1 tuần lễ ở đây là 7 năm. Qua 70 tuần lễ này, Đức Chúa Trời đã cho Đa-ni-ên biết rất nhiều điều trong tương lai, liên quan đến thành Jerusalem và dân Israel.
1) Câu 24 "Có bảy mươi tuần lễ định trên dân ngươi và thành thánh ngươi, đặng ngăn sự phạm phép, trừ tội lỗi, làm sạch sự gian ác, và đem sự công bình đời đời vào, đặng đặt ấn tín nơi sự hiện thấy và lời tiên tri, và xức dầu cho Đấng rất thánh".
Có nghĩa là 490 năm liên quan đến dân Israel, thành thánh Jerusalaem. "Trừ tội lỗi, đem sự công bình đời đời" nói đến sự cứu rỗi đời đời bởi Chúa Giê-su Christ. Trong 490 năm này, Đấng rất thánh sẽ được xức dầu. Có nghĩa là Chúa Giê-su sẽ được xức dầu. Cái từ "Đấng Christ" có nghĩa là "Đấng được xức dầu".
Ở đây, Đức Chúa Trời cho Đa-ni-ên biết trước Đấng Christ đến để hoàn thành sự cứu rỗi đời đời.
2) Câu 25: "Ngươi khá biết và hiểu rằng từ khi ra lịnh tu bổ và xây lại Giê-ru-sa-lem, cho đến Đấng chịu xức dầu, tức là vua, thì được bảy tuần lễ và sáu mươi hai tuần lễ; thành đó sẽ được xây lại, có đường phố và hào, trong kỳ khó khăn".
Lúc đó, Đa-ni-ên và nhiều người Israel khác bị lưu đày ở Babylon. Thành Giê-ru-sa-lem đã trở thành bình địa. Chúa cho Đa-ni-ên biết: 69 tuần lễ (483 năm) sau khi có lệnh xây dựng lại thành Jerusalem thì Chúa GIê-su sẽ đến lần đầu. Thành thánh Jerusalem sẽ được xây trong 7 tuần (49 năm) và 62 tuần (434 năm) sau khi thành Giê-ru-sa-lem được xây dựng lại xong thì Chúa GIê-su đến.
Lịch sử cho biết điều này đã được ứng nghiệm hoàn toàn.
Trong Nê-hê-mi 2:1-9, vua nước Ba Tư là Át-ta-xét-xe ra lệnh cho Nê-hê-mi trở về Israel để xây lại thành Jerusalem. Câu 1 cho chúng ta biết rõ thời gian nào: "Tháng Ni-san năm thứ 20 của triều Át-ta-xét-xe" -> Lịch sử cho biết đó là ngày 5/3/444 trước CN. Như vậy lệnh xây dựng lại thành thánh Jerusalem trong câu 25 chính là ngày 5/3/444 trước CN. Từ ngày này cho đến lúc Đấng xức dầu đến phải là 483 năm. Chính xác 483 năm sau, Chúa Giê-su đã cưỡi lừa vào thành Jerusalem, với tư cách là vua, vào ngày 30/3/33 sau CN). Kinh Thánh tuyệt không? Đức Chúa Trời đã cho biết chính xác năm nào Chúa Giê-su đến.
3) Câu 26: "Sau sáu mươi hai tuần lễ đó, Đấng chịu xức dầu sẽ bị trừ đi, và sẽ không có chi hết. Có dân của vua hầu đến sẽ hủy phá thành và nơi thánh; cuối cùng nó sẽ như bị nước lụt ngập, có sự tranh chiến cho đến cuối cùng; những sự hoang vu đã định".
Có nghĩa là sau 62 tuần đó Chúa Giê-su bị đóng đinh (bị trừ đi). Sau đó có vua đến phá hủy thành Jerusalem hoàn toàn. Lịch sử cho biết vào năm 70 sau CN, tướng La Mã là Titus đã đem quân đến san bằng Jerusalem, nước Israel bị xóa tên trên bản đồ thế giới, còn dân Israel bị lưu đày khắp nơi.
4)Câu 27: "Người sẽ lập giao ước vững bền với nhiều người trong một tuần lễ, và đến giữa tuần ấy, người sẽ khiến của lễ và của lễ chay dứt đi. Kẻ hủy phá sẽ đến bởi cánh gớm ghiếc, và sẽ có sự giận dữ đổ trên nơi bị hoang vu, cho đến kỳ sau rốt, là kỳ đã định"
Trong 70 tuần lễ thì 69 tuần đã xảy ra. Tuần cuối (7 năm cuối) chưa đến. Câu 27 nói đến đền 7 năm cuối cùng. "Người" trong câu này không phải là Titus trong câu 26. Câu 26 và câu 27 nói đến 2 người khác nhau.
Vị thủ lãnh trong câu 27 sẽ lập hiệp đinh hòa bình (lập giao ước) giữa Israel và Palestine. Hiệp định này kéo dài 1 tuần (đúng 7 năm), cho phép người Israel dâng của lễ trên Núi Đền (núi Si-ôn) trở lại. Rất có thể người này chính là tổng thống Mỹ Donald Trump.
"đến giữa tuần ấy, người sẽ khiến của lễ và của lễ chay dứt đi". Giữa tuần có nghĩa là 3,5 năm. Donald Trump lập hiệp định hòa bình xong thì 3,5 năm sau, chính ông ta hủy hiệp định, không cho phép dân Israel dâng của lễ nữa.
"sẽ có sự giận dữ đổ trên nơi bị hoang vu, cho đến kỳ sau rốt, là kỳ đã định" -> Kể từ lúc đó, cơn đại nạn đến. là lúc Đức Chúa Trời nổi cơn thịnh nộ, trừng phạt mọi người đang sống trên trái đất.
Tóm lại, chỉ qua mấy câu này, Đức Chúa Trời đã nói chính xác khi nào Chúa Giê-su đến thành Jerusalem với tư cách là vua. Cho biết Chúa đến để hoàn thành sự cứu rỗi đời đời và cho biết Ngài sẽ chịu chết. Và cho biết điều gì sắp đến trong tương lai qua 1 tuần cuối cùng.