buy accutane pills
accutane without birth control reddit
marcelosincic.com.br accutane without blood tests
clomid birmingham
buy clomid tablets
amoxicillin price without insurance
antibiotic without insurance
website amoxil without prescription
lexapro and weed anxiety
lexapro and weed reddit
roborav.com naloxone or naltrexone
morphine with naltrexone and naloxone
click here lomper lombrices precio
lomper pastillas precio
read here CHƯƠNG HAI
CÁC QUI LUẬT CỦA LINH
Một tín đồ phải học biết cảm thức của linh vì đây là điều kiện tiên quyết để bước đi theo linh. Nếu không biết cảm thức của linh và cảm nhận của hồn là gì thì người ấy sẽ không thể bước đi theo linh. Khi đói, chúng ta biết mình phải ăn. Khi lạnh, chúng ta biết mình phải mặc áo. Các cảm giác cho chúng ta biết nhu cầu và đòi hỏi của mình. Một người phải có thể giải thích các cảm giác trong thân thể mình trước khi người ấy biết cách đáp ứng các nhu cầu của thân thể bằng những điều vật chất. Theo cùng một cách, một tín đồ phải học biết các cảm thức trong linh mình – chúng nghĩa là gì, các đòi hỏi của chúng là gì và làm thế nào để đáp ứng các đòi hỏi của chúng. Chỉ khi nào một tín đồ biết các cảm thức của linh, người ấy mới bước theo linh.
Có một số điều về luật của linh mà chúng ta cần phải biết. Vì chúng ta không hiểu luật của linh và tầm quan trọng của các cảm thức của linh nên nhiều lần khi linh biểu hiện các niềm ao ước của nó, chúng ta vẫn phớt lờ. Vì chúng ta thất bại trong việc nhận ra nhiều điều ta từ linh là thuộc linh nên linh đánh mất vị trí của nó trong nếp sống hằng ngày của chúng ta. Sau khi biết rằng linh có chức năng là trực giác, tương giao và lương tâm, chúng ta vẫn phải học biết các hoạt động của linh và cách để bước theo linh này. Sau khi chúng ta được đổ đầy bằng Thánh Linh, linh chúng ta chắc chắn sẽ trở nên rất năng động. Nếu khi đó chúng ta phớ lờ lình thì chúng ta sẽ chịu tổn thất. Điều quan trong là phải có thói quen nghiên cứu sự chuyển động của linh. Chúng ta phải biết các hoạt động của linh mình nhiều hơn các hoạt động của tâm trí.
SỰ NẶNG NỀ CỦA LINH
Linh phải được giữ gìn trong một tình trạng thật tự do. Linh lúc nào cũng phải nhẹ, giống như đang bay trong không trung. Chỉ khi đó sự sống mới tăng trưởng và công tác mới tiến triển mà không bị ngăn trở. Vì lý do này, một tín đồ phải biết ý nghĩa của sự nặng nề thuộc linh. Nhiều lần, người ấy cảm thấy linh mình bị đàn áp và không tự do; dường như đang có cả ngàn cân đè nặng trên người ấy. Khi tìm hiểu lý do cho sự nặng nề đó thì người ấy không tìm ra. Hơn nữa, nhiều lần sự nặng nề này bất ngờ bò vào trên một tín đồ mà người ấy thậm chí không nhận thấy. Sự nặng nề này là phương tiện để kẻ thù đàn áp các tín đồ thuộc linh; nó lấy đi sự vui mừng và nhẹ nhàng của họ để họ không thể công tác bằng Thánh Linh nữa và bởi đó đánh mất hiệu quả thuộc linh của mình. Nếu các tín đồ không hiểu biết nguồn gốc của sự nặng nề này và ý nghĩa của sự đàn áp này trong linh thì họ sẽ không biết cách xử lý điều đó để lập tức khôi phục linh mình trở lại tình trạng bình thường.
Các tín đồ có thể thắc mắc về nguyên nhân của các cảm xúc này. Họ có thể nghĩ rằng đây là một điều gì đó tự nhiên hoặc tình cờ. Họ có thể lơ là, để cho linh mình bị đàn áp. Nhiều lần, các tín đồ không để ý đến sự nặng nề đó và tiếp tục công tác, nhưng chỉ nhận thấy rằng tình trạng càng lúc càng tệ hơn. Họ không nhận thức rằng kẻ thù đang chơi khăm họ bằng sự nặng nề này. Nhiều lần, Đức Chúa Trời muốn dùng các tín đồ này, nhưng họ không thể hoàn thành công tác của Đức Chúa Trời vì cớ sự nặng nề này. Dưới một sự đàn áp như vậy, các cảm nhận thuộc linh trở nên rất mờ đục. Đây là lý do tại sao Satan và các ác linh của hắn tập trung mọi nổ lực vào việc đè nặng trên linh các tín đồ và lấy đi sự tự do của họ. Đáng tiếc là nhiều tín đồ không nhận thức rằng sự nặng nề này đến từ Satan. Cho dù có biết, họ cũng không từ chối nó; họ cho phép nó ở lại.
Nếu các tín đồ mang sự nặng nề này theo với mình, họ sẽ thất bại. Nếu họ nhận thấy sự nặng nề này vào buổi sáng mà không lập tức loại bỏ nó đi thì họ sẽ bị đánh bại suốt một ngày. Một linh tự do là nền tảng cho chiến thắng. Chúng ta phải có một linh hoàn toàn không bị cột trói trước khi có thể đánh trận với kẻ thù và sống biểu lộ ra sự sống của Đức Chúa Trời. Nếu có bất kỳ áp lực nào trong linh của một tín đồ, người ấy sẽ đánh mất năng lực biện biệt của mình và sự dẫn dắt đích thực từ Đức Chúa Trời. Khi linh bị đàn áp, tâm trí bị ảnh hưởng và khi tâm trí không thể làm việc thì mọi sự đều dừng lại hoặc đi đến sai lầm
Do đó, một khi anh em kinh nghiệm áp lực hoặc sự nặng nề trong linh mình thì điều quan trọng là anh em phải lập tức xử lý nó. Anh em đừng bao giờ để cho tình trạng này kéo dài. Nếu để cho nó kéo dài, anh em sẽ chịu khổ và sự nặng nề này sẽ ngày càng trở nên nặng nề hơn. Nếu không cố gắng loại bỏ nó, sau một thời gian anh em sẽ trở nên quen với nó và không cố gắng loại bỏ nó nữa. Sự nặng nề này sẽ trở nên một phần của nếp sống anh em trong tiềm thức. Anh em sẽ thấy rằng mọi điều thuộc linh dường như rất nặng nề và anh em sẽ thấy khó tiến lên trên hành trình thuộc linh. Nếu anh em không xử lý sự nặng nề đó ngay lần đầu tiên, thì lần sau đó dễ trở lại hơn. Cách xử lý nó là lập tức dừng điều anh em đang làm lại và quan tâm đến đòi hỏi của các cảm thức thuộc linh. Anh em phải lập tức từ chới sự nặng nề này bằng ý chí của mình và cự tuyệt nó qua sự vận dụng linh mình. Đôi khi anh em phải phát ngôn một lời chống lại sự nặng nề này. Đôi khi anh em phải từ chối nó trong sự cầu nguyện bởi vận dụng sức lực thuộc linh. Nếu anh em làm điều này, các ác linh sẽ không thể đè nặng lên linh anh em.
