. Cái thường được gọi là “sự đãng trí” thật ra chỉ là tấm lòng bị các ác linh chiếm hữu. Biết bao nhiêu lần các tín đồ nghĩ rằng họ bị “đãng trí”, trong khi thật ra lòng họ vừa bị các ác linh chiếm hữu. Nếu các tín đồ không tự giải thoát mình khỏi công tác của các ác linh trong tâm trí họ, thì họ sẽ không thể tập trung tâm trí vào bất cứ điều gì.
Bởi sự quấy rầy của các ác linh trong tâm trí các tín đồ nên họ lắc đầu, như để giũ bỏ những điều phiền phức. Nếu nói đôi điều, họ phải nói lớn tiếng để tâm trí họ nghe điều đó nói và để lại một ấn tượng. Nếu suy nghĩ, họ cũng phải nói ra thành tiếng điều họ đang nghĩ. Nếu không, tâm trí mụ mẫm của họ không hiểu được. Nếu đọc, họ cũng phải đọc lớn tiếng. Nếu không, họ không hiểu được điều mình đọc. Mọi điều này đều là kết quả từ sự quấy rầy của các ác linh trong tâm trí. Họ không thể tập trung tư tưởng và họ phải làm những điều này trước khi tâm trí họ có thể có được chút ấn tượng hay có thể biết một điều gì đó
thmthmthmthm
Ù LÌ
Các ác linh cũng công tác để khiến các tín đồ mất khả năng suy nghĩ. Vì tâm trí bị bắt phục dưới sự tấn công của các ác linh trong một thời gian đáng kể và vì các ác linh đã mở rộng được lập trường mà chúng chiếm được nên nhiều tín đồ trở nên mất khả năng suy nghĩ. Khi điều này xảy ra, tâm trí họ hầu như hoàn toàn sa vào trong tay các ác linh và họ không thể đưa ra quyết định được nữa. Tại điểm này, các tín đồ không còn có thể suy nghĩ. Mặc dù muốn suy nghĩ, họ vẫn không có khả năng khởi xướng bất cứ điều gì trong tâm trí mình. Đã có một dòng thủy triều tư tưởng cuồn cuộn dâng lên trong tâm trí họ. Họ không có sức lực ngăn các ý tưởng này và đặt các ý tưởng của chính mình vào lại. Dường như dòng thủy triều đó quá mạnh và họ không có cơ hội đặt các ý tưởng của mình vào. Mặc dù nhiều lúc họ có thể tìm được một chỗ trong tâm trí cho những điều mà họ muốn suy nghĩ, nhưng họ cảm thấy rất khó duy trì các ý tưởng như vậy. Dường như đã có sẵn quá nhiều tiếng nói bên trong rồi; chương trình nghị sự đã đầy rồi và các ý tưởng của họ vô tình bị đẩy ra. Chúng ta biết rằng nếu một người muốn suy nghĩ, người ấy phải vận dụng trí nhớ, sự tưởng tượng và lập luận của mình. Khi một tín đồ đánh mất chủ quyền của mình trên những điều này, người ấy không có cách nào suy nghĩ về bất cứ điều gì nữa. Người ấy không thể sáng tạo. Người ấy không thể suy luận. Người ấy không thể nhớ lại. Người ấy không thể quyết định hay hiểu biết. Tóm lại người ấy không thể suy nghĩ.
Sau khi tâm trí của tín đồ nhận sự tấn công từ các ác linh trong lĩnh vực này, người ấy sẽ cảm thấy tâm trí mình bị giam cầm, như thể người ấy không thể nghĩ về bất cứ điều gì. Cứ như thể người ấy bị thiếu mất một điều gì đó và một loại cảm giác chóng mặt bao trùm lấy người ấy, khiến người ấy không thể sản sinh bất cứ điều gì từ bên trong. Một khi trí năng của tín đồ bị cột trói, người ấy sẽ tự phát có một cái nhìn thái quá về mọi điều. Trong con mắt của một người như vậy, một đống rác nhỏ sẽ giống như một ngọn núi lớn. Mọi sự dường như rất khó hoàn thành, còn khó hơn lên trời. Đặc biệt, người ấy sợ hãi những điều đòi hỏi phải sử dụng tâm trí. Người ấy cũng không thích trò chuyện với người khác, vì điều này rất khó khăn. Đòi hỏi người ấy làm việc hằng ngày cách chuyên cần và bền đỗ giống như đang yêu cầu người ấy hi sinh cả mạng sống vậy. Dường như bên trong người ấy có một sợi xích vô hình mà không ai có thể hiểu được. Bên trong người ấy cảm thấy rất khó chịu với việc bị nô lệ theo cách này, và nhiều lần có ý tưởng kháng cự. Tuy nhiên, người ấy không thể trốn thoát vì tâm trí người ấy bị các ác linh cột trói đến nỗi người ấy không thể suy nghĩ.
