buy naltrexone ireland
naltrexone
weight loss
Có Uy Thế Với Đức Chúa Trời
Chương 3 – Có Uy Thế Với Đức Chúa Trời được minh họa trong Job
Sự Tương Giao Các Nỗi Đau Khổ Của Ngài
Đọc: Job 1:6-11; 2:9,10; 42:7,8,10
Lịch sử thuộc linh của Job
Job được giới thiệu cho chúng ta như một người trong sự viên mãn tuyệt vời: sự viên mãn của tài sản và của cải, sự viên mãn của các công trình tốt và sự công bình cá nhân, và được chấp nhận đứng trước mặt Đức Chúa Trời. Sau đó bắt đầu một diễn trình trong kinh nghiệm của ông, ý nghĩa và cơ hội bí mật hoàn toàn giấu kín với ông ấy. Ông không biết lý do tại sao, cũng không biết từ đâu, nhưng ông thấy mình đột ngột lâm vào trong quá trình bị tước bỏ tất cả mọi thứ. Điều nầy tiếp đến điều khác được tước bỏ khỏi ông - tất cả tài sản của mình, tất cả các mối quan hệ, tất cả các bạn bè của mình và tất cả sự công bình của mình mà là do việc làm – và với tất cả các sự bao vây, vây hãm, sự ào ạt xông vào của những thế lực thù địch với các đề xuất của họ về lời buộc tội, lên án, phán xét. Có một sự bao vây của sự đối kháng thuộc linh và linh của sự chết, trong khi Đức Chúa Trời ẩn mình, rút ra đằng sau những đám mây, và còn lại Job, hoàn toàn trơ trọi, dường như một mình, một người bị tước đoạt và đau khổ, bị áp bức trong linh, hoang mang trong hồn và nỗi thống khổ của cơ thể.Vòng tròn của tất cả các mối quan hệ của ông thu hẹp đến người thân mật nhất, gần nhất - người vợ của mình - người bảo ông từ bỏ Đức Chúa Trời và, khi làm như vậy, đầu hàng cuộc sống của mình, vì đó là những gì có ý nghĩa. Người đàn ông nầy phải bước xuống từ đỉnh cao tuyệt vời và sự viên mãn tuyệt vời đã xuống đến độ sâu rất sâu sắc của sự trống rỗng hoàn toàn, yếu đuối, bất lực, và gần như chết
Trong quá trình lịch sử, một sự chuyển đổi diễn ra. Bạn khó có thể cảm nhận được nó, nhưng nó diễn ra. Đó là một chuyển đổi từ một sự công bình do việc làm đến sự công bình của đức tin. Trong khi trước đó, ông biện hộ cho lí cớ riêng của mình trên cơ sở của sự công bình riêng và các công việc của mình, bạn tìm thấy ông ta bị lột hết tất cả và kết thúc mọi sự, ông nói, "Vậy nên tôi gớm ghét bản thân tôi" (Gióp 42:6). Nhưng ông vẫn nắm lấy Đức Chúa Trời, nhưng điều này là một sự công bình mà không có nền tảng trong các việc làm tốt và công trình của mình bây giờ. Đó là một sự công chính do niềm tin vào lòng thương xót của Đức Chúa Trời. Với chuyển đổi đó, sự thay đổi từ một cơ sở nầy đến cơ sở khác, một cái gì khác đã xảy ra. Satan đã dần dần bị loại ra rìa khỏi tòa án. Lúc đầu Sa-tan có mặt ở đó trong toàn bộ sức mạnh—hầu như vậy-- với một sự tự do lớn lao, làm khá nhiều điều đẹp mắt theo như hắn thích. Sau đó, có một điểm gần như không thể nhận thấy, tại đó Satan đã bước ra khỏi hiện trường và Job còn lại một mình với Đức Chúa Trời. Sa-tan đã lấy đi tất cả lập trường của mình, hắn đã phải thu hồi và từ bỏ cuộc chiến đấu, hắn hoàn toàn thất bại cách tồi tệ. Sau đó là sự sống lại từ cõi chết, vào một nơi có năng lực thuộc linh mới mẻ, mở cửa cho Đức Chúa Trời bước vào theo một cách mới, đầu tư cho Job với một sự viên mãn mới mà không phải là sự viên mãn của các công việc của mình, nhưng sự viên mãn của ân sủng của Đức Chúa Trời, không phải là thành quả lao động của mình, nhưng món quà của Đức Chúa Trời; không phải là những gì bản thân ông đã mang lại, nhưng những gì Đức Chúa Trời đã ban cho ông ta. Đó là lịch sử thuộc linh của Gióp cách tóm tắt.