Tuy nhiên, một bước quan trọng khác là loại bỏ nguyên nhân của sự nặng nề này. Nếu nguyên nhân chưa được cất đi thì sự nặng nề sẽ còn lại. Do đó, đang khi từ chối công tác của kẻ thù, đồng thời anh em phải từ chối nguyên nhân công tác của kẻ thù. Nếu làm như vậy, anh em sẽ chiếm lại lập trường mà anh em đã nhường cho kẻ thù. Nếu có năng lực biện biệt, anh em sẽ thấy rằng anh em đã thất bại vì anh em không hợp tác với Đức Chúa Trời vào thời điểm hay trong một số vấn đề nào đó. Khi điều này xảy ra, kẻ thù có được cơ hội để đè nặng anh em. Lập trường này phải được chiếm lại. Anh em phải từ chối nguyên nhân công tác của kẻ thù, là điều ra từ các sự thật bại của anh em. Nếu anh em làm như vậy, kẻ thù sẽ chạy trốn.
SỰ BAO VÂY LINH
Linh đòi hỏi hồn và thân thể làm cơ quan cho sự biểu hiện linh. Linh giống như bà chủ, còn quản gia và đầy tớ thì phải thực hiện ao ước của bà chủ. Linh cũng giống như điện và cần có dây tóc bóng đèn để biểu hiện ánh sáng. Nếu hồn và thân thể bị các ác linh tấn công và trở nên bất thường thì linh sẽ bị chặn đứng và không có lối ra. Kẻ thù biết tầm quan trọng của linh. Hắn thường công tác trong hồn và thân thể tín đồ, khiến chúng đánh mất chức năng của mình để linh không còn có cơ quan biểu hiện nữa. Bởi đó, linh đánh mất vị trí chiến thắng của mình.
Vào những lúc đó, tâm trí có thể bị tấn công và trở nên bối rối. Tình cảm có thể cảm thấy cô đơn và buồn bã, và ý muốn có thể cảm thấy mệt mỏi và thiếu sức sống, không thể điều khiển bản thân được. Thân thể có thể cảm thấy rất yếu hoặc có phần lười biếng. Nếu hồn và thân thể tín đồ bị tấn công và nếu họ không chống lại nó ngay lập tức thì linh sẽ bị chặn đứng; họ sẽ không thể chiến đấu với kẻ thù cách mạnh mẽ và duy trì lập trường chiến thắng của mình.
Một khi linh của tín đồ bị chặn đứng, người ấy sẽ mất sức sống.Người ấy sẽ có vẻ rất nhút nhát hoặc lãnh đạm và người ấy sẽ không muốn làm điều gì cách công khai. Người ấy sẽ thích rút về hậu phương hơn và không muốn lộ ra. Người ấy có thể nghĩ rằng đây là một sự soi sáng cho người ấy, nhưng thật ra, đây là một sự bao vây linh người ấy. Khi đọc Kinh Thánh, người ấy dường như không có nhiều nghị lực lắm. Khi cầu nguyện, dường như người ấy không có lời gì để nói. Khi xem xét công tác và kinh nghiệm thuộc linh của mình, người ấy thấy chúng vô nghĩa và đôi khi còn ngớ ngẩn nữa. Khi rao giảng, người ấy không cảm thức bất cứ kết quả nào và cảm thấy mình chỉ đang làm cách máy móc. Nếu tình trạng này vẫn kéo dài dai dẳng, tín đồ sẽ bị tấn công hơn nữa và nhận thấy mình bị chèn ép và bóp nghẹt. Điều này sẽ còn kéo dài nếu Đức Chúa Trời không can thiệp qua người khác hoặc qua chính sự cầu nguyện của người ấy. Nếu tín đồ không có tri thức đúng đắn, người ấy sẽ cảm thấy rất hoang mang. Thông thường, người ấy không tìm hiểu lý do, nhưng thay vì vậy cứ để mặc cho tình trạng kéo dài. Nói cho đúng, mọi kinh nghiệm và cảm giác thuộc linh đều có nguyên nhân của nó. Chúng ta phải nghiên cứu cách cẩn thận và đừng để cho nó ở lại cách mập mờ trong chúng ta.
Một kinh nghiệm như vậy xảy ra khi có một sự bao vây linh. Hồn và thân thể bên ngoài linh đã bị khóa chặt, và linh không có cơ hội biểu hiện. Satan giam cầm và khóa chặt linh trong phòng tối để hồn không còn có sự dẫn dắt của linh nữa. Một khi điều ngăn chặn linh được cất đi, tín đồ sẽ thấy các lối ra được thông thoáng và người ấy sẽ khôi phục sự nhẹ nhàng trước đây của mình.
Có một điều rất quan trọng là vào những lúc như vậy, một tín đồ phải vận dụng ý chí của mình để phát ngôn lớn tiếng. Người ấy phải phát ngôn các lời quở trách kẻ thù, và người ấy phải phát ngôn lớn tiếng và chiến thắng của thập tự giá và sự thất bại của kẻ thù. Người ấy phải chuyên tâm chống lại công tác của kẻ thù trong hồn và thân thể mình. Ý chí phải đứng sau các lời nói của một người chủ động từ chối mọi sự bao vậy. Cầu nguyện thường là cách cất đi sự bao vây. Nhưng vào những lúc này, người đó phải cầu nguyện lớn tiếng. Loại cầu nguyện tốt nhất vào lúc này là kêu cầu danh chiến thắng của Chúa Jesus và kháng cự mọi sự tấn công của kẻ thù. Một người cũng phải vận dụng linh mình và hướng sức lực của linh vào việc mở lối thoát ra.
SỰ ĐẦU ĐỘC LINH
Linh của một tín đồ có thể bị các ác linh đầu độc. Đây là điều mà những mũi tên lửa của kẻ thù làm. Hắn bắn tên thẳng vào linh của một tín đồ. Hắn có thể bắn sự phiền muộn, buồn rầu, đau đớn, sầu khổ và sự đau buồn đến tan nát cõi lòng vào trong linh của một tín đồ, khiến người ấy có một “linh buồn rầu: (1 Sam. 1:15). “Nhưng ai có thể chịu nổi một linh bị thương tổn” (Châm 18:14). Do đó, điều này tác động rất nhiều đến một người. Khi một tín đồ cảm thầy buồn rầu, người ấy nghĩ rằng mình đang cảm thấy buồn và cho rằng sự buồn rầu này là rất tự nhiên. Người ấy không cố gắng chống lại nó. Người ấy chấp nhận mọi sự đến với mình cách im lặng và không chống đối. Chúng ta phải nhớ rằng điều này rất nguy hiểm. Chúng ta đừng bao giờ chấp nhận một ý tưởng hoặc để cho bất kỳ cảm xúc nào bước vào trong chúng ta bất cẩn. Nếu muốn bước đi theo linh, chúng ta phải thức canh trong mọi sự; chúng ta phải nghiên cứu mọi ý tưởng và cảm xúc của mình và tìm hiểu xem chúng ra từ đâu
Đôi khi Satan khiến linh chúng ta trở nên cứng cỏi, ngoan cố, hẹp hòi, ích kỷ, hoang dã và bất phục. Bởi đó, linh không thể hợp tác với Thánh Linh và thực hiện ý muốn của Đức Chúa Trời. Chúng ta sẽ đánh mất mọi tình yêu của mình đối với con người và sự dịu dàng, cảm thông, quan tâm của mình đối với các sự yếu đuối của người khác. Khi điều này xảy ra, Thánh Linh không thể sử dụng chúng ta nhiều; chúng ta sẽ đánh mất sự rộng rãi của Chúa và tự thiết lập ranh giới cho mình.