Do đó, tín đồ không thể làm gì khác hơn ngoài việc mang dáng vẻ mơ mộng suốt cả ngày. Thời gian bị lãng phí; người ấy trải qua các ngày của mình mà không có bất cứ ý tưởng, sự tưởng tượng, lập luận, hiểu biết hay thậm chí là tâm tư. Sau khi tâm trí bị tấn công như vậy, ý muốn tự phát bị ảnh hưởng vì tâm trí là ánh sáng của ý muốn. Theo cách này, tín đồ thụ động để cho môi trường đưa đẩy mình và người ấy không thể tự mình chọn lựa bất cứ điều gì. Lần lượt, người ấy có thể đầy dẫy mọi loại bất mãn, không có sự bình an và không thể chiến đấu chống lại ách nô lệ này để giành chiến thắng. Dường như có một rào cản vô hình đối với mọi sự. Có nhiều điều người ấy phải làm, nhưng ngay khi ấy cố gắng, một loại cảm giác bốc đồng đầy ắp trong tâm trí người ấy và ngăn không cho người ấy tiến tới. Dường như không có việc gì người ấy làm là khả thi; cứ như thể cuộc đời người ấy đầy dẫy khó khăn và không điều gì có thể làm thỏa mãn người ấy.
Sự ù lì này trong tín đồ khác với sự ù lì thông thường. Nếu tâm trí của một tín đồ chỉ đơn thuần là “ù lì”, nó vẫn có thể trở nên năng động khi nó muốn. Tuy nhiên, nếu nó không thể trở nên “năng động”, điều đó có nghĩa là nó không thể hành động ngay cả khi nó muốn. Người ấy không thể suy nghĩ!. Cứ như thể một điều gì đó đang ở trên đầu người ấy và đè người ấy xuống. Đây là triệu chứng cho thấy các ác linh đã công tác rất dữ dội.
Những tín đồ mà thường hay lo lắng và lo âu có chứng bệnh này. Nếu kiểm tra môi trường và vị trí của họ, chúng có thể thấy rằng môi trường và vị trí của họ hoàn toàn tốt, và lẽ ra họ phải vui mừng và hạnh phúc. Nhưng họ đầy các sự lo lắng và các ý tưởng bất hạnh. Nếu anh em hỏi họ lý do tại sao, họ không thể đưa ra một lý do hợp lý. Nhưng nếu anh em yêu cầu họ tống khứ các ý tưởng này thì họ không làm được. Ngay cả chính họ cũng không thể giải thích lý do tại sao như vậy. Dường như họ rơi vào hố bùn và không thể ra được. Dường như họ đã quen lo lắng và không có sức lực kéo mình ra khỏi tình trạng của mình. Đây là công tác của các ác linh. Nếu điều này là một loại lo lắng tự nhiên, chắc hẳn phải có một nguyên nhân và một lý do thích đáng cho điều đó. Mọi sự lo lắng không có nguyên nhân hoặc lý do thích đáng đều đến từ các ác linh. Tín đồ bị lún sâu vào trong tình trạng này vì một lúc nào đó, người ấy đã tiếp nhận các ý tưởng từ các ác linh, và người ấy không còn có thể gỡ chính mình ra khỏi chúng nữa. Tâm trí người ấy đã rơi vào trong sự thụ động rất sâu rồi và không còn có thể hành động nữa. Người ấy luôn luôn cảm thấy mình bị xiềng xích và đầy gánh nặng. Dường như người ấy thậm chí không thể nhìn thấy mặt trời và không biết sự thật; thậm chí dường như người ấy không thể vận dụng lập luận của mình. Các ác linh nhốt phu tù của chúng và đặt người ấy trong tình trạng u mê suốt cả ngày. Chúng thích nhìn con người chịu khổ. Mọi người rơi vào bàn tay chúng đều bị đối xử theo cách này.