Sự Hạ Mình Và Suy Tôn Của Christ
Trong khi nói điều đó, chúng ta có thể nhìn xa hơn và phân biệt Đấng khác, lớn hơn so với Job, đứng trong sự viên mãn của Ngài và trong tất cả các quyền của Ngài, được chấp nhận với Đức Chúa Trời, trong đó Đức Chúa Trời có thể nói là: “không có ai khác- không chỉ trong trái đất, nhưng trong cả vũ trụ - giống như Ngài”. Và sau đó, bởi vì có một cái gì đó trong vũ trụ là cái tà ác, cái gì đó có thể chưa làm xong, còn dang dở, bị cướp quyền lực của mình và đưa ra tòa án, mà trong tất cả sự viên mãn của Ngài, bị tước bỏ cách ổn định và đặt trần trụi trong vòng xoáy của sự tranh cãi nầy. Những từ ngữ đẹp như tranh vẽ được sử dụng để mô tả các lực lượng của cái ác: "Họ đã bao vây tôi khác nào những con ong" (Psa. 118:12).
Toàn bộ khung cảnh được thiết lập trong một lĩnh vực thuộc linh, nơi các lực lượng của cái tà ác đang lan tràn, tố cáo, lên án, đánh giá, thẩm định. Đó là một bầu không khí đối kháng khủng khiếp và có sự chết thuộc linh khủng khiếp. Ngài đã được đưa ngay xuống, "bị đóng đinh qua sự yếu đuối" (2 Cor 13:04), tước bỏ cách ảm đạm, trơ trụi, trống rỗng, với khuôn mặt của Đức Chúa Trời ẩn đằng sau đám mây. "Ngài đã từ bỏ Tôi!" Bạn gần như có thể nghe lời đó trong Job trong thời gian lâu dài, "Ngài đã lìa bỏ tôi!" Trong trường hợp của Đấng lớn hơn, việc đó càng thiết thực hơn biết bao nhiêu. Ngài “truất bỏ các chấp chánh, các quyền bính, đem phơi chúng ra tỏ tường, và toàn thắng chúng tại đó" (Colose 2:15). Chúng bị tòa án bác bỏ, phe đối lập thuộc linh vĩ đại đã được hạ thấp. Và từ ngôi mộ Ngài đã sống lại, trở về một nơi quyền lực mới mẻ, mở cửa cho Đức Chúa Trời bước vào trong một cách thức mới và làm cho Ngài thành một người cung phụng cho các anh em của Ngài với một ý nghĩa mới, đầu tư Ngài với tất cả sự viên mãn trên trời. Trong nguyên tắc, điều nầy tương tự như kinh nghiệm của Gióp.
Sự Tước Bỏ Và Đổ Đầy Của Paul
Nguyên tắc này được lặp đi lặp lại trong nhiều cách giới hạn, hạn chế hơn nhiều. Đọc Thư nhỏ bé gởi cho người Philippians và nghe sứ đồ nói về sự đầy đủ thuộc về ông. sự công chính của công việc.. Ông có thể nói là đầy đủ, về thời gian khi ông đã có tất cả mọi thứ, mọi thứ đã thu đạt được với ông ta. Và sau đó người này bị tước bỏ tất cả. Không có người nào trong Tân Ước nói sự bất chính và sự bất xứng của mình và sự vô dụng của sự công bình bởi việc làm hơn so với Phaolô đã nói. Ông đã bị tước tất cả, tất cả mọi thứ trong cuộc sống này, tất cả mọi thứ tự nhiên, khả năng của mình để thực hiện bất cứ điều gì, để đạt được bất cứ điều gì. Tuy nhiên, với mọi sự đau khổ và tất cả các cuộc tấn công kinh khủng của các sức mạnh tà ác, khi người đó, chúng ta thấy ông ta sống trong quyền năng của sự phục sinh, của một sự liên hiệp thăng thiên với Đấng Christ, ông nói, "Tôi có tất cả" (Phil. 4:18 ), "Tất cả mọi thứ thuộc về anh em" (1 Cor 3:21).Tất cả mọi điều thuộc về chúng ta. Bạn thấy đấy, đây là nguyên tắc tương tự.
