“Ta thì làm … cho các ngươi…., Nhưng Đấng đến sau ta có năng lực hơn ta, ta không đáng xách dép Ngài; Ngài sẽ làm ….cho các ngươi…..”(Mathio 3:11).
Trong kinh nghiệm của tôi, có bao giờ tôi đến một chỗ mà tôi có thể nói, ‘Tôi thực sự…nhưng Ngài?’ Mãi cho đến khi điều đó xảy đến, tôi sẽ không bao giờ biết báp têm của Đức thánh linh nghĩa là gì? Cái “tôi thực sự..’ đến một sự kết thúc, tôi không thể làm một điều gì: nhưng cái ‘nhưng Ngài’ chỉ bắt đầu ở đó—Ngài làm những điều mà không bao giờ có ai làm được. Tôi có chuẩn bị cho sự đến của Ngài không? Jesus không thể đến khi còn có một cái gì đó trên đường, hoặc tốt hay xấu. Khi Ngài đến, tôi có chuẩn bị cho Ngài kéo tôi vào ánh sáng để thấy mọi điều sai lầm tôi đã làm không? Ngài chỉ đến nơi đó. Bất cứ nơi nào tôi biết tôi bất khiết, Ngài đặt chân mình đến đó.; bất cứ chỗ nào tôi nghĩ tôi tinh sạch, Ngài sẽ rút lui.
Sự ăn năn không đem lại một cảm thức về tội lỗi, nhưng cảm thức về tình trạng vô giá trị không xiết kể. Khi tôi hối cải, tôi nhận thức tôi hoàn toàn bất lực; qua tôi , tôi biết rằng mọi sự đều không xứng đáng, thậm chí xách giày của Ngài. Tôi có ăn năn như vậy không? Hay có một sự gợi ý lôi kéo chận đường tôi? Lý do Đức Chúa Trời không bước vào đời sống tôi vì cớ tôi không thực sự ăn năn.
“Ngài sẽ làm báp-têm cho các ngươi bằng Thánh Linh và lửa…”. Giăng không nói về báp-têm như một kinh nghiệm, nhưng như một công việc bởi Jesus Christ. Kinh nghiệm cảm xúc duy nhất mà những ai được báp-têm bằng Thánh Linh thì bao giờ cũng có một cảm thức về sự không xứng đáng cách tuyệt đối.
“Tôi thực sự” là điều nầy, điều kia; “nhưng Ngài” đã đến, và một điều kỳ diệu đã xảy ra. Bạn hãy bước đến bên lề nơi Ngài làm mọi sự.