amoxicillin without prescription
antibiotic without insurance
go
Có Uy Thế Với Đức Chúa Trời—4
Chương 4 - Có Uy Thế Với Đức Chúa Trời được minh họa trong Daniel
"Đoạn, có lời Đức Giê-hô-va phán cùng ta rằng: 13 Hỡi con người, nếu đất nào làm sự trái phép mà phạm tội nghịch cùng ta, và nếu ta giáng tay trên nó, bẻ gãy bánh của nó, giáng cho sự đói kém, và diệt hết người và vật trong nó, 14 thì dẫu trong đất đó có ba người nầy, là Nô-ê, Đa-ni-ên, và Gióp, cũng chỉ cứu được hồn mình bởi sự công bình mình, Chúa Giê-hô-va phán vậy. 19 Hay là, nếu ta sai ôn dịch đến trong đất đó nếu ta đổ cơn giận mà làm chảy máu nó đặng diệt hết người và vật khỏi nó, 20 thì dẫu có Nô-ê, Đa-ni-ên, và Gióp ở đó, Chúa Giê-hô-va phán, thật như ta hằng sống, họ cũng chẳng cứu được nào con trai nào con gái, chỉ một mình họ cứu được hồn mình bởi sự công bình mình mà thôi" (Eze. 14:12-14, 19-20).
" 1 Đức Giê-hô-va bèn phán cùng tôi rằng: Dầu Môi-se và Sa-mu-ên đứng trước mặt ta, nhưng lòng ta cũng chẳng hướng về dân nầy. Hãy đuổi chúng nó khỏi trước mắt ta, cho chúng nó đi ra " (Jer. 15:1).
Tình hình liên quan đến sự việc của các câu Kinh Thánh này xảy ra thì thực sự là một điều tuyệt vọng, đó là một sự cực kì vô vọng. Đức Chúa Trời được thể hiện như nói rằng chính Ngài đã đến chỗ kết thúc các nguồn tài nguyên nhân tánh của Ngài khi liên quan sự cứu rỗi dân của Ngài. Ngài nói rằng không có một người nào có thể ngăn chặn sự phán xét phải đến trên Israel. Trong trạng thái như vậy, Ngài nói rằng nếu sự ngăn ngừa đó ĐÃ có thể thì phải có một số năm người có thể làm điều đó, và Ngài đề cập đến năm người theo từng tên - "Moses, Samuel" (Jer. 15:01). "Noah, Daniel, Job" (Eze. 14:12-14), Ngài xác định các điểm mà những người đó biểu thị mà họ đã chiếm ưu thế với Ngài, nếu bất cứ điều gì có thể làm như vậy.
Do đó, chúng ta đang tìm cách đặt ngón tay của mình trên tính năng và yếu tố đặc biệt mà chính Đức Chúa Trời cho thấy là họ có quyền lực đối với Ngài lên đến mức độ cuối cùng. Chúng ta đã xem Noah, bây giờ chúng ta di chuyển đến người tiếp theo, theo thứ tự trong Ezekiel - Daniel.
Ngẫu nhiên, đó là ấn tượng cho rằng, các bậc thẩm quyền về kinh điển Hebrew chấp nhận tên Daniel trong sách của Ezekiel bằng tiếng Hebrew. Chỉ sau nhiều cuộc tranh luận và tranh cãi, Daniel được thừa nhận có một chỗ trong Kinh Thánh bởi những nhà phê bình cao hơn. Những lý do cho thái độ này có đầy đủ sự quan tâm, nhưng không cần xem xét ở đây.Vấn đề là, như mọi khi, thành kiến đem đến kết quả mâu thuẫn và không thống nhất. Thừa nhận Ezekiel, có, nhưng bỏ qua một thực tế rằng trong Ezekiel Đức Chúa Trời đặt ra tầm quan trọng cao nhất trên một người mà bạn sẽ không thừa nhận nếu không có một trận chiến tranh luận - Daniel.
Từ Noah Đến Daniel
Đó là một tiếng kêu rất xa từ Noah đến Daniel. Noah đứng trong cuốn sách của những sự khởi đầu – Genesis; - Daniel đứng gần cuối thời kỳ Cựu Ước. Có phải chúng ta căng thẳng sự thật khi chúng ta nói rằng thực tế thực sự mang lại cho chúng ta ý nghĩa của Daniel như là một yếu tố cuối cùng trong việc có quyền lực với Đức Chúa Trời? Chúng ta phải nhớ rằng khi Đức Chúa Trời nói thì luôn luôn có tính rất sâu sắc và các tư tưởng vĩnh cửu ở bên dưới các từ ngữ của Ngài, chúng là những tư tưởng thuộc linh. Chúng ta đã thấy rằng với Noah, lẽ thật thuộc linh, cơ bản và đời đời của sự công bình bởi đức tin là quyền năng, do đó các tín đồ đã được giải thoát khỏi sự phán xét phổ quát và bảo đảm một thế giới được tái tạo mới. Lẽ thật đó vươn tới rất xa trong ánh sáng của “Sáng Thế Kí” Tân Ước – đó là thư gửi cho người La Mã! Nếu đó là nền tảng và ngay từ đầu, thì những gì là cuối cùng như được chỉ ra bởi Daniel?