Thông qua đau khổ đến vinh quang
Trong khi nói điều đó, bạn đã có trái tim của toàn bộ vấn đề của những gì là có quyền lực với Đức Chúa Trời, điều gì là lập trường mà trên đó Đức Chúa Trời bước vào. Nó chỉ được chứa trong cụm từ đó, là thông qua đau khổ đến vinh quang. Job đã chịu khổ vì các quyền lợi của Đức Chúa Trời, đó là điểm chính. Ông không biết điều đó, nhưng đó là những gì mà nó có nghĩa.
Tất cả điều này là gì ở trên trời? Sa-tan đã đến với Đức Chúa Trời và Đức Chúa Trời đã chỉ tỏ Job ra, tôi tớ của Ngài. "Ngươi có để ý Job đầy tớ của Ta không".- “Ồ, vâng, tôi đã xem xét tất cả các quyền lợi của ông ta, tôi biết tất cả về Job!"- Bạn có thể thấy lối cười nhạo báng, cái liếc nhìn điểu cáng ở đây. 'Vâng, tôi biết Job. Không có một ai khác giống như ông trên cả trái đất! Ông ta! Há Job phục vụ Đức Chúa Trời vô ích sao? Tôi đã làm hỏng (phá đám) mọi công việc của Ngài, Đức Chúa Trời ơi, vì ngay cả những người tốt nhất trong số những người đó đều có một động cơ kín đáo. Ngay cả những người tốt nhất của con người, như Ngài sẽ gọi họ, trên trái đất, họ là những người hầu việc theo thời cơ. Ngài nghĩ rằng Job phục vụ Ngài vì ông ta dành sự sùng kính cho Ngài sao? Ông chỉ phục vụ Ngài vì những gì ông ta đã nhận được từ Ngài! Sau hết, Ngài không có một người nào, thậm chí Job, là những người thật là vô tư và vị tha khi tin tưởng Ngài và phục vụ Ngài mà không có ý tưởng về phần thưởng. Tôi đã làm hư hỏng toàn bộ số phận người đó cho Ngài và những người tốt nhất của Ngài là như thế!". Đây là những gì có ngụ ý, đây là nụ cười nhạo báng của Ma quỉ, rằng hắn đã phá hỏng công việc của Đức Chúa Trời cho người cuối cùng, thậm chí là người tốt nhất. Đức Chúa Trời nói, “Được! ngươi cho rằng không có bất cứ điều gì trong cả cõi sáng tạo sẽ làm thỏa mãn Ta, mà sẽ cung cấp cho Ta với lập trường cho niềm vui của Ta? Ta chấp nhận thách thức của ngươi. Ta cất bỏ các hàng rào mà ngươi nói. Người hãy đi và chạm vào ông ấy.Trước hết mọi sự, chạm vào tất cả những gì mà ông có”. - Bạn đã biết câu chuyện rồi. Điều nầy lao tới điều kia. Hãy đọc lại chương đầu tiên của sách Job một lần nữa và bạn thấy sự lặp lại, "Người nầy còn đương nói, thì một người khác đến, báo rằng...." Một người nào khác đến kèm với một câu chuyện khủng khiếp của nỗi đau, điều nầy tiếp nối điều kia. Trước khi điều nầy thông qua, còn có điều khác nữa. Tất cả những gì ông có đều được lấy đi--các con trai, con gái, gia súc, lạc đà, cừu, tất cả mọi thứ -- nhưng, trong tất cả những điều này, Job đã không phạm tội với môi miệng của mình.