Đôi khi kẻ thù đặt một linh không tha thứ vào trong các tín đồ. Đây là chất độc mà các tín đồ thường nhận lấy nhất. Có lẽ đây là nguyên nhân của đa số các trường hợp thất bại trong các tín đồ thuộc linh. Loại chất độc này, giống như sự khó chịu và sự trả thù, là chất độc nguy hiểm chết người nhất đối với nếp sống thuộc linh. Thậm chí sau khi một tín đồ đã chịu khổ vì chất độc này, thì hầu như người ấy vẫn chưa sáng tỏ về những gì đã xảy ra hoặc nhận thức được chất độc này đến từ Satan. Thay vì vậy, người ấy nghĩ rằng người ấy ghét người khác và điều này không thể loại bỏ được.
Đôi khi Satan khiến các tín đồ trở nên hẹp hòi. Hắn sẽ khiến các tín đồ tự lập một ranh giới chính cho mình và tự phân rẽ với người khác. Nếu các tín đồ không có khái niệm về hội thánh là Thân Thể Đấng Christ, nhưng thay vì vậy lại xem nhóm nhỏ của mình là mối quan tâm hàng đầu thì đó là dấu hiệu cho thấy linh họ thu nhỏ và trở nên hẹp hòi. Một tín đồ thuộc linh xem chuyện của Đức Chúa Trời là chuyện của mình và toàn thể hội thánh là đối tượng tình yêu của mình. Nếu linh người ấy mở ra, dòng sông sự sống sẽ tuôn chảy khắp mọi nơi. Nhưng nếu trở nên hẹp hòi, người ấy sẽ ngăn trở công tác của Đức Chúa Trời và giảm thiểu sự hữu dụng của mình. Nếu linh chúng ta không đủ lớn để bao gồm mọi con cái Đức Chúa Trời thì điều đó có nghĩa là linh chúng ta bị đầu độc rồi.
Đôi khi Satan khiến linh tín đồ trở nên kiêu ngạo. Theo cách này, họ trở nên khoe khoang, tự tôn và tự cao. Satan khiến các tín đồ nghĩ rằng họ không thiếu thốn, họ có phần quan trọng và họ rất đáng giá trong công tác của Đức Chúa Trời. Loại linh này cũng là một nguyên nhân lớn cho các sự thất bại của các tín đồ. “Sự kiêu ngạo đi trước sự phá hoại, và linh kiêu căng đi trước sự sa ngã” (Châm 16:18).
Các ác linh tiêm những điều như vậy cùng với các chất độc khác vào trong linh tín đồ. Nếu các tín đồ không lập tức chống lại những điều này, họ sẽ nhanh chóng quay lại với những điều của xác thịt. Nếu các tín đồ biết cách sống trong linh, những điều này sẽ chỉ là chất độc của Satan như ban đầu, chúng sẽ không có cơ hội trở nên tội lỗi của xác thịt. Tuy nhiên, nếu các tín đồ không chống lại những điều đó, thay vì vậy lại chấp nhận điều đó trong tiềm thức thì chúng sẽ nhanh chóng tiến thành tội lỗi của xác thịt.
Nếu linh bị nhiễm độc, và chất độc không được xử lý nhanh chóng thì nó sẽ biến thành tội lỗi trong linh. Tội lỗi trong linh còn nghiêm trọng hơn các tội khác. “Chúa ơi, Ngài có muốn chúng tôi truyền cho lửa xuống từ trời thiêu hủy họ không? Nhưng Ngài lại quở trách họ và nói: Các ngươi không biết mình có loại linh nào” (Luke 9:54-55). Loại linh mà chúng ta có rất quan trọng. Nhiều lần, linh chúng ta bị Satan khấy động mà chúng ta không hay biết. Một khi linh phạm sai lầm thì mọi điều khác cũng phạm sai lầm.
Khi xem xét kinh nghiệm của hai môn đồ này, chúng ta có thể thấy rằng một linh sai trật rất dễ bị phát hiện ra trong lời nói của chúng ta. Tuy nhiên, lời nói có thể không bày tỏ nhiều bằng giọng điệu. Nhiều lần, lời nói có thể đúng nhưng giọng điệu thì sai. Nếu muốn đắc thắng, chúng ta phải quan tâm đến giọng điệu trong sự phát ngôn của mình. Một khi các ác linh chạm đến linh chúng ta, giọng điệu của chúng ta sẽ đánh mất sự hòa nhã. Mọi giọng điệu khó nghe, hấp tấp và chói tai đều không ra từ Thánh Linh. Đúng hơn, chúng là dấu hiệu cho thấy một người có giọng điệu này đã bị chất độc của Satan khuấy động.
Chúng ta thường phát ngôn như thế nào? Khi nói về người khác, chúng ta có thể nói mà không có cảm thức kết án không? Có thể điều chúng ta nói là đúng, nhưng linh chỉ trích, kết án, thịnh nộ và đố kỵ, có thể ẩn núp đằng sau các lời nói thật. Chúng ta phải nói thật trong tình yêu. Nếu linh chúng ta thuần khiết và khiêm nhường, chúng ta có thể nói ra sự thật. Nhưng nếu có một linh kết án ẩn núp đằng sau lời nói của chúng ta thì chúng ta đang phạm tội. Tội không chỉ là một hành động mà còn là một tình trạng. Linh đằng sau mọi hành động của chúng ta thì rất quan trọng. Nhiều lần chúng ta có thể công tác cho Đức Chúa Trời hoặc con người nhưng đồng thời cũng đang phạm tội. Công tác có thể được thực hiện nhưng có một linh không thành thật, không sẵn lòng hoặc hận thù ẩn giấu đằng sau đó.
Chúng ta phải duy trì linh mình trong trình trạng dịu ngọt và mềm mại. Linh chúng ta phải tinh sạch và thuần khiết. Chúng ta có xem một linh sai trật là tội không? Khi nào kẻ thù tấn công chúng ta? Khi nào linh chúng ta bị nhiễm độc? Nếu biết về tội, chúng ta có loại bỏ chúng cách khiêm nhường không? Khi phát hiện ra sự nhẫn tâm trong giọng điệu của mình, chúng ta phải lập tức dừng lại và đừng tiếp tục nữa. Chúng ta phải lập tức nói với người khác: “Lẽ ra tôi nên nói những lời này với một linh tinh sạch. Lẽ ra tôi nên chống lại kẻ thù”. Nếu chúng ta không sẵn lòng nói với anh em mình rằng chúng ta đã sai thì linh chúng ta vẫn giữ lại tội lỗi. Các tín đồ phải học tập canh giữ linh mình khỏi sự khiêu khích của kẻ thù và giữ linh mình trong sự dịu ngọt và hòa nhã
Thông thường, một tín đồ phải có khiên của đức tin để dập tắt những mũi tên lửa của kẻ ác. Điều này nghĩa là người ấy phải vận dụng đức tin sống động để chống lại các sự tấn công của kẻ thù và phải tin cậy sự bảo vệ của Đức Chúa Trời. Đức tin là khiên che của chúng ta; đức tin không phải là cái kìm. Đức tin dành để dập tắt những mũi tên lửa chứ không phải để nhổ chúng ra.
Nếu các tín đồ bị trúng tên, họ phải lập tức loại bỏ nguyên nhân của những mũi tên lửa và nhận lấy chỗ đứng chống lại. Họ phải lập tức từ chối mọi điều của kẻ thù và cầu nguyện xin Đức Chúa Trời tẩy sạch.
