Sáng thế ký 30:8, “Ra-chên rằng: Tôi đã hết sức chống cự với chị tôi, và tôi được thắng; vì cớ ấy, nàng đặt tên đứa trai nầy là Nép-ta-li” (Vật lộn, tranh đấu).
Dân 2:29, “Kế đến chi phái Nép-ta-li; quan trưởng của người Nép-ta-li là A-hi-ra, con trai của Ê-nan”.
Sáng 32:26, “Người đó bèn nói: Trời đã rạng đông rồi; thôi, để cho ta đi; nhưng Gia-cốp đáp rằng: Tôi chẳng cho người đi đâu, nếu người không ban phước cho tôi”
Epheso 6:18, “Lúc nào cũng hãy dùng đủ thứ khẩn đảo, nài xin mà cầu nguyện trong Thánh Linh; về điều đó hãy thức canh, bền đỗ mọi bề mà cầu nguyện cho hết thảy các thánh đồ”.
Tên khắc trên viên đá quí cuối cùng của bảng đeo ngực thầy thượng tế A-rôn là Nép-ta-li. Nép ta li có nghĩa là “vật lộn với Đức Chúa Trời”. Gia cốp vật lộn với Đức Chúa Trời xin Ngài ban phước. Abraham vật lộn cầu nguyện cho Sô đôm. Chúng ta cũng có đặc quyền đến cùng Đức Chúa Trời để trăn trở và cầu thay cho dân Đức Chúa Trời và cho các tôi tớ của Đức Chúa Trời trên khắp thế giới. Cá nhân chúng ta không thể đi đến mọi nơi, nhưng chúng ta có thể cầu nguyện. Khi chúng ta biết được các nhu cầu của thánh dân, chúng ta nên chiến đấu cầu nguyện cùng Đức Chúa Trời cho họ. Vòng mối cầu nguyện của chúng ta càng lớn, chúng ta sẽ nhận thấy mình càng được kéo đến gần tấm lòng của Đức Chúa Trời nhiều hơn.
Nhiều năm trước tôi đến Victoria, Canada. Tôi nhận được tin nhắn từ một phụ nữ cao niên. Chị đã bị gãy cột sống và nằm một chỗ trải nhiều năm. Khi tôi đến thăm chị trong căn phòng hẹp, nơi chị sống, chị đã nói với tôi, “Tôi cảm tạ Chúa vì Ngài đã giữ gìn tôi trên giường nầy. Điều nầy cho tôi có nhiều thì giờ cầu nguyện cho nhiều tôi tớ của Chúa.”
—Nhiều năm trước chị đã muốn làm giáo sĩ nước ngoài, nhưng vì một vài lý do, chị không thực hiện được. Chị tiếp tục nói, “nhưng bây giờ khi tôi ở trong sự đau đớn và không thể ngủ, Chúa đã nhắc nhở tôi cầu nguyện cho người tôi tớ nầy của Chúa, và cầu nguyện cho người tôi tớ kia của Ngài, và cầu thay cho người đầy tớ nọ của Đức Chúa Trời ở chỗ khác trên thế giới”.—Đó là chức vụ Đức Chúa Trời đã ban cho chị. Bấy giờ, Victoria là hải cảng của Canada, nhiều tàu thuyền thế giới qua lại đó. Do đó các giáo sĩ từ nhiều quốc gia đi qua thành phố nầy. Chị nầy có danh sách những tôi tớ của Đức Chúa Trời đi qua, và chị mời họ ghé thăm chị. Một ai đó đã nói với chị về tôi, và chị đã mời tôi. Khi tôi đến thăm chị, mặt chị sáng ngời hạnh phúc. Chị nói với tôi rằng thế nào chị đã cầu nguyện cho tôi trải nhiều năm rồi. Chỉ trong cõi đời đời, chúng ta mới biết hết những việc lớn mà Đức Chúa Trời đã làm khi đáp lời cầu nguyện của chị nầy, trong và xuyên qua các thánh đồ, và các tôi tớ của Đức Chúa Trời mà chị đã cầu thay. Đó là Nép-ta-li. Tất cả chúng ta đều có đặc quyền nầy để vật lộn trong sự cầu nguyện.
Tôi nhận thấy hành trình bằng tàu hỏa hữu ích cho sự cầu nguyện. Tôi thường dành nhiều đêm trong sự cầu nguyện cho các dân tộc trên thế giới, cho sự cứu rỗi, sự an ninh và sự xức dầu khi tôi đi tới lui bằng tàu hỏa trên đất nước Ấn độ.
Bakht Singh (Ấn độ)