Satan đã trở lại một lần nữa. "Vâng, những gì về ông ta?" Chúa nói, “Điều gì về Job?". Satan nói: “Ồ, có, nhưng Ngài hãy đưa tay ra và chạm vào cơ thể của ông ấy đi”.—“Rất tốt, hãy đi và chạm vào cơ thể của người, nhưng đừng chạm vào mạng sống của người." Vâng, điều đó trở thành rất sâu sắc và khủng khiếp. Bạn biết những gì đã xảy ra—sự phiền não khủng khiếp về thể chất và sau đó vợ ông nói, "Uả? Ông hãy còn bền đỗ trong sự hoàn toàn mình sao? Hãy phỉ báng Đức Chúa Trời, và chết đi!”. “ Hãy đặt dấu chấm hết cho tất cả!”. --"Ồ, Sa-tan đang ở đằng sau tất cả những điều này cách tinh tế. Sa-tan đã bị cấm chạm vào mạng sống của Job, nhưng hắn đã đi vòng quanh trong một cách nào đó để cố gắng hầu có cách cất bỏ mạng sống riêng của Job. Đó là điều tương tự. Sa-tan không có thể cất bỏ nó, nhưng hắn nghĩ rằng hắn có thể làm cho Job cất bỏ nó.
Sa-tan theo đuổi mạng sống của ông, nhưng hắn không có được nó, và Job đi qua kinh nghiệm khủng khiếp này, thời gian tàn phá này. Chúng ta không biết nó kéo dài bao lâu, nhưng đó phải có một thời gian dài và rất quyết liệt, nhưng cuối cùng Sa-tan đã không chứng minh được trường hợp của hắn. Thông qua chính công việc của Sa-tan, thông qua chính sự sửa trị nầy, Đức Chúa Trời đã không chỉ thay đổi lập trường từ một người mà có thể cuối cùng đứng lên với Ngài - của sự công bình mà thuộc về công việc làm – đến một lập trường đứng lên cho Đức Chúa Trời. Đó là một điều kỳ diệu để thấy rằng chính lập trường đó đã có thể làm cho Đức Chúa Trời được tôn vinh, biện chính và biện minh – lập trường của sự công bình theo đức tin - là lập trường mà Sa-tan ép buộc Job. Có bàn tay tối thượng của Đức Chúa Trời. Chúa thì--- tôi có thể sử dụng từ ngữ nầy không? - Rất thông minh. Satan nghĩ rằng hắn thông minh, Chúa có thể khôn hơn hắn.
Những gì chúng ta phải có được ở thời điểm này. Chúng ta thấy lịch sử thuộc linh trong quá trình chuyển đổi từ cái khách quan đến cái chủ quan, từ bên ngoài vào bên trong, từ việc nghe của tai đến việc nhìn thấy của mắt - "Tai tôi đã nghe đồn về Chúa, nhưng bây giờ mắt tôi đã thấy Ngài "- từ sự công bình do việc làm, đến sự công bình theo đức tin. Chúng ta thấy rằng quá trình chuyển đổi đó như là một điều cần thiết để cung cấp cho Đức Chúa Trời lập trường của Ngài.
Đức Chúa Trời Được Phục vụ Thông qua sự đau khổ
Bây giờ điểm chính là có sự phục vụ cho Đức Chúa Trời mà nằm trong một lĩnh vực hoàn toàn khác với lĩnh vực của các sự vật trần gian và tạm thời. "Đầy tớ của Ta, Job." Ông ấy là tôi tớ Đức Chúa Trời, nhưng phụng vụ thực sự của cuộc sống Gióp đã được hoàn thành trong một lĩnh vực thuộc linh, bên ngoài tầm nhìn loài người. Nó đã được hoàn thành thông qua những điều thuộc về thời gian, nó là đúng, nhưng có một bối cảnh cho tất cả những điều này. Những điều không chỉ xảy ra trong cuộc sống của ông, những bất hạnh thông thường mà có thể vượt quá sức lực bất kỳ người nào. Một cái gì đó đang xảy ra trong lãnh vực vô hình, trong một lĩnh vực khác, nơi đó, thông qua tất cả những điều này, Đức Chúa Trời đang được phục vụ trong một cách đặc biệt. Đối tượng là gì? Kết cuộc được xem thấy là gì? Nó chỉ là điều này: Đức Chúa Trời cuối cùng phải được biện minh trong sự sáng tạo bởi có được nhân loại vinh hóa. Khi Đức Chúa Trời đã đãm nhiệm việc sáng tạo ra con người, Ngài đã đảm nhiệm tất cả các trách nhiệm và tất cả các trách nhiệm pháp lý của việc tạo ra con người, và đó là một trách nhiệm kinh khủng.