SỰ CHÁN NẢN CỦA LINH
Các tín đồ bị chán nản trong linh thường là khi họ xoay vào bên trong để nhìn vào chính mình. Đó cũng có thể là do sự sống – hồn vẫn tác nhiệm và chưa được thay thế. Kết quả là, họ xem mọi kinh nghiệm là của chính mình. Đó cũng có thể là do sự xâm lấn của quyền lực tối tăm từ bên ngoài, hoặc thậm chí là bởi sự cầu nguyện và thờ phượng tự cho mình là trung tâm. Nếu linh của các tín đồ xoay vào bên trong thay vì hướng ra ngoài, quyền năng của Đức Chúa Trời sẽ lập tức dừng lại. Nếu họ không lập tức xử lý nội quan này, họ sẽ sớm nhận thấy chính mình bị hồn bao vây.
Đôi khi linh sẽ tận hưởng trong hồn. Điều này xảy ra khi các tín đồ bị các ác linh lừa dối. Các ác linh cho các tín đồ các cảm giác trong thân thể và mọi loại kinh nghiệm lạ lùng, vui sướng. Nếu các tín đồ không cảnh giác, họ sẽ nghĩ rằng những điều này đến từ Đức Chúa Trời và trong tiềm thức họ sẽ sống trong thế giới của các cảm giác và lôi kéo linh vào trong chỗ của hồn.
Đôi khi các tín đồ bị lừa dối, và linh họ bị chán nản vì họ không hiểu biết vị trí mà Đấng Christ chiếm giữ. Thánh Linh cứ ở trong các tín đồ vì chủ đích mặc khải Đấng Christ đang ngồi trên ngai cho họ. Sách Công Vụ, E-phê-sô và Hebrews mô tả rõ vị trí của Đấng Christ trên trời ngày nay. Linh của các tín đồ được nối kết với Đấng Christ thiên thượng, nhưng trong sự thiếu hiểu biết của mình, họ có thể xoay vào bên trong để tìm kiếm Đấng Christ. Họ có thể cố gắng nối kết với Đấng Christ bên trong. Theo cách này, linh họ không thể được nâng cao vượt lên trên những đám mây và họ bị chán nản và rơi vào trong lĩnh vực của hồn.
Tóm lại, các hoạt động này giữ các tín đồ trong nếp sống của cảm xúc chứ không phải nếp sống trong linh. Các tín đồ phải nhận thức rằng trước khi thuộc linh, họ đã không sống trong linh cách thực tiễn nên kẻ thù không cần thực hiện nhiều công tác giả mạo. Nhưng một khi họ đã kinh nghiệm quyền năng của Thánh Linh truyền vào trong linh họ, dường như có một thế giới mới được mở ra trước mắt họ. đó là một thế giới mà họ chưa từng bước đến. Có một hiểm họa ở đây. Công tác của Satan là ngăn chặn các tín đồ sống nếp sống trong linh, vì một nếp sống như vậy gây thiệt hại cho hắn rất nhiều. Mưu chước của hắn là dụ dỗ và lừa dối các tín đồ bằng các cảm giác của hồn và thân thể, khiến họ nghĩ rằng đó là kinh nghiệm thuộc linh để tận hưởng ở đó.
Nhiều tín đồ đã bước vào trong cách sống thuộc linh. Nhưng vì không hiểu biết các luật của linh nên họ thất bại. Satan sẽ ban cho các tín đồ mọi loại cảm xúc vật lý và các kinh nghiệm siêu nhiên. Nếu các tín đồ dựa vào những điều siêu nhiên, bên ngoài hoặc các kinh nghiệm thuộc linh trong cảm xúc của mình, họ sẽ bị ngăn trở nhiều trong nếp sống thuộc linh trong linh mình. Khi điều này xảy ra, các tín đồ sẽ sống trong hồn và thân thể bên ngoài, là điều ngăn trở linh, là phần sâu thẳm, trong việc cùng công tác với Đức Chúa Trời. Trong những hoàn cảnh như vậy, hồn và thân thể chắc chắn sẽ lại được nâng cao; chúng sẽ có được uy thế, còn linh cuối cùng sẽ hoàn toàn bị áp đảo.
Khi linh bị chán nản, các cảm thức của linh sẽ bị đàn áp. Đây là lý do tại sao nhiều tín đồ thuộc linh thường cảm thấy mình bị mất linh. Khi hồn và thân thể chiếm vị trí quá nổi bật, và khi cả bản thể con người sống bởi cảm xúc, hồn và thân thể sẽ có cảm xúc nhạy bén về sự đàn áp, sự chịu khổ và sự xung đột. Khi điều này xảy ra, các cảm xúc của con người sẽ thay thế công tác của linh và các cảm thức của linh sẽ bị chôn vùi dưới các cảm xúc mạnh mẽ của hồn và thân thể. Kết quả là, mọi cách sống và công tác thuộc linh sẽ đi đến chỗ bế tắc. Nếu điều này tiếp tục trong một thời gian dài, con người sẽ trở nên hoàn toàn sa ngã và thậm chí có thể bị các ác linh ám.
Vì vậy, chúng ta phải từ chối mọi điều giết chết các cảm thức của linh. Chúng ta phải từ chối sự cười cợt không kiểm soát được, sự đau khổ sâu xa và mọi dấu hiệu mãnh liệt từ thân thể. Thân thể phải hoàn toàn lắng dịu. Thậm chí cảm thấy nhiều điều siêu nhiên và quá nhạy cảm với những điều tự nhiên cũng sai trật. Những điều nầy chỉ khiến tâm trí bước theo thân thể, chứ không theo linh. Chúng ta đừng cho phép bất cứ điều gì ngăn chúng ta nhận biết các cảm thức nhỏ nhất trong linh.
Một khi linh bị chán nản, hồn sẽ bao vây và kiểm soát linh. Do đó, một tín đồ phải học tập duy trì linh mình trong tư thế hướng ngoại liên tục; linh đừng bao giờ xoay vào bên trong. Một tín đồ nhận thức rằng nếu linh mình không xoay hướng ra ngoài để tấn công Satan thì Satan sẽ tấn công linh người ấy và khiến linh người ấy bị chán nản. Chỉ khi nào linh của các tín đồ tuôn chảy ra Thánh Linh mới lan rộng sự sống Ngài cho người khác qua linh họ. Nếu các tín đồ xoay qua chính mình và đàn áp linh mình thì dòng chảy của Thánh Linh sẽ bị chặn đứng. Sự tuôn tràn và phun trào của Thánh Linh được thực hiện qua linh các tín đồ. Nếu các tín đồ hướng nội và đàn áp linh mình, sự sống của Thánh Linh sẽ không thể tuôn ra.
Do đó, các tín đồ phải biết lý do bất kỳ sự chán nản nào trong linh và họ phải biết cách khôi phục linh trở lại vị trí nguyên thủy. Khi một tín đồ phát hiện ra bất kỳ lỗ hổng nào trong linh mình, người ấy phải nhận thức rằng linh mình đã bị ốm và người ấy phải lập tức tìm phương thuốc chữa trị.
(Người Thuộc Linh)
GÁNH NẶNG CỦA LINH
Có một sự khác biệt giữa gánh nặng của linh và sự nặng nề của linh. Sự nặng nề của linh đến từ Satan, và chủ đích của nó là khiến các tín đồ chịu khổ; Satan sử dụng sự nặng nề để đàn áp họ. Tuy nhiên, gánh nặng của linh đến từ Đức Chúa Trời. Chủ đích của nó là tỏ cho biết ý muốn của Ngài và có được sự hợp tác của các tín đồ. Sự nặng nề của linh không có chủ đích nào khác hơn là đàn áp. Như vậy, nó vô dụng và vô ích. Gánh nặng của linh là gánh nặng từ Đức Chúa Trời và mục đích của nó là khiến con người công tác, cầu thay và rao giảng vì Đức Chúa Trời. Một gánh nặng như vậy thì chủ đích, hợp lý và ích lợi. Các tín đồ phải phân biệt giữa gánh nặng trong linh và sự nặng nề trong linh mình.
