Thi thiên 144:1-8
1 Đáng ngợi-khen Đức Giê-hô-va thay, là hòn đá tôi! Ngài dạy tay tôi đánh giặc, Tập ngón tay tôi tranh-đấu.
2 Ngài là sự nhân-từ tôi, đồn-lũy tôi, Nơi ẩn-náu cao của tôi, và là Đấng giải-cứu tôi, Cũng là cái khiên tôi, và nơi tôi nương-náu mình; Ngài bắt dân tôi phục dưới tôi.
3 Hỡi Đức Giê-hô-va, loài người là chi, mà Ngài nhận-biết nó? Con người là gì, mà Ngài đoái đến?
4 Loài người giống như hơi-thở, Đời người như bóng bay qua.
5 Hỡi Đức Giê-hô-va, xin hãy hạ các từng trời, và giáng xuống, Đụng đến núi, thì núi sẽ xông khói lên.
6 Xin hãy phát chớp-nhoáng làm tản-lạc kẻ thù-nghịch, Bắn tên Chúa mà làm cho chúng nó lạc đường.
7 Cầu Chúa hãy giơ tay ra từ trên cao, Giải-cứu tôi, vớt tôi lên khỏi nước sâu, Cùng khỏi tay kẻ ngoại-bang;
8 Miệng chúng nó buông điều dối-gạt, Tay hữu chúng nó là tay hữu láo-xược.
Tại sao Đức Chúa Trời toàn năng lại phải lưu tâm đến chúng ta ? Chúng ta là ai mà chúng ta lại nhận sự thương xót của Chúa? Đa-vit đã hỏi như vậy trong Thi Thiên144:3 "Kính lạy Đức Giê-hô-va! Loài người là gì mà Chúa phải nhận biết họ? Con loài người là ai mà Ngài phải bận tâm đến?"
Chúng ta là những con người như thế nào mà Đức ChúaTrời phải đoái đến chúng ta? Là những người tài năng xuất chúng ư? Tôi không nghĩ vậy. Chúng ta có sức mạnh chăng? Có một số loài thú còn mạnh hơn chúng ta nhiều. Chúng ta sống công bình chính trực ư? Không, chúng ta đã phạm tội chống nghịch Đức Chúa Trời. Chúng ta là những người trung tín? Không, chúng ta vẫn thường hay bất tuân với Ngài! Theo quan điểm con người thì chẳng có lý do nào để cho Đức Chúa Trời phải quan tâm đến chúng ta cả. "Loài người như hơi thở. Các ngày của loài người như bóng bay qua" (c.4). Nếu đem so sánh với sự sống đời đời, thì sự sống hiện tại của chúng ta chỉ tựa như làn khói mà thôi! Sự sống hiện ra rồi sau đó tan đi!
Tại sao Đức Chúa Trời lại chú tâm đến chúng ta? Tại vì Ngài là Đức Chúa Trời đầy lòng thương xót, khoan dung và luôn yêu thương chúng ta! Danh xưng Giê-hô-va Đức Chúa Trời mà Đa-vit đã dùng để nói về Đức Chúa Trời trong Thi Thiên này có nghĩa là Đức Chúa Trời của giao ước ân điển! Ngài đã lập những lời hứa với chúng ta, nên chúng ta có thể tin cậy Ngài! Đa-vit mô tả Chúa là "Sự nhân từ và là đồn lũy của con, là ngọn tháp cao của con và là sự giải cứu con! Ngài còn là cái khiên của con và là Đấng mà con nương náu" (c.2).
Đây là sự huyền nhiệm quá thâm sâu mà chúng ta có thể hiểu được, nhưng lẽ huyền nhiệm này không quá huyền bí đến nỗi chúng ta không thể kinh nghiệm được! Có lẽ chúng ta không hiểu được vì sao Đức Chúa Trời lại quan tâm chú ý đến chúng ta! Nhưng chúng ta đều biết rõ rằng: con một của Đức Chúa Trời đã vì cớ chúng ta mà trở nên một tôi tớ cho chúng ta! Ngài đã chết trên thập tự giá như một của lễ vì cớ chúng ta, và hiện giờ Ngài đang ở trên thiên đàng cầu thay cho chúng ta!
Đức Chúa Trời quan tâm đến bạn vì Ngài yêu thương bạn và muốn được vinh hiển qua đời sống bạn!
Hãy bước đi với Ngài và làm vinh hiển Ngài bằng chính đời sống bạn