Bạn bước vào các chiều sâu với Job và đôi khi bạn sẽ đặt câu hỏi cuối cùng, 'Ngài đã tạo ra tôi, tôi là trách nhiệm của Ngài, tôi đặt trách nhiệm tại cửa của Ngài’. Đức Chúa Trời nói, 'Ta chấp nhận điều đó, và khi Ta đảm nhận trách nhiệm cho việc tạo ra con người, Ta đã làm như vậy với quyết tâm không thay đổi là có con người vinh hóa lúc cuối cùng, một nhân loại được vinh hóa là điều duy nhất mà sẽ biện minh cho Ta’. Satan đã làm tất cả mọi thứ trong quyền lực của hắn để đánh bại Đức Chúa Trời trong ý định đó về một nhân loại được vinh hóa. Toàn bộ trận chiến trong những thứ vô hình đã liên hệ với điều đó, và chính công việc của Sa-tan đang được Đức Chúa Trời sử dụng cách tối thượng hướng đến sự kết thúc đó. Tất nhiên, tình trạng cuối cùng của Job chỉ là một hình ảnh, một gợi ý, về một người sống lại từ người chết và được tôn cao đến một vị trí rất cao và đầy dẫy sự viên mãn thần thượng-- tất cả đều nhờ ân sủng, tất cả thông qua lòng thương xót của Đức Chúa Trời hành động cách tối thượng. Đó là kết cuộc được xem thấy.
Bây giờ, trong lãnh vực vô hình, một cái gì đó đang xảy ra trong mối quan hệ đó, và Đức Chúa Trời đang được phục vụ thông qua những đau khổ của dân Ngài theo cách này, Ngài được biện minh. Chúng ta có ngụ ý gì? Chúng ta là dân của Chúa và chúng ta không chỉ được cứu để được cứu, nhưng trong đó cụm từ cũ rất tầm thường, chúng ta đã được "cứu để phục vụ". Đức Chúa Trời biết điều đó có nghĩa là gì còn nhiều hơn hầu hết mọi người suy nghĩ khi họ nói về sự phục vụ Chúa. Đọc Sách Job và xem phục vụ Chúa có nghĩa là gì. Phụng vụ rất cao cả, có thể được dâng lại cho Đức Chúa Trời là sự biện minh của Đức Chúa Trời, các quyền của Đức Chúa Trời trong con người, sự biện minh cho Đức Chúa Trời trong việc sáng tạo. Đây không phải là một vấn đề vận hành liên tục, tham gia các cuộc họp rất nhiều, rao giảng khắp nơi và làm nhiều điều được gọi là phục vụ. Đôi khi nó có nghĩa là bị tước đoạt tất cả mọi thứ và được đặt vào tình trạng để qua một kinh nghiệm sâu sắc và khủng khiếp, trong đó Đức Chúa Trời có thể làm một cái gì đó trong chúng ta, mà có thể vinh hóa nhân loại, trao vinh quang cho con người để, cuối cùng, với một nhân loại được vinh hóa, Đức Chúa Trời có thể nói, "Ta đang được biện minh là đúng, Ta đang được biện chính trong sự việc đã tạo ra con người. Điều này không biện chính cho Ta sao?
