-
Lạ thay ánh sáng lóe lên,
Khi người Cơ Đốc ca khen Chúa Trời,
Đó là Linh Chúa tỏa soi,
Chữa lành trong cánh cho người tín nhân;
Đường trần phiền não khó khăn,
Ngài ban hồn khổ ngập tràn ánh quang,
Ánh dương thiên thượng chói chang,
Khi cơn mưa dứt bình an tấm lòng.
-
Suy tư thánh khiết ngửa trông,
Tâm tư xu hướng bên trong Chúa Trời,
Chủ đề cứu rỗi tuyệt vời,
Thật là hiện thực tinh khôi khôn lường,
Hôm nay thoát khỏi đau buồn,
Ngài làm phấn chấn con đường ta đi,
Ngày mai chưa biết là chi,
Có Ngài bảo hộ chẳng gì sợ lo.
-
Tương lai xa thẳm mịt mờ,
Chúa đưa ta tiến đến bờ bình an,
Đấng cho hoa huệ mặc sang,
Thì dân Ngài cũng mặc càng đẹp tươi;
Muôn loài dưới cả gầm trời,
Đều được nuôi dưỡng không vơi một ngày,
Đấng nưôi chim quạ kêu nài,
Sẽ nuôi con cái của Ngài thỏa vui.
-
Dù nho hay vả có thời,
Không còn ra trái theo thời vụ năm,
Ruộng không sinh sản đồ ăn,
Không còn gia súc là phần chúng ta;
Nhưng Chúa thành tín bao la,
Ta nên khen ngợi sâu xa ân Ngài,
Ai tin cậy Chúa hằng ngày,
Sẽ còn mừng rỡ lâu dài chẳng thôi.
Minh Khải cảm tác—3-2-2016- (Nguồn: English Poem)