KHÔNG ỔN ĐỊNH
Sau khi tâm trí tín đồ bị các ác linh kiểm soát, các ý tưởng của người ấy hoàn toàn không đáng tin cậy vì người ấy không chịu trách nhiệm cho các ý tưởng của mình. Hầu hết các ý tưởng đều do các ác linh sản sinh trong tâm trí người ấy. Lúc đó, các ác linh dễ dàng cho tín đồ một loại ý tưởng vào lúc này và một loại ý tưởng hoàn toàn ngược lại vào lúc khác. Vì tín dồ bước theo các loại ý tưởng này nên người ấy trở nên một người hay dao động. Những người làm việc chung với người ấy hoặc ở cùng với người ấy đều xem các sự thay đổi tức thời là một đặc tính trong tính cách tính không ổn định của người ấy. Thật ra, chính các ác linh thay đổi các ý tưởng trong tâm trí người ấy và thay đổi các sự phán đoán của người ấy. Chúng ta thường thấy một tín đồ lúc thì nói: “Tôi có thể”, lúc thì nói: “Tôi không thể”.Buoi63i sáng người ấy nói, “tôi muốn điều nầy”, nhưng đến trưa, người ấy thay đổi và nói: “tôi không muốn điều đó nữa”. Điều nay xảy ra vì các ác linh tiêm ý tưởng “tôi có thể” vào trong tâm trí tín đồ lúc ấy. Khi đó, tín đồ sẽ nghĩ rằng mình thật sự có thể làm được điều đó. Tuy nhiên, ngay sau đó, các ác linh lại tiêm ý tưởng “tôi không thể” vào trong tâm trí người ấy. Khi đó, người ấy sẽ bắt đầu nghĩ mình không thể làm được điều đó và sẽ thay đổi điều mình đã nói lúc đầu. Trong nhiều cuộc nói chuyện, khi giọng điệu đột ngột thay đổi, chúng ta có thể nhận thấy công tác của các ác linh trong tâm trí con người. Chính tín đồ có thể ghét một nếp sống hay dao động, nhưng người ấy không còn là chính mình nữa và không có cách nào ổn định mình. Đồng thời, nếu người ấy không hành động theo ý tưởng được tiêm vào, các ác linh sẽ bắt chước tiếng của lương tâm người ấy và kiện cáo người ấy về việc không hành động theo sự dẫn dắt của Đức Chúa Trời. Vì muốn tránh loại kiện cáo này, nên người ấy không còn sự lựa chọn nào khác hơn là tiến thoái thất thường trước mặt con người. Nhiều công tác thất thường bắt nguồn từ đây. Khi một tín đồ nghe theo các lời đề nghị của các ác linh trong tâm trí mình, cuối cùng người ấy sẽ thực hiện nhiều công tác bất chợt; khi các ác linh thay đổi chủ đề, công tác của tín đồ cũng thay đổi theo. Các ác linh luôn luôn khiến người ta suy nghĩ vào những thời điểm sai trật. Chúng sẽ đánh thức tín đồ lúc nửa đêm và bảo người ấy làm gì đó. Nếu tín đồ không làm, chúng sẽ kiện cáo người ấy. Hoặc chúng sẽ bảo tín đồ thay đổi phương cách của mình lúc nửa đêm và khiến tín đồ đưa ta những quyết định quan trọng vào lúc tâm trí bối rối nhất. Nếu nghiên cứu nguồn gốc của các vấn đề này, chúng ta sẽ thấy rằng nhiều sự thay đổi đột ngột trong các sự kiện là kết quả công tác của các ác linh trong tâm trí con người.
LẮM MỒM
Các tín đồ có các ác linh công tác trong tâm trí của mình đôi khi họ không thích nói chuyện với người khác vì họ không có sức lắng nghe người khác. Các dòng thủy triều tư tưởng trong tâm trí họ giống như những ngọn gió thổi lên và những đám mây kéo tới mà lời nói của người khác không thể dừng chúng lại. Tuy nhiên, đồng thời họ có thể rất lắm mồm. Vì tâm trí họ đầy dẫy “các ý tưởng” nên miệng họ không thể nào không đầy dẫy các lời. Một tâm trí không thể lắng nghe người khác, mà chỉ muốn người khác lắng nghe nó, thường là một tâm trí bệnh tật. Nhiều tín đồ dường như có bản tính và lắm mồm và nhiều chuyện. Thật ra, họ có thể chỉ là một cỗ máy của các ác linh. Nhiều tín đồ dường như là một loại “máy nói” của các ác linh!
