-
1 Các Vua 18: 5-13 TKTC, “Lúc đó A-háp nói với Áp-đia: "Hãy đi khắp xứ, đến tất cả các suối nước và tất cả các thung-lũng; có lẽ chúng ta sẽ tìm được cỏ và cứu sống ngựa và la, mà không cần phải giết một phần gia súc nào." Vì vậy, họ chia đất ra giữa họ để đi xuyên qua; một mình A-háp đi con đường nầy và một mình Áp-đia đi con đường kia. Bấy giờ, trong khi Áp-đia Ô-ba-đia đang trên đường, kìa, Ê-li gia gặp người, người nhận ra ông và cúi mặt mình xuống và thưa: "Có phải đây là ông, Ê-li, chủ của tôi?" Và ông nói với người: "Chính ta. Hãy đi, nói với chủ ngươi: 'Kìa, Ê-li có ở đây.'" 9Và người nói: "Tội-lỗi gì mà tôi đã phạm, để ông phó kẻ tôi-tớ nầy của ông vào tay A-háp để xử-tử tôi? Như GIA-VÊ Đức Chúa TRỜI của ông sống, chẳng có một dân-tộc nào hay một vương-quốc nào mà chủ tôi đã chẳng sai đi tới để truy tìm ông; và khi họ nói: 'Ông ấy không có ở đây,' thì người bắt vương-quốc đó hay dân-tộc đó thề rằng họ đã không tìm được ông. Và bây giờ ông lại nói: 'Hãy đi, nói với chủ ngươi: "Kìa, Ê-ligia có ở đây."' Và sẽ xảy ra, khi tôi rời khỏi ông, thì Linh Đức GIA-VÊ sẽ đem ông đi đến nơi tôi không biết; thế là, khi tôi đến và nói cho A-háp biết và người không thể tìm được ông, người sẽ giết tôi, mặc dầu tôi-tớ nầy của ông đã kính-sợ Đức GIA-VÊ từ thời thanh-niên của tôi. Há chủ tôi đã chẳng được nói cho biết điều tôi đã làm khi Giê-sa-bên giết chết các tiên-tri của Đức GIA-VÊ, rằng tôi đã giấu 100 tiên-tri của Đức GIA-VÊ cứ 50 người trong một động, và cung-cấp cho họ bánh và nước, hay sao?”.
Đa số con cái Chúa có sự phân biệt giữa người được gọi là tôi tớ Chúa và người không được hội thánh gọi là tôi tớ Ngài. Nhưng theo sự dạy dỗ của Kinh Tân ước, mọi tín nhân đều là tôi tớ của Đức Chúa Trời. Thí dụ Mathio 25 nói đến mọi tín đồ đều được gọi là tôi tớ Ngài, kẻ có 5, kẻ 2 và người tôi tớ ít ân tứ nhất cũng có được một ta lâng. Trong Mác 13:34, Chúa gọi mọi con dân Ngài là: “nô-lệ (tôi tớ) của mình, chỉ-định mỗi đứa phận-sự của nó, cũng ra lệnh cho kẻ giữ cửa phải cứ cảnh-giác”. Câu nầy bày tỏ mọi người tín đồ trong nhà Chúa đều là tôi tớ Ngài.
Theo quan điểm đó thì cả ba ông: Ê-li, A háp, Áp-đia đều là tôi tớ Chúa, dù các tính cách của họ có khác nhau.
-- A-háp là con cái thật của Chúa, vì khi ông ăn năn tội lỗi mình, Chúa nói với Ê-li, “Bấy giờ, có lời của Đức Giê-hô-va phán dạy Ê-li, người Thi-sê-be, mà rằng: Ngươi có thấy thế nào A-háp hạ mình xuống trước mặt Ta chăng?” (1 Các vua 21:28-29). Dù là một tôi tớ gian ác của Chúa, A-háp lại được hai tiên tri là Ê-li và Mi-chê trợ lực, khuyên lơn.
--Ê-li từng nói ông đứng trước mặt Đức Giê-hô va- “Ta đứng trước mặt Giê-hô-va Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên hằng sống” (1 Các vua 17: 1), còn Áp đia đứng chầu trước mặt vua A-háp. Có thể ví sánh A-háp như một tổng quản nhiệm của một giáo phái, có đầy quyền lực, và Áp đia là một chức viên trung thành nhất của A-háp. Còn thẩm quyền duy nhất trên Ê-li là Chúa và ông sống cuộc đời thông công với Ngài không thôi.
--A háp và Áp-đia quan tâm đến sanh mạng của đàn gia súc, ngựa và la, không hề quan tâm đến đời sống khốn khổ của dân thánh trong cơn đói kém hạn hán vào thời đó. Tiên tri Ê-li thì quan tâm và cầu nguyện cho toàn dân Chúa suốt 3 năm rưởi.
--Áp-đia là người giàu nhất trong xứ, sau vua A-háp, nên ông mới có thể nuôi 100 tiên tri của Chúa trong suốt 3 năm rưởi hạn hán. Trái lại tôi tớ Chúa, là Ê-li, rất nghèo, phải sống bằng đức tin vào sự chu cấp hằng ngày của Chúa hằng sống, đến nỗi cuối cùng phải sống nhờ vào một quả phụ nghèo. Áp-đia được hưởng phước vật chất theo phúc âm thịnh vượng, và có vẻ rất tự hào và ưa khoe khoang. Hiện tại có nhiều mục tử giàu có, và cũng có lắm mục nhân sống cuộc đời đạm bạc.Còn A-háp, một người chăn bầy tiêu biểu của Chúa, lại còn giàu hơn Áp-đia cách tuyệt đích, đến nỗi ông xây cho mình một cung điện bằng ngà ở Gít-rê-ên, Sa-ma-ri kế bên vườn nho của Na-bốt, rồi sống cuộc đời phóng túng và xa xỉ cực độ (1 Các Vua 22:39).
-- Áp đia hầu việc A-háp nhiều hơn hầu việc Chúa. Ông có địa vị cao giữa vòng dân thánh. Cuộc sống Áp-đia êm đềm, an ổn, nổi danh, và chức vụ hầu việc Chúa của ông có vẻ thịnh vượng cùng thành công. Trái lại Ê-li có cuộc sống lang thang, không ổn định, ẩn giấu, và thường bị A háp, cũng là tôi tớ Chúa, săn đuổi, ghen ghét cùng bắt bớ.
Ít người nhìn thấy sự hầu việc Chúa và đời sống cầu nguyện của Ê-li, còn việc làm của Áp- đia có tầm kích rất lớn trên cả nước.
Khải huyền 17:14 chép, “vì Ngài là Chúa của các chúa, Vua của các vua; còn những kẻ ở với Ngài, là kẻ được kêu gọi, lựa chọn và trung tín, cũng đều đắc thắng”.
Chúa phân định ba hạng tôi tớ Ngài. Chúa đã kêu gọi cả ba ông để được cứu rỗi. Nhưng Ngài chỉ chọn hai ông Áp-đia và Ê-li làm tôi tới đúng ý nghĩa, còn A-háp là tôi tớ gian ác. Cuối cùng thì Ê-li là người tôi tớ trung tín, đẹp lòng Đức Chúa Trời nhất.
Bạn là Ê-li hay Áp đia hoặc A-háp?