Satan không ban bất cứ gánh nặng nào cho các tín đồ, hắn chỉ bao vây linh của các tín đồ và đè nặng họ. Sự nặng nề của Satan khiến linh các tín đồ bị cột trói và tâm trí họ ngừng hoạt động. Một người mang gánh nặng chỉ phải mang chính gánh nặng đó thôi; còn một người bị đè nặng thì bị cột trói trong cả bản thể mình. Một khi quyền năng của sự tối tăm đến với tín đồ, lập tức người ấy đánh mất sự tự do. Tuy nhiên, một gánh nặng từ Đức Chúa Trời thì không giống như vậy. Bất kể gánh nặng của Đức Chúa Trời nặng đến đâu, thì gánh nặng đó cũng không bao giờ nặng đến nỗi một người không thể cầu nguyện. Sự tự do cầu nguyện sẽ không bao giờ bị đánh mất trong bất cứ loại gánh nặng nào. Nhưng sự nặng nề mà kẻ thù đem đến sẽ cướp mất sự tự do của các tín đồ trong sự cầu nguyện. Thật ra, nếu không cầu nguyện vật lộn và kháng cự lại thì sự nặng nề này không thể được cất đi. Gánh nặng của Đức Chúa Trời được bốc dỡ một khi chúng ta cầu nguyện. Nhưng sự nặng nề từ kẻ thù thì không như vậy. Hơn nữa, sự nặng nề của linh bò vào cách bí mật, trong khi gánh nặng trong linh là kết quả công tác của Thánh Linh trong linh chúng ta. Sự nặng nề của linh thì gây đau khổ và đàn áp sự sống của các tín đồ; gánh nặng trong linh thì vui mừng vì điều đó hợp tác với Đức Chúa Trời (tham chiếu Matt. 11:30). (Tất nhiên, xác thịt không cảm thấy vui mừng về gánh nặng của linh. Hơn nữa, gánh nặng này cũng gây đau khổ nếu một người không đáp ứng các sự đòi hỏi của nó).
Mọi công tác thật đều khơi từ một gánh nặng trong linh. (Tất nhiên, khi chúng ta không có gánh nặng trong linh, sẽ có nhu cầu vận dụng tâm trí). Khi Đức Chúa Trời muốn chúng ta làm một điều gì đó, nói một điều gì đó hoặc cầu nguyện cho một điều gì đó, trước hết Ngài ban cho chúng ta một gánh nặng trong linh. Nếu biết các luật của linh, chúng ta sẽ không vội vàng tiếp tục với công tác đang làm, để cho gánh nặng ngày càng trở nên nặng hơn. (Có thể khi chúng ta để cho vấn đề đó cứ tiếp diễn trong một thời gian dài, cảm thức về gánh nặng có thể mất). Chúng ta phải buông bỏ mọi điều và nghiên cứu gánh nặng. Sau khi nghiên cứu ý nghĩa của gánh nặng, chúng ta phải bước đi theo điều chúng ta biết. Khi mọi sự được hoàn thành, gánh nặng sẽ được bốc dỡ khỏi chúng ta.
Thông thường, linh của một tín đồ phải tự do và không bị đè nén trước khi có thể nhận được các gánh nặng từ Đức Chúa Trời. Chỉ có một linh tự do mới có thể cảm thức sự chuyển động của Thánh Linh. Một linh chất đầy sự nặng nề thì không còn có thể là chiếc bình tốt nữa. Nhiều lần, một tín đồ nhận được gánh nặng từ Đức Chúa Trời, nhưng người ấy không thực hiện các yêu cầu của gánh nặng. Kết quả là linh của người ấy chịu khổ vì gánh nặng đó trong nhiều ngày và người ấy không thể nhận được bất kỳ gánh nặng tươi mới nào từ Đức Chúa Trời. Do đó, điều thiết yếu là phải tìm hiểu ý nghĩa của gánh nặng trong sự cầu nguyện bởi Thánh Linh và qua sự vận dụng tâm trí.
Nhiều lần, gánh nặng trong linh là để chúng ta cầu nguyện (Col 4:12). Thật ra, chúng ta không thể cầu nguyện nhiều hơn gánh nặng mình có. Tiếp tục cầu nguyện mà không có gánh nặng chắc chắn là không hiệu quả, và sự cầu nguyện đó ra từ sự bướng bỉnh. Gánh nặng về sự cầu nguyện ra từ linh chỉ có thể được bốc dỡ qua sự cầu nguyện. Thật ra, mọi gánh nặng đều như vậy. Nếu Đức Chúa Trời đặt gánh nặng cho linh chúng ta, chúng ta chỉ hoàn thành điều Đức Chúa Trời muốn hoặc qua sự cầu nguyện hoặc qua việc công bố sứ điệp của Ngài. Chỉ khi nào có gánh nặng trong linh để cầu nguyện, chúng ta mới có thể cầu nguyện trong Thánh Linh, và chỉ khi đó chúng ta mới có thể cầu nguyện bằng các sự than thở không thể nói ra được. Khi có một gánh nặng trong linh để cầu nguyện, không điều gì có thể làm giảm nhẹ gánh nặng này và không điều gì có thể giải phóng chúng ta ngoại trừ sự cầu nguyện. Khi những điều chúng ta cầu nguyện được hoàn thành, gánh nặng lập tức được cất khỏi chúng ta
Nhiều lần, các tín đồ tích lũy nhiều gánh nặng cầu nguyện trong linh mình. Khi họ bắt đầu cầu nguyện, dường như đó là một công việc rất khổ sở. Nhưng các tín đồ càng cầu nguyện, linh họ càng nói amen. Chúng ta phải cố gắng hết sức để cầu nguyện ra hết những điều đè nặng chúng ta trong linh mình, cho đến khi gánh nặng hoàn toàn được cất khỏi chúng ta. Càng biểu hiện sự sống cũng như mọi sự chúng ta có trong sự cầu nguyện, chúng ta sẽ càng dễ chịu. Trong loại cầu nguyện này, chúng ta có thể bị cám dỗ để ngừng cầu nguyện trước khi gánh nặng được bốc dỡ. Hầu hết các tín đồ đều nghĩ rằng hễ họ có phần nhẹ nhõm trong linh thì các lời cầu nguyện của họ đã được đáp lời rồi. Thật ra, đây là lúc công tác thuộc linh đúng đắn bắt đầu. Nếu chúng ta xoay đi làm điều khác vào lúc này, công tác thuộc linh sẽ chịu tổn thất.
Các tín đồ đừng nghĩ sai rằng mọi công tác thuộc linh đều hạnh phúc và vui mừng; họ cũng đừng nghĩ rằng một khi có một loại gánh nặng nào đó là họ đã đánh mất kinh nghiệm thuộc linh của mình. Đáng tiếc là các tín đồ không nhận thức rằng gánh nặng trong linh là nguồn của công tác thuộc linh thật. Chỉ những người chịu khổ vì Đức Chúa Trời và con người theo cách này mới thật sự không sống cho chính mình. Những ai tìm kiếm sự vui mừng trong cảm xúc và sợ gánh vác gánh nặng vì hội thánh là đang sống cho chính mình và những người thuộc hồn. Do đó, khi Đức Chúa Trời ban cho chúng ta một gánh nặng, chúng ta đừng nghĩ rằng chúng ta đã sa ngã hoặc chúng ta đã phạm một số sai lầm. Satan thích thấy chúng ta nghĩ như vậy, vì loại suy nghĩ này giúp hắn không bị chúng ta tấn công. Chúng ta đừng hiểu lầm chính mình. Nếu nghe theo Satan và nghĩ rằng chúng ta đã có gì đó sai trật rồi thì chúng ta sẽ bị hắn kiện cáo nhiều hơn và chịu khổ.