Vào lúc này, trong khi chúng ta không thể nắm bắt tất cả các ý nghĩa vĩnh cửu của nó, chúng ta biết điều này trong nguyên tắc. Đó là làm việc trên nguyên tắc trong các hình thức và đường lối vụn vặt với chúng ta. Chúa cho phép chúng ta đi vào sự khổ sầu rất sâu xa và tối tăm và chúng ta chịu đựng bị tước đoạt và bị tước rất nhiều. Chúng ta đi vào các chiều sâu và Sa-tan dường như có tất cả các cách riêng của hắn, chỉ cần cỡi trên chúng ta. Chúa có vẻ ở rất xa và ẩn mặt, song le, trong đức thành tín của Ngài, Ngài đang làm một cái gì đó trong chúng ta. Chúng ta không biết nó có nghĩa là gì. Kêu gào liên tục của chúng ta là- “Tại sao?” Tại sao có điều này? Chúng ta trải qua điều đó và sau đó chúng ta thoát khỏi nó. Đó là một giai đoạn và chúng ta thoát ra theo mức lượng, với sự giàu có thuộc linh, với một kiến thức mới về Chúa, chúng ta thoát ra ngoài chung với hồn đuợc thanh tẩy của chúng ta, bước vào một nơi mới với Chúa và khi chúng ta nhìn lại điều đó, chúng ta nói, "Vâng, điều dó khá xấu, nhưng nó có giá trị, nó khủng khiếp, nhưng tôi có một cái gì đó biện chính cho nó, ngày hôm nay tôi biết là tôi không thể biết bằng bất kỳ cách nào khác và thực sự tôi biện minh cho Đức Chúa Trời, tôi cúi xuống trước mặt Chúa, nói rằng Ngài là đúng, Ngài đã thực hiện một cái gì đó mà đã không được thực hiện trong bất kỳ cách nào khác và điều đó có giá trị. Hơn thế nữa, tôi bây giờ ở vào một vị trí, như Gióp, để đứng trước Đức Chúa Trời thay cho những người khác”. Có những người khác có nhu cầu tuyệt vọng và họ sẽ không thể vượt qua. Bạn bè của Gióp không thể có được sự thông qua với Đức Chúa Trời và họ sẽ không có được sự vượt qua nếu không có Job. Ông đứng trước Đức Chúa Trời cho họ, ở một nơi có quyền lực và ảnh hưởng. Đức Chúa Trời đúng, sau hết mọi sự, bởi vì kết quả của kinh nghiệm đó, các giá trị mà đã phát sinh từ đó, kiến thức về Chúa, sức mạnh thuộc linh, khả năng để giúp đỡ những người khác - mà biện minh cho Đức Chúa Trời trong các đường lối của Ngài.
Đó là sự thật của nhiều người dân của Chúa trong cách rời rạc, nhưng nó cũng là toàn bộ lịch sử của Đấng Christ trong sự liên hiệp với Hội thánh của Ngài và lịch sử của Hội thánh Ngài trong sự liên hiệp với Ngài trong một vị trí thuộc linh thực sự. Đó là lịch sử của Hội thánh-- dân của Chúa đang trải qua một thời gian kiệt lực khủng khiếp dưới bàn tay của Ma quỷ, và dưới tối thượng quyền của Đức Chúa Trời, từ trong đó Hội thánh trở thành "một hội thánh vinh diệu, không có chỗ trách đuợc, hoặc có nếp nhăn hoặc có điều nào như vậy "(Êphêsô 5:27); " Khi Ngài sẽ đến để được vinh hoá trong các thánh đồ của Ngài, và để được ngạc nhiên trước tất cả các nguời tin "(2 Tes. 1:10). Đó là Chúa có tất cả vinh quang từ trong khổ đau. Đó là kinh nghiệm của bạn theo một cách nhỏ bé không? Tôi nghĩ rằng bạn có thể nhìn thấy một cái gì đó chạm vào bạn, nhưng bạn nhận ra kết quả cuối cùng của nó không? Đức Chúa Trời nói rằng đây là những gì Ngài đòi hỏi để có thể đuợc chuyển động tới. Job đại diện cho lập trường mà Ngài cần. Job đại diện cho điều gì là có quyền lực và ảnh hưởng với Ngài. Đó là những gì? Nó có nghĩa là được chuẩn bị sẵn sàng chịu đau khổ với Ngài, sẵn sàng chịu đau khổ vì quyền lợi của Đức Chúa Trời.
Chúng ta có nhiều ánh sáng về điều này hơn so với ánh sáng mà Job đã có. Job đã không biết về cuộc phỏng vấn, cuộc họp đó ở trên trời, ông không biết gì về Satan xuất hiện với các con trai của Đức Chúa Trời và tất cả điều gì đã diễn ra ở đó, sự thách thức và sự cho phép ban ra. Tất cả những gì ông biết được là những điều này đang xảy ra. Tiếng kêu la của ông là tiếng kêu của một người trong bóng tối mà không có bất kỳ lời giải thích nào và điều đó là rất hữu ích cho tôi. Có một sự khác biệt rút ra ở đây giữa những lập luận, những tuyên bố và những lời nói hoang mang, lúng túng, xáo trộn của một người đang ở dưới áp lực khủng khiếp, và tội lỗi. Job nói một số điều khá khó khăn, thú vị, ngay cả Chúa, và bạn ngạc nhiên làm thế nào Đức Chúa Trời có thể hỗ trợ điều đó, đứng bên cạnh điều đó. Có, khi chúng ta xuống thấp dưới áp lực, kẻ thù nói dối với chúng ta và Đức Chúa Trời dường như đã ẩn mình và để chúng ta ở một mình, chúng ta đang hoang mang, bối rối và xáo trộn và toàn bộ sự việc thì quá khủng khiếp mà chúng ta bắt đầu kêu gào và thách thức Đức Chúa Trời về đức thành tín của Ngài, về tình yêu của Ngài, chúng ta bắt đầu đặt câu hỏi về Đức Chúa Trời.
