-
Sáng 48:17-19-Khi Giô-sép thấy cha mình đặt tay hữu trên đầu Ép-ra-im thì không bằng lòng nên nắm bàn tay cha đang để trên đầu Ép-ra-im mà chuyển qua đầu Ma-na-se. Giô-sép thưa với cha: “Thưa cha, không; đứa này mới là con trưởng, xin cha đặt tay hữu trên đầu nó.” Nhưng cha người không chịu mà nói: “Cha biết, con ơi, nó cũng sẽ trở nên một dân và nó cũng trở thành vĩ đại. Tuy nhiên em nó sẽ vĩ đại hơn nó và dòng dõi của em nó sẽ trở nên một nhóm dân tộc.”
Các quan 8:1-3-Bấy giờ người Ép-ra-im đến bắt bẻ Ghi-đê-ôn rằng: “Tại sao ông đối xử với chúng tôi như vậy? Tại sao khi đi đánh dân Ma-đi-an mà ông không cho gọi chúng tôi?”Họ đả kích Ghi-đê-ôn nặng nề. Nhưng Ghi-đê-ôn đáp lời họ: “Những gì tôi làm có thể sánh được với anh em sao? Há chẳng phải nho mót của Ép-ra-im còn hơn cả một mùa nho của A-bi-ê-se sao? Đức Chúa Trời đã phó vào tay anh em hai tướng lãnh của dân Ma-đi-an là Ô-rếp và Xê-ép, thì những gì tôi đã làm có thể sánh được với anh em sao?”Khi nghe ông nói thế, cơn giận của họ bèn dịu xuống.
Các quan 12:1-1 Người Ép-ra-im hiệp nhau lại, và vượt qua Xa-phôn, rồi sai người đến nói với Giép-thê: “Tại sao ông đi đánh dân Am-môn mà không gọi chúng tôi đi với ông? Chúng tôi sẽ đến đốt nhà ông và thiêu sống ông luôn”.Vào thời ấy, đã có bốn mươi hai ngàn người p-ra-im bị giết chết.-
1 Vua 11: 26-Giê-rô-bô-am, con trai Nê-bát, người Ép-ra-im, ở Xê-rê-đa, là một tôi tớ của Sa-lô-môn; mẹ ông là một góa phụ, tên là Xê-ru-ha; ông nổi lên chống lại vua.
2 Sử 13:6-Nhưng Giê-rô-bô-am, con trai Nê-bát, tôi tớ vua Sa-lô-môn, con trai vua Đa-vít, đã nổi loạn chống lại chủ mình.
-
Chữ “Giê-rô-bô-am” có nghĩa: people will contend—người ưa tranh cạnh những ai hơn mình.
Giê-rô-bô-am là người Ép-ra-im điển hình, biểu lộ tính chất đố kỵ từ ngàn đời của dòng dõi Ép-ra-im.
Chúa đã cho cụ Gia cốp thấy trước về tính tình tranh trưởng của Ép-ra im khi ông chúc phước cho Ép-ra-im và Ma na se. Ông biết Ép-ra-im sẽ vượt trên Ma na se.
Dân Ép-ra-im bày tỏ sự đố kỵ, ganh ghét, nói lời cay độc với Ghê đê ôn, với Giép thê khi hai quan xét đó thắng quân địch, nổi tiếng hơn người Ép-ra-im. Ghê đê ôn thì nhịn nhục, còn Giép thê cùng chi tộc ông đánh bại tính đố kỵ của Ép-ra-im và giết 42 ngàn người Ép-ra-im đố kỵ vào ngày hôm đó.
Kết quả tính đố kỵ đó là việc Giê-rô-bô am, người Ép-ra-im, cướp 10 chia phái miền bắc Israel và lập ra bắc quốc. Tính đố kỵ của Giê rô bô am đã mở đường đưa toàn bộ 10 chi phái miền bắc vào chỗ thờ thần tượng, vong quốc và lưu đày đến toàn mặt đất tận ngày hôm nay.
Bạn có thấy những mục tử, những người lãnh đạo hệ phái, những người có ân tứ giữa vòng dân Chúa ngày nay mắc chứng bịnh đố kỵ mãn tính chăng ? Vì tham vọng làm đầu, ham muốn nổi danh, thèm khát được tín đồ ái mộ, khen ngợi, tôn cao, họ đã không từ bỏ bất cứ thủ đoạn, việc làm gian ác nào miển loại trừ được những kẻ nổi bật hơn họ giữa các hội thánh, họ mới thỏa lòng. Hội thánh tan nát là vì họ đó.
-
Tính đố kỵ Ép-ra-im đó,
Trải nhiều đời biểu lộ rõ ràng,
Hôm nay nhiều hội thánh tan vỡ,
Vì Giê-rô-bô-am hung hăng.