-
Corona khủng khiếp mà,
Ô căn bệnh dữ nổ ra kinh hồn!
Giết người nhanh chóng lạ thường,
Bệnh nhân mấy bữa liệt giường rồi đi.
Vác-xin, điều trị chi li,
Cũng đều nhường chỗ sầu bi, kinh hoàng!
Thiên dân khiếp đảm, hoang mang,
Sợ mình sẽ chết như ngàn người ta.
Bạn ơi, Chúa hứa rõ mà:
Dầu ngàn người chết bên ta hề gì!
Dầu cơn dịch lệ là chi,
Cũng không xảy đến điều gì bạn đâu.
Có Ngài bóng cánh tối cao,
Nơi Ngài đồn lũy ta mau ẩn mình.
“Con ngươi” mắt Chúa quang vinh,
Chúa gìn giữ bạn an bình chẳng sai;
Ngài là tường lửa quyền oai,
Quân thù nhỏ bé khôn tày vượt qua.
Giê-hô-va Đấng Ra-pha,
Tiêu trừ bệnh tật dân mà Chúa thương.
Dù cho thắt ngặt trăm đường,
Chúa luôn giải cứu phi thường lạ thay!
Bệnh không thắng được ta nay,
Trừ khi Chúa muốn cho ai lâm vào.
Đừng lo căn bệnh thế nào,
Chỉ khen ngợi Đấng tối cao trên đầu;
Chúa không nhắp mắt, ngủ đâu,
Ngài canh giữ bạn đêm thâu, ban ngày.
Ha-lê-lu-gia hiển oai,
Ta nên chúc tán Danh Ngài hôm nay!