Công tác thuộc linh đích thực là một cuộc tấn công Satan và là một cơn quặn thắt trong sự sinh nở vì các tín đồ. Điều này quả thật không có gì vui mừng!. Điều này đòi hỏi một người phải chết đối với bản ngã cách sâu xa nhất. Vì lý do này, không một tín đồ thuộc hồn nào có thể thật sự dự phần vào công tác thuộc linh. Việc có cảm xúc vui mừng suốt cả ngày không phải là bằng chứng cho sự thuộc linh của một tín đồ. Loại tín đồ đúng đắn tiến lên với Đức Chúa Trời mà không quan tâm đến các cảm xúc của mình. Nhiều lần khi các tín đồ có gánh nặng trong linh để chiến đấu với kẻ thù, họ chọn ở một mình và cắt đứt mọi sự tương giao với thế giới để có thể tập trung vào chiến trận của họ với kẻ thù. Vào cuối trận chiến này, thật khó để tìm thấy một chút vẻ tươi cười nào trên gương mặt họ. Do đó, mọi tín đồ thuộc linh phải chào đón các gánh nặng từ Đức Chúa Trời.
Các tín đồ phải biết các luật của linh và cách hợp tác với Đức Chúa Trời. Nếu không, họ sẽ bị bỏ lơ các gánh nặng như vậy và bởi đó chịu khổ. Thậm chí họ sẽ sớm đánh mất các gánh nặng của mình và không dự phần vào sự cộng tác vinh hiển nhất với Đức Chúa Trời. vì vậy. mỗi khi có một gánh nặng trong linh, họ phải lập tức khám phá ra gánh nặng đó là gì trong sự cầu nguyện. Nếu đó là một sự kêu gọi chiến đấu, họ phải chiến đấu. Nếu đó là một sự kêu gọi rao giảng phúc âm, họ phải rao giảng phúc âm. Nếu đó là một sự kêu gọi cầu nguyện, họ phải cầu nguyện. Họ phải tìm cách công tác cùng với Đức Chúa Trời. Họ phải tìm cách công tác cùng Đức Chúa Trời. Họ phải bốc dỡ các gánh nặng cũ để các gánh nặng mới có thể đến nữa.
SỰ GIẢM SÚT CỦA LINH
Điều này nghĩa là sự sống và quyền năng của Đức Chúa Trời có thể giảm sút trong linh tín đồ giống như thủy triều rút xuống vậy. Khi các tín đồ thuộc hồn, họ xem việc cảm nhận được sự hiện diện của Đức Chúa Trời trong cảm xúc khiến họ vui sướng là đỉnh cao thuộc linh. Nếu cảm thấy khô hạn và không yên nghỉ, họ nghĩ rằng sự sống thuộc linh của họ đang ở trong tình trạng tồi tệ nhất. Tuy nhiên, đây chỉ là điều họ cảm thấy trong cảm xúc; điều đó không phản ánh tình trạng thật sự của sự sống thuộc linh của họ.
Tất nhiên, có những lúc sự sống thuộc linh thật sự thấp. Điều này khác với những lúc một người ở trong cảm xúc của hồn. Sau khi một tín đồ đầy dẫy Thánh Linh, người ấy sẽ tiếp tục tiến tới trong một thời gian. Nhung không lâu sau, người ấy dần dần có các sự thoái trào. Điều đó không xảy ra đột ngột. Đây là sự khác biệt giữa sự giảm sút trong cảm xúc và thoái trào trong thực tại. Trong trường hợp trước, điều đó xảy ra đột ngột; trong trường hợp sau, điều đó xảy ra dần dần. Trong trường hợp sau, một người cảm thấy sự sống và quyền năng trong linh mà mình đã từng nhận đánh mất sự vui mừng, bình an và quyền năng trong linh mà người ấy đã từng có. Ngày qua ngày, người ấy càng trở nên yếu đuối hơn. Không bao lâu sau, người ấy cảm thấy mình đã đánh mất mọi khẩu vị về sự tương giao với Đức Chúa Trời; người ấy nhận thấy đọc Kinh Thánh thật vô nghĩa, và không có một sứ điệp hay một đoạn Kinh Thánh đặc biệt nào cảm động lòng người ấy. Cho dù người ấy có được đụng chạm đôi điều nhưng điều đó cũng không mãnh liệt như trước nữa. Sự cầu nguyện trở nên khô hạn, vô vị và vô nghĩa và người ấy dường như chẳng có gì để cầu nguyện. Người ấy không thấy vui mừng trong việc làm chứng và không còn tuôn tràn như trước nữa. Sự sống không còn mạnh như trước, cũng không còn phấn khởi, bay bổng và vui mừng nữa. Mọi sự dường như đang giảm đi.
Đối với thủy triều thì thật sự có sự dâng lên và rút xuống. Nhưng có sự dâng lên và rút xuống trong linh chúng ta khi linh đó chứa đựng sự sống và quyền năng của Đức Chúa Trời không? Sự sống của Đức Chúa Trời không rút xuống; nó mãi mãi tuôn chảy. Sự sống của Ngài không giống như thủy triều của biển, dâng lên rút xuống; sự sống Ngài giống như một con sông tuôn chảy nước sự sống mãi mãi (John 7:38). Sự sống Đức Chúa Trời bên trong chúng ta không giống như thủy triều, phải rút xuống sau một thời gian. Nguồn của sự đống bên trong chúng ta là Đức Chúa Trời; Ngài không bao giờ thay đổi và với Ngài không có bóng đổi dời. Do đó, sự sống trong linh chúng ta phải tuôn chảy không ngừng và phải liên tục tuôn tràn và lan rộng.
Nếu một tín đồ cảm thấy sự sống của mình đang giảm sút, người ấy phải nhận thức sự sống của mình không giảm sút; nó chỉ ngừng tuôn chảy thôi. Người ấy phải nhận thức rằng sự giảm sút này tuyệt đối không cần thiết. Chúng ta đừng bao giờ bị Satan lừa dối để nghĩ rằng hễ một người còn sống trong xác thịt thì người ấy không bao giờ có thể liên tục đầy dẫy sự sống của Đức Chúa Trời. Sự sống của Đức Chúa Trời là một sông nước sự sống bên trong chúng ta. Nếu không có sự ngăn trở thì nó sẽ tuôn chảy mãi. Các tín đồ có thể có kinh nghiệm tuôn chảy lâu dài. Bất cứ loại giảm sút nào đều không cần thiết và bất thường.
Do đó, vấn đề không phải là sự sống thuộc linh giảm sút mà vấn đề là chúng ta phải làm một điều gì đó để sự sống thuộc linh chỗi dậy. Nhu cầu hiện tại không phải là vấn đề đổ đầy con sông mà khơi thông dòng chảy. Con sông sự sống vẫn ở trong các tín đồ, nhưng nó bị chặn. Vì không có sự tuôn chảy nên nước sự sống không thể bước ra. Chỉ cần lối ra được khơi thông thì nước sự sống sẽ tuôn ra không ngừng. Do đó, một tín đồ không cần thêm sự sống mà cần thêm sự tuôn tràn sự sống.
