-
Sáng 44:33-34- Vậy bây giờ xin cho tôi làm nô lệ thế cho đứa trẻ và cho đứa trẻ quay về với các anh nó. Nếu đứa trẻ không theo tôi, làm sao tôi có thể quay về với cha tôi? Không! tôi không nỡ nào chứng kiến cảnh đau lòng xót dạ của cha tôi đâu!”
Sáng 46:21- Các con trai của Bên-gia-min là Bê-la, Bê-ka, Ách-bên, Giê-ra, Na-a-man, Ê-bi, Rô-sơ, Mốp-bim, Hốp-bim, và A-rết.
Sáng 49:27- Bên-gia-min là một con chó sói ưa cấu xé.
Philip 3:5-Tôi (Phao-lô) chịu phép cắt bì khi sinh được tám ngày, thuộc dòng dõi Y-sơ-ra-ên, chi tộc Bên-gia-min, là người Do Thái, con của người Do Thái, theo Kinh Luật là một người Pha-ri-si-
-
Theo nguyên văn Hê-bơ-rơ, chữ “đứa trẻ” trong Sáng 44 là na‛ar có nghĩa là adolescence. –là tuổi giữa thời thiếu niên đến thanh niên. Có lẽ Bên gia min cũng phải trên 20 tuổi. Bản kinh thánh Việt văn dịch Bên gia min là đứa trẻ thì không chính xác. Khi gia đình Bên-gia-min theo chân bố là Gia cốp di trú xuống Ai cập, Bên gia min đã có đến 10 cậu con trai.
Còn khi Gia cốp từ quê vợ lên đường về xứ Ca na an, Giô sép khoảng 7 tuổi. Trên đường về, bà Ra chên sinh ra Bên gia min xong thì qua đời. Lúc ấy Giô sép lớn hơn Bên gia min chừng 8 tuổi. Khi Giô sép đoàn tụ với cả gia đình Gia cốp, thì ông được 38 hay 39 tuổi. Thế thì lúc ấy Bên gia min cũng phải dưới 30 tuổi, chứ không thể gọi là đứa trẻ được. Dưới ba mươi tuổi mà Bên gia min có đến 10 con trai cũng là chuyện hiếm có. Nếu na’ar (thanh thiếu niên) Bên gia min có được 10 con thì vợ cậu phải sinh con song thai, hoặc sinh con từng năm một, chớ với tuổi đó, dù Bên gia min đã lấy vợ quá sớm, cũng khó mà có được 10 con trai. Có lẽ Bên gia min lập gia đình khoảng 15, 16 tuổi chăng?
Phải chăng do hội chứng quá thương ái thê Ra-chên, nên Gia cốp thúc đẩy Bên gia min tảo hôn để bổ sung dòng dõi Ra-chên, vì Gia sép cũng đã mất tích?
Cha già Gia cốp nhận định về tính tình thiên nhiên của con út Bên gia min như sau: “Bên-gia-min là một con chó sói ưa cấu xé”.
Các bạn còn nhớ kĩ năng giết người nhanh như chớp của chi phái Bên gia min khi họ tử chiến với 11 chi phái Israel, được chép trong sách Các quan xét 20 chăng?
Chúng ta thấy một vị vua Israel, người Bên gia min, cũng có tính cấu xé như vậy là Sau-lơ. Ông giết nhiều thầy tế lễ của Chúa và cả cuộc đời mình, ông chỉ đam mê săn đuổi mạng sống con rễ Đa vít của mình, với bản tính khát máu của loài chó sói thiên nhiên.
Phải chăng sứ đồ Phao-lô cũng thú nhận nguyên tánh ưa cấu xé của ông khi ông nói mình cũng là người Bên gia min?- “Tôi …thuộc dòng dõi Y-sơ-ra-ên, chi tộc Bên-gia-min”. Ông còn thú tội thêm , “Đó là điều tôi đã thi hành tại Giê-ru-sa-lem. Được các thượng tế ủy quyền, tôi đã bắt bớ nhiều người thánh, tống giam họ vào ngục; và khi họ bị kết án xử tử thì tôi cũng tán thành. Nhiều phen tôi đi khắp các hội đường để trừng phạt họ, cố gắng ép buộc họ nói phạm thượng. Tôi căm giận họ đến nỗi đi ra tận các thành phố ngoại quốc để bắt bớ họ” (Công 26:10-11).
Bạn có săn đuổi đòi làm cỏ các thánh đồ yếu ớt chăng? Tôi cảm thấy buồn vì thấy có nhiều ông Bên gia min hung ác tái xuất hiện trong hội thánh ngày nay.
Tôi không có ý định vạch trần bản chất xấu xa của tổ phụ để tôn cao chính mình và thể hiện tính kiêu ngạo, như một số người đã kết tội tôi. Vì Kinh thánh đã chép mọi sự cách trung thực để dạy dỗ chúng ta.
Dù nguyên tánh thuộc loài chó sói, nhưng ông Bên gia min đã được biến đổi, để trở thành nơi ở của Chúa. Môi se chúc phước Bên gia min như sau: “Người mà Đức Giê-hô-va yêu mến sẽ được ở yên gần bên Ngài. Hằng ngày Đức Giê-hô-va sẽ che chở người, Lập nơi ở Ngài giữa hai vai người,”(Phục 33:12).
Giô suê 18:21-18 cho chúng ta biết rằng Jerusalem, nơi ngự của Chúa nằm trong phần đất phân chia cho chi phái Bên gia min, “Các thành của chi phái Bên-gia-min, tùy theo những họ hàng của chúng, là: Giê-ri-cô, … Giê-bu, tức là Giê-ru-sa-lem”.
Ngợi khen Chúa, tâm hồn một con chó sói hung ác, được biến đổi thành nơi ngự của Đức Vua thiên đàng!Ha-lê-lu-gia!