Hãy giữ lòng mình, Đức Chúa Trời không gọi đó là tội lỗi. Tôi không ngụ ý là chúng ta có thể tự do với Đức Chúa Trời, nhưng chúng ta có thể đến nơi đó, bởi vì những khó khăn dữ dội của đường lối, mà sự đau khổ và phiền não sâu xa, bởi vì Đức Chúa Trời có vẻ là ở bên ngoài vũ trụ của Ngài và Sa-tan có vẻ là đang làm tất cả mọi điều hắn muốn và chúng ta được vướng mắc vào và tất cả mọi thứ của chúng ta đều bị vướng mắc, chúng ta kêu la ngay cả chống đối với Đức Chúa Trời và đặt câu hỏi về đức thành tín của Ngài. Đây là những tiếng kêu gào, những tiếng rên rỉ - gần như hét lên – của một hồn bối rối, hoang mang, xáo trộn, đang trải qua một kinh nghiệm mà có một ý nghĩa thuộc linh vượt ra ngoài sự hiểu biết, hoặc kiến thức, hay sự am hiểu của hồn đó, và Đức Chúa Trời không gọi điều đó là tội lỗi. Ngài hiểu cơ cấu con người của chúng ta, nhân tính chúng ta. Đó sẽ là tội lỗi nếu Job đã làm những gì vợ ông bảo ông ta làm, từ bỏ Đức Chúa Trời. Đó là tội lỗi và Satan cố gắng lèo lái hồn đó. Nhưng Đức Chúa Trời có quyền tối thượng ở đây và không phải Sa-tan đúng. Chúng ta có thể đi một chặng đường dài hướng tới điểm đó, nhưng Đức Chúa Trời có sự việc trong tay của Ngài, Ngài đã không cho phép nó vượt qua.Tôi nghĩ rằng đó là một điều tuyệt vời, khi bạn đọc tất cả những gì mà Job phải nói, để nghe Đức Chúa Trời nói rằng trong tất cả mọi sự nầy, Job đã không phạm tội với môi miệng của mình. Đức Chúa Trời đang đứng bên cạnh Job.
Sau hết mọi sự, điều này là một chiến thắng kỳ diệu của đức tin vào Đức Chúa Trời, bởi vì, mặc dù Job đi xuống và không nói một số điều rất khó chịu nào, không lâu sau đó, ông đi lên một lần nữa và nói những điều khác cách tốt đẹp. Đức tin của ông đã trải qua một thời gian khủng khiếp, nhưng ông liên tục chổi dậy một lần nữa và đức tin của ông khải hoàn vượt qua tất cả! "Sau khi da tôi, tức xác thịt nầy, đã bị tan nát, Bấy giờ ngoài xác thịt, tôi sẽ xem thấy Đức Chúa Trời;" (Job 19:26). Đó là đức tin vào sự phục sinh.
Điều gì chiếm ưu thế với Đức Chúa Trời? Để có quyền lực với Đức Chúa Trời đòi hỏi chúng ta có thế đứng cho quyền lợi của Đức Chúa Trời và phục vụ Ngài theo ý nghĩa thuộc linh tăng cường. Có tất cả mọi thứ sự việc ở đây trên trái đất này có thể phục vụ Chúa, nhưng có một phụng vụ cho Chúa sâu sắc hơn những điều đó, sâu nhiệm hơn các hoạt động của chúng ta ở đây. Phụng sự lớn nhất chúng ta có thể dâng cho Đức Chúa Trời là sự biện minh cho chính Ngài và rằng điều đó chỉ có thể đến được khi Ngài cứu chuộc, biến đổi và vinh hóa nhân loại. Đó là những gì Ngài đang làm với chúng ta và Ngài làm việc đó thông qua sự đau khổ.
T.A.S.