Khi một tín đồ cảm thấy sự sống thuộc linh của mình có vẻ như đang giảm sút, người ấy phải tìm hiểu xem nó bị chặn ở đâu. Satan sẽ làm cho anh em cảm thấy sự sống thuộc linh của mình thoái lui. Những người khác có thể cảm thấy anh em đã đánh mất quyền năng thuộc linh. Chính anh em thậm chí nghĩ rằng mình đã phạm một trọng tội nào đó. Điều này có thể đúng nhưng không hẳn là như vậy. Thật ra, lý do thật sự là nhiều tín đồ không biết cách hợp tác với Đức Chúa Trời và thỏa đáp điều kiện của Đức Chúa Trời để có một sự tuôn chảy không ngừng.Sự thiếu hiểu biết là nguyên nhân lớn nhất của hiện tượng này. Vì vậy, một tín đồ phải lập tức cầu nguyện, suy gẫm, kiểm tra và nghiên cứu. Anh em phải chờ đợi Đức Chúa Trời và xin Linh khải thị lý do cho sự “giảm sút” này. Anh em phải sống động và tìm hiểu xem có phải mình đã thất bại trong việc thỏa đáp một số điều kiện để có một sự tuôn chảy liên tục của sự sống thuộc linh nên mới dẫn đến “giảm sút” này không.
Anh em không chỉ phải thừa nhận mình đã có những sự thoái trào – sự thừa nhận này cũng là một bước quan trọng – mà còn phải chủ động tìm kiếm nguyên nhân của những sự thoái trào như vậy. Mặc dù các lời xác nhận của Satan, của những người khác và của chính ánh em đều không đáng tin cậy, nhưng chúng cũng đáng kể xem xét vì đôi khi chúng có thể đúng. Một khi đã tìm ra lý do, anh em phải lập tức từ chối điều đó. Đừng tưởng tượng là sự sống thuộc linh sẽ tự phát tuôn chảy. Nếu anh em không loại bỏ lý do của sự ngăn trở thì sự tuôn chảy sẽ không được khôi phục lại.
Do đó, mỗi lúc có sự “giảm sút” thuộc linh, chúng ta phải lập tức tìm kiếm qua sự cầu nguyện và suy gẫm. Chúng ta phải hiểu quy luật để sự sống Đức Chúa Trời tuôn chảy và từ chối mọi công tác của kẻ thù. Nếu chúng ta làm như vậy, sự sống lại tuôn chảy và chúng ta sẽ được tiếp nhận thêm sinh lực một lần nữa. Linh sẽ trở nên có quyền năng hơn trước và được vững mạnh để đột kích đồn lũy của kẻ thù.
SỰ XAO LÃNG TRÁCH NHIỆM CỦA LINH
Nhân linh giống như đèn điện. Khi linh tiếp xúc với Thánh Linh, thì linh đầy ánh sáng. Khi tách rời khỏi linh thì linh lập tức tối tăm. Linh con người là đèn của Chúa (Châm 20:27). Mục đích của Đức Chúa Trời là đổ đầy tâm linh bằng ánh sáng, nhưng nhiều lần, linh của một tín đồ trở nên tối tăm. Đây là vì linh của người ấy đã mất liên lạc với Thánh Linh và kết quả là linh bị tối tăm. Nếu chúng ta muốn biết linh của một tín đồ có bị cô lập khỏi Thánh Linh hay không, mọi điều chúng ta cần là xem linh có mất ánh sáng không.
Chúng ta đã nói rằng Thánh Linh của Đức Chúa Trời cư trú trong linh con người. Con người hợp tác với Thánh Linh qua linh mình. Khi lệch khỏi tình trạng bình thường, nhân linh bị cô lập khỏi Thánh Linh và mất ánh sáng. Điều thiết yếu đối với một tín đồ là duy trì linh mình trong tình trạng để có thể hợp tác với thánh Linh. Nếu linh bị quấy rầy bởi các hoàn cảnh bên ngoài thì lập tức linh trở nên vô dụng; linh không thể hợp tác với Thánh Linh và trở nên tối tăm.
Mọi tình trạng ở trên có thể khiến linh xao lãng trách nhiệm của mình và thất bại trong việc hợp tác với Thánh Linh. Một khi xao lãng trách nhiệm của mình, thì chiến thắng là điều bất năng. Nếu một tín đồ cảm thấy bị mất linh khi thức dậy vào buổi sáng, kẻ thù có thể khiến người ấy cảm thấy rằng người ấy đã làm việc quá sức vào tối hôm trước và thân thể người ấy mệt mỏi. Nếu các tín đồ không cảnh giác, họ sẽ để cho linh xao lãng trách nhiệm của mình. Họ sẽ thấy mình không có sức lực để kháng cự cám dỗ và hoàn thành công tác trong ngày. Họ phải lập tức nghiên cứu vấn đề, nhận thức rằng thân thể họ không được ảnh hưởng đến linh; đúng hơn, linh phải sống động và mạnh mẽ, kiểm soát thân thể. Sau khi hiểu được điều này, họ phải xưng nhận rằng linh đã xao lãng bổn phận của mình và bị kẻ thù tấn công. Vào những lúc như vậy, họ phải lập túc nỗ lực khôi phục tình trạng trước đây của họ. Nếu không làm như vậy, họ sẽ thất bại khi đi ra gặp người khác. Khi linh chúng ta xao lãng bổn phận của mình vào buổi sáng, chúng ta đừng cho phép linh tiếp tục như vậy suốt cả ngày, vì đây là cách bị đánh bại.
Sau khi các tín đồ nhận thức rằng linh họ đã xao lãng bổn phận, họ phải lập tức từ chối mọi công tác của Satan và nguyên nhân cho mọi công tác của hắn. nếu đó là một sự tấn công của kẻ thù thì chỉ cần họ từ chối sự tấn công đó thì linh họ sẽ tự do. Nhưng nếu có một lý do nào khác sự tấn công đó, nghĩa là các tín đồ đã nhường lập trường cho kẻ thù, họ phải nghiên cứu lý do cho các sự tấn công bởi đó loại bỏ lập trường của nó. Điều này liên hệ rất nhiều đến lịch sử quá khứ của các tín đồ. Họ phải xem xét cách kẻ thù tấn công linh và họ xem xét môi trường, gia đình, thân nhân, con cái và nghề nghiệp mình. Họ phải cầu nguyện cho một điều gì đó và đang khi cầu nguyện cảm thấy có phần nhẹ nhõm trong linh mình thì họ phải nhận thức rằng họ đã xác định được nguyên nhân của sự tấn công, Khi đó họ phải loại bỏ nguyên nhân đó trước mặt Đức Chúa Trời. Sau khi cầu nguyện, họ phải tự do và linh họ phải khôi phục lại các chức năng của mình. Nhiều lúc, việc linh xao lãng trách nhiệm diễn ra khi các tín đồ bỏ mặc linh mình và không vận dụng sự kiểm soát trên linh hoặc chỉ dẫn linh ở trên đúng con đường. “Linh của các tiên tri thuận phục các tiên tri” (1 Cor 14:32). Những người “bước theo linh của riêng mình” là “những tiên tri ngu dại” (Ezek 13:3) Điều này rất quan trọng. Nếu các tín đồ không vận dụng ý chí của họ để kiểm soát linh, ngăn chặn linh trở nên thái quá, và nếu không duy trì sự hợp tác giữa linh mình và Thánh Linh, thì linh họ sẽ xao lãng bổn phận của mình. Các tín đồ phải nhận thức rằng nhân linh có thể trở nên hoang dã. Đây là lý do tại sao Châm Ngôn nói rằng có một “linh kiêu căng” (Châm 16:18). Linh con người có thể hành động độc lập với Thánh Linh. Nếu một tín đồ không vận dụng độc lập với Thánh Linh. Nếu một tín đồ không vận dụng bất kỳ sự kiểm soát nào trên linh mình và khiến linh thuận phục Thánh Linh thì linh có thể hành động độc lập. Do đó, một tín đồ phải cảnh giác mọi lúc và không để cho linh mình lệch khỏi con đường của Đức Chúa Trời hoặc khỏi sự tương giao bình tịnh với Đức Chúa Trời; nếu không, người ấy sẽ không còn có thể hợp tác với Đức Chúa Trời nữa.