Khi nhiều tín đồ đang tán gẫu, đùa cợt và nói xấu sau lưng người khác, dường như họ không thể kiểm soát lưỡi của mình. Họ rất sáng tỏ trong lòng rằng họ không biết mình đang nói gì. Ngay cả khi họ biết mình đang nói gì, thì họ cũng thường không biết cách dừng lại hoặc giới hạn các lời vô bổ của mình. Cứ như thể ý tưởng tràn vào trong tâm trí của họ và không thể chờ để xem xét một chút trước khi được nói ra miệng. Các dòng thủy triều ý tưởng chảy cuồn cuộn bên trong và khiến các tín đồ vô tình nói ra nhiều điều. Lưỡi họ không còn ở dưới sự kiểm soát của tâm trí và ý muốn. Nhiều lời được nói ra khi mà tâm trí chưa nghĩ thấu đáo và ý muốn chưa quyết định nói. Đôi khi lời nói ra hoàn toàn trái ngược với động cơ và ý muốn của một người. Chỉ khi một người như vậy được nhắc nhở về các hành động của mình, người ấy mới tự hỏi tại sao mình lại nói những lời đó. Mọi điều này xảy ra vì tâm trí thụ động. Các ác linh có thể lợi dụng lưỡi của con người qua tâm trí thụ động. Ban đầu, các ác linh chỉ pha trộn các ý tưởng của chúng với tâm trí con người. Sau đó, chúng pha trộn chính chúng vào trong lời nói của con người. Khi điều đó xảy ra, tâm trí không còn có thể hiểu ý tưởng của người khác hoặc ghi nhớ bất cứ điều gì.
Một tín đồ phải bảo đảm rằng lời nói của mình trước hết đã đi qua tâm trí của mình. Mọi lời nói chưa trải qua diễn trình suy nghĩ đều đến từ các ác linh.
ooooooooooooooo
NGOAN CỐ
Sau khi tâm trí của một tín đồ vào trong sự thụ động và bị các ác linh chiếm hữu, người ấy sẽ không bao giờ lắng nghe sự giải thích hoặc chứng minh của người khác trong bất kỳ vấn đề nào mà người ấy đã đưa ra quyết định. Nếu những người khác cố gắng giải thích thêm, người ấy sẽ nghĩ rằng họ đang xâm phạm sự tự do của mình. Hơn nữa, trong cái nhìn của người ấy, những người chỉ bảo người ấy đều rất ngu dại và không bao giờ có thể hiểu được điều người ấy hiểu. Các ý tưởng của người ấy có thể hết sức sai trật nhưng người ấy nghĩ rằng mình có lý do không thể giải thích được. Vì tâm trí người ấy đã hoàn toàn trở nên thụ động nên người ấy không biết cách sử dụng lập luận của mình để suy luận, phân biệt hay phán đoán nữa. Thay vì vậy, người ấy bừa bãi nhận vào mọi ý tương mà các ác linh tiêm vào và xem đó là các ý tưởng hoàn hảo nhất. Người ấy cũng có thể nghe các tiếng nói siêu nhiên và cho rằng đó là ý muốn của Đức Chúa Trời. Theo ý họ, các tiếng nói này là các luật lệ được phát ngôn cho họ và không ai có thể khiến họ dùng lập luận để kiểm tra nguồn của các tiếng nói này. Nếu nhận được bất kỳ ý tưởng, tiếng nói hoặc sự dạy dỗ nào, người ấy sẽ nghĩ rằng mình không bao giờ có thể nhầm lẫn và tin chắc tuyệt đối. Người ấy sẽ không muốn thử nghiệm, kiểm tra, suy xét hoặc lập luận một lần nữa. Người ấy sẽ tuyệt đối đóng lại và tự vệ, và người ấy sẽ không muốn biết bất cứ điều gì khác. Kể cả lập luận và lương tâm của chính người ấy lẫn các sự giải thích và lý luận của người khác cũng không thể thay đổi người ấy. Một khi người ấy tin rằng Đức Chúa Trời đang dẫn dắt mình thì cứ như thể bộ não người ấy đã bị niêm phong rất chặt và không thể thay đổi. Vì người ấy không sử dụng lập luận riêng của mình nên người ấy phục dưới bất cứ sự lừa dối nào của các ác linh và hoàn toàn không hề hay biết. Ngay cả những người có chút hiểu biết cũng có thể nhận biết mối nguy hiểm của người ấy, nhưng chính người ấy lại hoàn toàn hài lòng. Những ai bị các ác linh tác động đến mức độ này thì rất khó phục hồi.
