Một ngày nọ, ông đem đứa con trai đi làm việc với ông để cậu con trai có thể quan xát công việc ông làm. Khi cha cậu nâng chiếc cầu lên, cậu bé lấy làm thích thú và muốn đến gần để trông cho rõ hơn. Cha cậu nhận ra rằng mình đang lạc mất đứa con trai và bắt đầu đi tìm cậu bé. Trong sự kinh hoàng, người cha thấy con trai mình đang bị lâm nguy vì tiến tới qua gần hộp số chuyển động của cây cầu. Cuống loạn lên, ông muốn chạy đến tiếp cứu con trai của mình, nhưng nếu ông rời bỏ phòng điều khiển chiếc cầu, ông sẽ không trở lại kịp để hạ chiếc cầu xuống cho chuyến xe lửa chở hành khách xuyên qua.
Ông ta đang giáp mặt với một tình trạng khó xử. Nếu ông ở lại để hạ chiếc cầu xuống, con trai ông sẽ bị chết. Nếu ông vẫn cứ để nó nâng lên, hàng trăm người sẽ bị chết. Ông biết ông phải làm gì. Với những gìọt nước mắt chảy dài xuống gương mặt của ông, ông lặng nhìn chuyến xe lửa xuyên qua cầu. Trên chuyến xe lửa, hai bà đang ngồi chuyện trò thân mật với nhau qua chén trà. Những người khác đang đọc báo. Hầu như tất cả đều không biết việc toát mồ hôi vừa mới xẩy ra. Người đàn ông la thét lên, “Mấy người không biết tôi vừa mới hy sinh con trai tôi cho quý vị không?” Nhưng chuyến xe lửa vẫn tiếp tục cuộc hành trình.
Câu chuyện này là hình ảnh những gì đã xẩy ra trên thập tự giá. Đức Chúa Trời hy sinh Con Ngài để chúng ta được sống. Nhưng hầu như không ai mải mai suy nghĩ về điều này cả. Còn bạn thì sao? Bạn có quan tâm đến sự hy sinh tối hậu Đức Chúa Trời đã làm cho bạn không? Bạn có tạ ơn Ngài không?
Greg Laurie