Đôi khi, sự xao lãng bổn phận trong linh là do sự cúng cỏi trong linh của tín đồ. Đức Chúa Trời cần một linh mềm mại để biểu hiện ý muốn của Ngài. Nếu linh kêu căng, tự tin và không hạ mình, công tác của Thánh Linh sẽ bị ngăn trở. Chỉ có một linh đầu phục mới hoàn thành ý muốn của Thánh Linh. Một tín đồ phải có một linh sẵn sàng (Xuất 35:21) và người ấy phải sẵn lòng đáp ứng với ý muốn của Thánh Linh trong thời gian ngắn nhất. Linh của một tín đồ phải rất nhạy bén để có thể cảm thức tiếng nói nhỏ nhẹ của Thánh Linh và đáp ứng ngay lập tức. Nếu có một sự bướng bỉnh nào dù nhỏ nhất trong linh của một tín đồ, người ấy sẽ không thể thực hiện ý muốn của Đức Chúa Trời và nghe được tiếng của Thánh Linh bên trong linh mình. Do đó, các tín đồ phải duy trì linh mình trong tình trạng dễ uốn nắn và luôn luôn bước theo cảm thức tinh tế trong linh mình. Đây là ý của vị sứ đồ khi nói: “đừng dập tắt linh” (1 Thes 5:19). Các tín đồ phải cẩn thận bước theo mọi công tác, cảm nhận và cảm thức của linh. Nếu họ làm như vậy, cảm thức của linh họ sẽ ngày càng nhạy bén hơn. Hơn nữa, Đức Chúa Trời sẽ tỏ cho họ biết ý muốn của Ngài.
Nếu các tín đồ ao ước theo linh, họ phải biết khi nào linh xao lãng bổn phận của mình và không còn hợp tác với Thánh Linh nữa. Họ cũng phải biết tại sao linh xao lãng bổn phận. Họ phải thức canh bảo vệ linh mình và giữ linh liên tục ở trong sự đơn sơ và bình tĩnh. Khi đó, họ có thể tương giao với Đức Chúa Trời chống lại mọi điều gây xao lãng từ kẻ thù và từ chính họ, là những điều cướp mất sự tiếp xúc hòa bình với Đức Chúa Trời.
TÌNH TRẠNG CỦA LINH
Tóm lại, một tín đồ phải hiểu biết mọi luật của linh trước khi có thể bước đi theo linh. Nếu người ấy không thức canh và hợp tác với Đức Chúa Trời, người ấy sẽ sa ngã. Luật quan trọng nhất của linh là kiểm tra tình trạng của linh. Việc kiểm tra tình trạng của linh là vấn đề trung tâm mà chúng ta nói đến trong sự bàn luận ở trên.
Một tín đồ phải biết tình trạng của linh mình. Người ấy phải biết tình trạng bình thường của linh và khi nào linh bất bình thường. Linh phải cai trị hồn và thân thể con người; linh phải có vị trí cao nhất và là phần mạnh nhất. Một tín đồ phải kiểm tra xem đây có phải là tình trạng của linh mình không. Người ấy phải biết linh mình có bất thường và có đang bị kích động qua chiến trận hoặc môi trường không. Thường sẽ có bốn loại tình trạng với linh:
(1) Linh bị đè nén và chịu thoái lui. (2) Linh bình tĩnh kiên định và ở trong vị trí đúng đắn. (3) Linh bị kích động và buộc phải phản ứng quá mức. (4) Linh bị ô uế và trở nên yếu đuối (2 Cor 7:1); Linh đã nhường lập cho tội lỗi.
Một tín đồ ít nhất phải biết bốn tình trạng của linh mình và người ấy phải biết cách xử lý chúng. Nhiều lần, do sự bất cẩn của chính người ấy và qua các sự tấn công của kẻ thù, linh của một tín đồ bị “gạt qua một bên” và trở nên chán nản. vào những lúc như vậy, người ấy đánh mất vị trí thiên thượng, sáng chói và chiến thắng và trở nên lạnh lẽo, tê liệt và bị đè bẹp. Linh có thể trở nên chán nản qua sự buồn rầu hoặc vì hàng trăm lý do khác mà đánh mất sự vui mừng bay bổng. Khi linh bị đè nặng thì linh đã sa ngã dưới mức bình thường.
Đôi khi linh cũng có thể bị kích động và chuyển động vượt quá vị trí đúng đắn. Một tín đồ có thể phấn khích trong hồn và ngất ngây đến mức linh người ấy bị kích động và đánh mất sự bình tĩnh. Đôi khi, một tín đồ bước theo “sức sống thọ tạo” đến mức người ấy có một “linh không được kiềm chế”. Sự cười cợt mất kiểm soát và nhiều lý do khác có thể khiến linh trở nên hoang dã và không kiểm soát được. Chiến trận kéo dài với kẻ thù cũng có thể dẫn đến hành động thái quá của linh. Satan có thể khiến linh của một tín đồ trở nên vươn ra quá mức trong và sau cuộc xung đột của Satan với người ấy đến mức người ấy không thể dừng hoạt động của linh mình và giữ điềm tĩnh. Satan có thể ban cho các tín đồ một loại vui sướng kỳ lạ hoặc nhiều điều khác khiến linh họ hành động vượt quá sự kiểm soát của tâm trí và ý muốn của họ. Khi điều này xảy ra, các tín đồ không còn có thể canh giữ chính mình và họ thất bại.
Đôi khi, linh hoặc quá cao hoặc quá thấp, nhưng bị ô uế. Đôi khi, sự ô uế xuất hiện như một thái độ trong linh một người, như bướng bỉnh và bất phục chẳng hạn. Đôi khi nó xuất hiện trong linh như tội lỗi, kiêu ngạo và ganh tị chẳng hạn. Vào những lúc khác, nó xuất hiện như sự pha trộn các hoạt động thuộc hồn trong linh, như tình yêu, cảm xúc và ý tưởng thiên nhiên. Một khi đã bị ố uế, linh phải được tẩy sạch (2 Cor 7:1; 1 John 1:9)
Nếu một tín đồ ao ước bước đi theo linh, người ấy phải hiểu biết tình trạng của linh mình. Linh người ấy có ở trong tình trạng bình tĩnh và đúng đắn hay không, hay linh đang ở trong một vị trí quá thấp,quá cao, hoặc bị ô uế? Người ấy phải biết cách nâng cao linh bị đàn áp của mình để linh tương xứng với tiêu chuẩn của Thánh Linh. Người ấy phải biết cách vận dụng ý chí của mình để dừng một linh quá hiếu động lại và xoay linh trở lại tình trạng bình thường. Người ấy phải biết cách tẩy sạch linh bị ô uế để lại có thể công tác với Đức Chúa Trời.
Người thuộc linh