HIỆN TƯỢNG CỦA CẶP MẮT
Sự thụ đông của tâm trí và sự tấn công của các ác linh có thể dễ dàng được nhận diện từ mắt, vì không bộ phận nào của con người biểu hiện tâm trí nhiều hơn mắt. Nếu tâm trí thụ động, một tín đồ có thể đọc sách bằng mắt, nhưng không điều gì thấm vào tâm trí người ấy và không điều gì lưu lại trong trí nhớ người ấy. Khi người ấy nói chuyện với người khác, mắt người ấy đảo quanh mọi hướng, liếc dọc liếc ngang, hoặc thay đổi hướng nhìn đột ngột. Đôi khi, điều này có thể rất thô lỗ. Dường như người ấy không thể nhìn thẳng vào mặt người khác. Tuy nhiên, vào những lúc khác, người ấy dán chặt mắt vào mặt người khác như thể có một quyền lực nào đó mà người ta chưa từng biết không cho mắt người ấy rời đi.
Loại nhìn chằm chằm này nhiều lúc rất nguy hiểm, vì đây là cách ác linh dẫn dắt một tín đồ vào trong tình trạng lên đồng. Trong nhiều buổi nhóm, các tín đồ nhìn chằm chằm vào mặt vào mặt diễn giả rất lâu mà không thể nghe được người ấy nói gì; thay vì vậy, người ấy để cho các ác linh gieo vào nhiều ý tưởng hoặc khải tượng.
Bất kể sử dụng mắt nhìn theo cách nào, chúng cũng phải lưu ý xem xét chúng ta đang xoay chuyển theo ý thức của tâm trí hay đang nhìn vào nhiều điều mà không theo sự hướng dẫn của ý muốn. Khi tâm trí thụ động, mắt chúng ta rất dễ dàng mờ đục, chúng nhìn thấy những điều kỳ lạ mà chưa từng được yêu cầu nhìn thấy. Đồng thời, chúng không có sức tập trung vào điều chúng muốn thấy.
Kết Luận
Tóm lại, mặc dù các sự tấn công của các ác linh trên tâm trí các tín đồ thì có rất nhiều hiện tượng đa dạng, nhưng nguyên tắc ngăn không cho một người có quyền kiểm soát trên chính mình là như nhau. Nguyên thủy trong sự chỉ định của Đức Chúa Trời, mọi quan năng của con người (tâm trí là nột trong số đó) đều hoàn toàn ở dưới quyền kiểm soát của con người. Nhưng vì một tín đồ vô thức nhường lập trường cho các ác linh nên chúng có thể chiếm hữu tâm trí người ấy, và vận hành cách độc lập mà không có sự can thiệp từ ý muốn của người ấy. Vì vậy, khi khám phá ra bất kỳ hành động nào mà tâm trí mình độc lập với ý muốn của mình, người ấy phải nhận thức rằng mình đang bị các ác linh tấn công.
Ai không thể năng động khi lẽ ra phải năng động và không im lặng khi lẽ ra phải im lặng; ai mất kiểm soát và đầy các ý tưởng và sự hỗn độn; ai lao tác mà không có kết quả; ai không thể làm việc ban ngày và năm mơ ban đêm, ai không yên nghỉ, quá kích động và hay do dự; ai không thể thức canh, tập trung và biện biệt; ai không thể ghi nhớ; và ai sợ hãi, chán nản và bối rối cách khó hiểu đều đang chịu khổ từ công tác của các ác linh và từ những điều mà con người chưa biết đến.
W.N.