Cuốn sách mang tên ông có thể được coi là một cuốn sách về lịch sử và ngày tận thế;-- về lời tiên tri và lịch sử được viết trước, nhưng chắc chắn đó không phải là điểm chính của Đức Chúa Trời khi Ngài chọn ra Daniel là một người ưu việt trong quyền lực với Ngài. Không, chúng ta phải suy nghĩ lại.
Chúng ta phải bắt đầu bằng cách nhắc nhở chính mình về lý do tại sao Daniel đã sống tại Babylon, đó là, tại sao dân Israel có ở đó. Điều đó đem chúng tôi đến điểm Daniel vướng mắc trong tình hình Israel và điều kiện của Israel về mặt thể chất và thời gian - mặc dù không phải mặt thuộc linh. Há không phải vì Israel đã từ bỏ vị trí cao và khác biệt của họ như ‘dân tộc đặc thù’của Đức Chúa Trời sao? Tất cả các sự phân biệt của cuộc sống và chứng cớ như là "không được kể chung giữa các quốc gia" đã hoàn toàn bị vi phạm và bỏ rơi. Họ đã trở nên như Babylon trước khi họ đã sống ở Babylon.
Họ đã không chỉ ở trong thế giới, họ đã thuộc về nó. Daniel đã phản ứng cách quyết liệt, với tính tích cực, và lòng trung thành đối với vị trí và điều kiện nầy. Quyết định của ông liên quan đến thức ăn của nhà vua, từ chối không cúi đầu trước hình tượng của nhà vua; kiên trì bác bỏ sắc lệnh của nhà vua về việc cầu nguyện với bất cứ thần nào khác, và ông chấp nhận các hình phạt liên quan tất cả các điều này, --trong sự tương giao với ba người bạn khác của ông,-- là tất cả đều liên quan đến một nguyên tắc.
Từ môi miệng của nhà vua nói ra những lời có sức mạnh một cách chính xác và súc tích thể hiện nguyên tắc: "Các tầng trời cai trị". Lẽ thật bao hàm của Daniel, trong chính mình và trong tác động của cuộc sống của ông với Đức Chúa Trời, trong bí mật (ghi nhớ rằng nó ở trong thời đại của "các thời kì của các dân ngoại", đó là, thời đại khi "các vương quốc của thế giới này" đều ở trong quyền lực thế giới), là sau hết mọi sự "các tầng trời cai trị", và rằng bất kỳ quyền lực nào có với Đức Chúa Trời để cai trị trên "các nhà lãnh đạo thế giới của bóng tối này" đòi hỏi có một vị trí thuộc thiên trên một phần của bất kỳ chiếc xe nào của quyền lực đó. Điều này ngụ ý như vậy, như trong trường hợp của Daniel, về đời sống và chứng cớ với bất cứ giá nào.
Nó có thể liên quan đến hang sư tử, và có rất nhiều loại hang sư tử. Nó có thể có nghĩa là lò lửa hừng hực, và có rất nhiều loại lò lửa hừng hực. Nó có thể là ngọn lửa ghen tị và mặc dù trên một phần của những con người, như với David. Trong lời cầu nguyện tuyệt vời và để hướng dẫn cách thuộc linh của Ngài (Giăng 17), Chúa Giêsu đã có RẤT nhiều điều để nói về thế giới, như là kẻ thù của Hội thánh Ngài. Thế nào Ngài đã cầu nguyện cho Hội thánh được cứu khỏi thế giới, để hội thánh cứ ở trong địa vị "ra khỏi thế giới" của mình, và do đó, được gìn giữ khỏi kẻ ác. Loại cầu nguyện này được dựa trên những lời của Ngài vừa nói trước đó: "Ta đã thắng thế giới", và điều này bởi vì (như đã thấy trong suốt tin mừng Giăng) chính Ngài duy trì vị trí thuộc thiên của mình.
Do đó, điều rất ấn tượng và đáng kể mà Thư tín nói rất mạnh mẽ về tình trạng chiến tranh của Hội thánh với “các nhà lãnh đạo thế giới "(tối tăm) là Thư tín mà dựa hoàn toàn trên vị trí thuộc thiên của hội thánh (thơ Ephesians). Mức lượng của sự bất lực trong Hội thánh, trong việc rao giảng, trong đời sống cầu nguyện, trong chứng cớ, bên trong và bên ngoài, sẽ được xác định bởi mức lượng của "thế giới" trong các phương pháp, phương tiện, hành vi, thói quen, chỗ ở, sự thỏa hiệp, vv, trong các thành viên và nếp sống tập thể của hội thánh.
