Những Miếng Bánh Vụn
Mathio 15:22-28, “Kìa, có người đàn bà Ca-na-an từ cõi ấy ra, kêu lên rằng: "Chúa, Con Đa-vít ôi, xin thương xót tôi! Con gái tôi bị quỉ ám khốn khổ lắm." Nhưng Ngài chẳng đáp một lời. Môn đồ bèn đến cầu xin Ngài rằng: "Xin cho nàng về, vì nàng kêu van đằng sau chúng ta." Ngài đáp rằng: "Ta chịu sai đến chỉ vì chiên lạc mất của nhà Y-sơ-ra-ên thôi." Song nàng đến, lạy Ngài mà thưa rằng: "Chúa ôi, xin giúp đỡ tôi." Ngài đáp rằng: "Không lẽ lấy bánh của con cái mà quăng cho chó nhỏ." Song nàng nói rằng: "Thưa Chúa, phải; dầu vậy, chó nhỏ cũng được ăn những miếng vụn trên bàn chủ rớt xuống." Jêsus bèn phán rằng: "Hỡi đàn bà kia ơi, đức tin ngươi lớn! Hãy được nên như ngươi muốn." Từ giờ đó, con gái nàng được lành”
Tại đây Đấng Christ được bày tỏ như những miếng bánh vụn, dưới cái bàn.
Trong câu 20 Chúa nói cùng người phụ nữ Canaan, “Không lẽ lấy bánh của con cái mà quăng cho chó nhỏ”. Con cái trong câu nầy là người Do thái, con cái của Israel. Tại đây Chúa tiết lộ chính Ngài như chiếc bánh cho người phụ nữ nầy biết. Ngài đã đến cùng dân Israel như là bánh của sự sống—“ Jêsus phán rằng: “Ta là bánh của sự sống” (Giăng 6:35)., là Đấng đã đến từ trời để làm thỏa mãn cơn đói khát của thế giới. Tuy nhiên, người Do thái đã khước từ tiếp nhận Ngài. Đất thánh Israel là cái bàn, mà trên đó Đấng Christ đã đến như phần hưởng của dân Israel. Nhưng họ đã khinh dể, chối từ Ngài, ném bỏ Ngài ra khỏi cái bàn, khiến Ngài đến xứ ngoại bang, gặp người phụ nữ Canaan nầy.
Để đáp lời của Chúa về bánh của con cái, người phụ nữ nói, “Thưa Chúa, phải; dầu vậy, chó nhỏ cũng được ăn những miếng vụn trên bàn chủ rớt xuống”. Tại đây chúng ta thấy người phụ nữ không vấp phạm lời của Chúa, nhưng nhìn nhận rằng mình là con chó ngoại đạo. Vì vào thời đó người Do thái coi người ngoại bang là chó. Nhưng sau khi con cái khước từ Chúa, từ bỏ chiếc bánh hằng sống, bánh đã trở thành miếng vụn dưới gầm bàn, là phần ăn của dân ngoại bang. Nàng đã nhận thức rằng, Đấng Christ là bánh của con cái, đã trở thành những miếng vụn, là phần hưởng của nàng. Một Đấng Christ như vậy cũng là phần hưởng của chúng ta để chúng ta kinh nghiệm và vui hưởng.
Chúng ta có thể tận hưởng Đấng Christ như các miếng vụn dưới bàn qua đức tin trong Ngài. Điều nầy được lời Chúa khải thị trong câu 28, “Hỡi đàn bà kia ơi, đức tin ngươi lớn!”. Điều nầy chỉ tỏ rằng những sự giao tiếp của người phụ nữ Canaan với Chúa là bởi đức tin, và đức tin của nàng lớn. Để tiếp nhận và tận hưởng Đấng Christ như những miếng vụn dưới gầm bàn, chúng ta cần có đức tin trong Ngài. Giống như người phụ nữ Canaan, chúng ta cần vận dụng đức tin tiếp nhận Đấng Christ như những miếng vụn cho sự cung cấp sự sống của chúng ta.