-
Châm 27:22 Dầu con dùng chầy giã mà giã kẻ ngu dại trong cối Chung lộn với gạo, Thì sự điên dại nó cũng không lìa khỏi nó.
Giê 48:11-Mô-áp từ lúc còn trẻ vốn yên lặng, như rượu đứng cặn, chưa từ bình nầy rót qua bình khác: Nó cũng chẳng đi làm phu tù; nên giữ được vị nguyên của mình, mùi thơm còn chưa đổi.
Sô 1:12- Trong lúc đó, Ta sẽ dùng đèn đuốc lục soát trong Giê-ru-sa-lem, sẽ phạt những kẻ đọng trong cặn rượu và tự nói trong lòng mình rằng: Đức Giê-hô-va sẽ chẳng xuống phước cũng chẳng xuống họa.
Heb. 5: 11-14- Về sự đó chúng ta có nhiều điều nên nói và khó giải nghĩa, vì anh em đã trở nên chậm nghe. Theo thời gian thì đáng lẽ anh em đã làm thầy từ lâu rồi, nhưng nay còn cần có kẻ dạy anh em các điều sơ học về nguyên lý sấm ngôn của Đức Chúa Trời, và anh em đã trở nên như kẻ cần sữa, chớ không phải đồ ăn cứng. Vì phàm ai chỉ dùng sữa, thì không từng trải đạo công nghĩa, bèn là con đỏ thôi. Nhưng đồ ăn cứng thì để cho kẻ trưởng thành, tức là kẻ nhờ sự hay sử dụng mà luyện tập quan năng mình để phân biệt thiện ác.-
-
Có nhiều tín đồ tin Chúa ba bốn mươi năm mà vẫn không biến đổi tâm tính. Họ vẫn còn kiêu ngạo, tham vọng như thuở thiếu thời, chưa hề cúi đầu xuống trước mặt Chúa và hội thánh mà thú nhận sự yếu kém cùng lỗi lầm của mình một lần nào, mùi vị nguyên thủy vẫn còn nguyên. Còn ai bị Chúa rót từ bình nầy sang bình khác, sẽ chắc được cặn dơ bẩn ra ngoài.
-
Rượu ngon đứng cặn từ lâu lắm,
Chẳng rót sang bình khác một lần,
Mùi vị còn nguyên chưa biến đổi,
Tín đồ ít kỉ luật còn thuần.
Giã gạo bên trong cối giã cũ,
Chung người ngu dại đến bao giờ,
Sự ngu dại ấy không sao hết,
Tín hữu Chúa trừng trị vẫn trơ.
Thời gian học thánh kinh lâu lắm,
Tín hữu không hề biến đổi chi,
Đáng lẽ trở thành thầy giáo tốt,
Cứ làm con đỏ quá ù lì.
Lục soát Sa lem ngày đại nạn,
Phạt ai còn đóng cặn trong hồn,
Họ tin Chúa chẳng quan tâm đến
Tâm tính người không đổi tốt hơn.
Minh Khải cảm tác—6-12-2015