Đây là một thời đại hội thánh bắt chước thế giới, và quyền năng của hội thánh thì nhỏ bé cách thảm hại. Nếu hội thánh đã là những gì mà hội thánh thực sự có ngụ ý trở nên, sẽ không cần cũng không phải suy nghĩ để bắt chước thế giới. Chúng ta phải phục hồi "sự cai trị của các tầng trời" bằng cách phục hồi vị trí thuộc thiên của chúng ta cách thuộc linh.
Sách Daniel là một loại bản tóm tắt của Cựu Ước và một tiếng nói tiên tri cho thời Tân ước.. Một chiến trường của các sự việc Cựu Ước có liên quan tính khác biệt thuộc thiên của dân Đức Chúa Trời. Trận chiến đó đã bị thất bại tại Israel, và tình trạng tuyệt vọng của vị trí của họ như một quốc gia toàn bộ (ngoài phần dân sót) ở vào giai đọan cuối, với sự phán xét làm cho hoang tàn của Đức Chúa Trời, và trên vấn đề này - sự thỏa hiệp với thế giới! Do đó Chúa đã đe dọa và thịnh nộ trong lịch sử và qua tất cả các tiên tri để cảnh báo hội thánh của Ngài về tai vạ của việc làm mất tính khác biệt thông qua sự thỏa hiệp với thế giới. Toàn bộ tin mừng của John, các Thư của ông, và các thư của Phaolô làm sáng tỏ ba điều nầy cách không thể nhầm lẫn:
Một: có một “bá chủ (vua) của thế giới này", một "Linh mà bây giờ đang hành động trong con cái của sự bất tuân", rằng " toàn thế giới ở trong một trong tay kẻ độc ác". v.v...
Hai: rằng có một lĩnh vực thuộc linh, nơi Christ là Chúa, và không có Sa-tan, và là nơi "bá chủ của thế giới này đã bị đuổi ra ngoài". Vào lĩnh vực đó, bởi sinh ra "TỪ TRÊN", các tín đồ đã được liên quan cách thuộc linh, ở bên trong, được định vị, như Chúa Giêsu nói: “họ không thuộc về (từ trong) thế giới, cũng như Con không thuộc (từ trong) về thế giới”.
Ba: có một tình trạng chiến tranh khốc liệt và không ngừng nghỉ giữa hai lãnh vực và hai Chúa. Tuy nhiên, điểm chính là đây: Satan, để có bất kỳ thành công nào, phải có đất riêng của mình. Vì vậy, để cướp quyền năng thắng thế của các tín đồ và Hội thánh, hắn phải nắm được các cơ đốc nhân và Hội thánh theo một cách nào đó, trên một điểm hoặc các điểm, trên lập trường của hắn--- thế giới này.
Tại sao Daniel đã "quyết định" không chạm vào sự cung cấp từ bàn ăn của nhà vua? Tại sao ông và các bạn của ông khước từ có bất cứ điều gì liên quan với hình tượng của nhà vua? Tại sao ông ấy tiếp tục cầu nguyện và cửa sổ của mình ba lần một ngày? Tất cả để tránh sự thỏa hiệp với thế giới và thần của nó, và duy trì sự liên kết của mình với thiên đàng. Ông biết rằng đó là bí quyết của quyền năng thuộc linh, và chính ông là hiện thân của qui luật của việc có quyền lực với Đức Chúa Trời.
Nếu chúng ta liều mình liên quan về việc có quyền lực với Đức Chúa Trời trong cuộc sống và chứng cớ, chúng ta nên được Đức Thánh Linh kéo căng ra để biết được nơi nào có các liên kết của “Achan "(Josh.7: 1), địa chỉ liên lạc và lập trường trong cuộc sống của chúng ta, phá hoại sức mạnh thuộc linh của chúng ta. Đức Thánh Linh sẽ rất thành tín nói: "Đó, ở đây, điều này, điều đó! “.
Quyền lực là một vấn đề của vị trí.
Bạn có nhận thấy thế nào cụm từ “The End" (sự cuối cùng, kỳ sau rốt..-11:27,35; 12:4,13) chiếm ưu thế trong sách Daniel không? Vị trí thuộc linh nầy để thắng thế là đặc trưng của sự cuối cùng, và ai sẽ nói rằng nó không phải là sự xuất phát trong thời đại của chúng ta.? Hội thánh đang luống cuống cố gắng phục hồi quyền lực, nhưng có phải bằng VỊ TRÍ THUỘC LINH chăng?
T.A.S.