2 Giăng 1-13; 3 Giăng 1-15
Bức thư thứ hai của Cụ Giăng được gửi đến một người phụ nữ. Cô được khuyên không nên chấp nhận một người không mang giáo huấn của Đấng Christ (câu 10). Đối với tất cả tình yêu, cô không nên quên sự thật (lẽ thật).—“ Bất cứ một kẻ nào đi quá xa và chẳng cứ ở trong lời giảng-dạy của Christ, thì không có Đức Chúa TRỜI; kẻ cứ ở trong lời giảng-dạy đó, kẻ ấy có cả Cha lẫn Con. 10Nếu bất cứ kẻ nào đến cùng các ngươi và không đem đến lời giảng-dạy này, chớ tiếp đón kẻ đó vào nhà, và chớ cho kẻ đó một lời chào”. Chúng ta không nên yêu những kẻ chối bỏ thần vị, thần tánh của Đấng Christ.
Bức thư thứ ba của Giăng được gửi đến một người đàn ông. Anh ta nên tiếp nhận những người ra đi vì danh Chúa Jêsus (câu 8). Đối với tất cả sự thật, anh không nên quên tình yêu. “Bởi vậy chúng ta phải ủng-hộ các người thể ấy, để chúng ta có thể là bạn đồngcông với lẽ-thật (sự thật)”.
Sự thật và tình yêu đi đôi với nhau. Và những gì Đức Chúa Trời đã đặt lại với nhau, con người không nên tách rời. Nhưng Sa-tan luôn cố gắng làm điều đó. Hắn để lại cho chúng tôi tình yêu nếu hắn chỉ có thể cướp đi sự thật của chúng tôi, và hắn để lại cho chúng tôi sự thật nếu anh ấy thành công trong việc đẩy tình yêu ra khỏi ý thức của chúng ta. Hắn làm chúng ta sa vào một trong hai cực đoan tình yêu hay lẽ thật.
Nếu chúng ta trở nên phiến diện bằng cách quá coi trọng tình yêu, chúng ta không chỉ đánh mất sự thật, mà còn mất cả tình yêu. Bởi vì tình yêu không có sự thật chỉ là một bức tranh biếm họa. Đó là kẹo ngọt của con người và chủ nghĩa tình cảm. Nếu chúng ta quá coi trọng sự thật bằng cái giá bỏ mất tình yêu, thì sự thật cũng tuột khỏi tình yêu. Những gì còn lại là sự cứng cỏi của con người và độ sắc bén đáng ghét.
Đó là lý do tại sao chúng ta nên vun trồng và thực hành sự thật và tình yêu đồng thời.