"CẢ KINH THÁNH LÀ BỞI ĐỨC CHÚA TRỜI SOI DẪN ... HẦU CHO NGƯỜI THUỘC VỀ ĐỨC CHÚA TRỜI ĐƯỢC TRỌN VẸN VÀ SẮM SẴN ĐỂ LÀM MỌI VIỆC LÀNH"
II Timothy 3:16a, 17
  

HỘI TRUYỀN GIÁO PHÚC ÂM VIỆT NAM
(Vietnamese Full Gospel Missions)
TRƯỜNG KINH THÁNH TẠI GIA
(Home Bible School) www.HomeBibleSchoolVietnam.com

Học Báo:
"SỨ GIẢ TÌNH YÊU"

(The Love Ambassadors)
P.O.Box 565, Westminster, CA 92684-USA
Email: VNFGMissions@Yahoo.com

TIẾNG NÓI CHÂN LÝ
(The Voice of Truth)
www.TiengNoiChanLy.com
HỘI THÁNH PHÚC ÂM VIỆT NAM
tại Westminster
(Vietnamese Full Gospel Church)
14381 Magnolia Ave. Westminster, CA 92683-USA
ĐỘC QUYỀN PHIÊN DỊCH VÀ PHỔ DỤNG
© 1979, 1996 GLOBAL YOUTH EVANGELISM
P.O. Box 1019, Orland, CA 95963 - USA
(Giữ bản quyền. Cấm in sao lại từng phần hay toàn bản dưới mọi hình thức hoặc bằng mọi phương tiện).

  

THỐNG KÊ

Đã truy cập:7937372
Đang truy cập:119

Nếu Cơ Đốc nhân tin rằng có thiên đàng, tại sao chúng ta vẫn còn sợ chết? -

 Đức Giê-su thấy Ma-ri khóc và những người Do Thái cùng đi với nàng cũng khóc, thì bùi ngùi xúc động, liền hỏi: “Các người chôn cất anh ấy ở đâu?” Họ đáp: “Thưa Chúa, mời Ngài đến xem!” Đức Giê-su khóc! Mấy người Do Thái bảo nhau: “Kìa, ông ấy thương La-xa-rơ quá!”

(Giăng 11:33-36).
1 Cor. 15: 25-26-Vì Ngài phải cai trị cho đến khi đặt mọi kẻ thù dưới chân mình, kẻ thù cuối cùng sẽ bị hủy diệt là sự chết.
-
Cơ Đốc nhân tin rằng khi chúng ta chết, chúng ta sẽ được sống lại với cơ thể mới. Nhưng cũng giống như những người khác, chúng ta luôn cố gắng tránh nó.
Sự thay đổi có thể đáng sợ và cái chết là điều không biết lúc cuối cùng. Chúng ta dành toàn bộ cuộc sống của chúng ta đầu tư chính mình trong thế giới này, giả định rằng sự đầu tư của chúng ta là có ý nghĩa. Sự chết thách thức sự đầu tư đó. Sự chết có vẻ từ chối giá trị cuối cùng của sự nghiệp, của cải, bạn bè và gia đình. Cơ Đốc nhân phải đối mặt với thực tế khắc nghiệt này cũng giống như người không tin. Cho dù niềm tin vào sự phục sinh đem lại sự an ủi, nhưng thật không dễ dàng tưởng tượng làm thế nào cuộc sống tương lai có thể cung cấp tính liên tục về sự đầu tư của chúng ta đã có trong đời này.
Là con người, sức đề kháng với cái chết thì có tính thể chất và bản năng ăn sâu trong chúng ta.
Gần đây gia đình chúng tôi đã đưa ra quyết định khó khăn để cải thiện cái chết cho một con vật nuôi vì bệnh ung thư. Khi tôi đã ôm ấp nó trong vòng tay của mình, bác sĩ thú y đã cho nó một mũi thuốc gây mê để thư giãn và đưa nó vào giấc ngủ hầu chuẩn bị cho một liều thuốc định mệnh an thần ngay sau đó. Con pet sợ hãi. Nó đã chiến đấu chống lại thuốc gây mê, nó nhìn tôi và phát ra những âm thanh xé lòng.
Bị ràng buộc sâu xa với con chó nhỏ của mình, tôi đã đua đưa nó như một đứa trẻ cho đến khi nó được chích thuốc rồi ngủ thiếp và chết đi. Thật không dễ dàng. Biết rằng cuộc sống đã khởi hành từ một sinh vật nhỏ đó, là một phần đáng quý của gia đình chúng tôi trong gần hai mươi năm, đã mang tình cảm sâu sắc của nỗi buồn và sự mất mát. Tuy nhiên, mất con chó nhỏ của chúng tôi, không so sánh được với sự mất mát của cha mẹ và người thân khác, mà chúng tôi đã có kinh nghiệm trong những năm gần đây.
Con người dễ dàng bỏ qua bao nhiêu kinh nghiệm của mình mà không ở dưới sự kiểm soát hợp lý. Đời sống tình cảm của chúng ta (bao gồm cả tình cảm của chúng ta, như niềm vui, sự giận dữ, và sự sợ hãi) là do bị ảnh hưởng bởi bản năng và kích thích tố, do trí tưởng tượng và lý trí. Cuộc sống trong chúng ta, như trong con chó nhỏ của chúng tôi, theo phản xạ là tìm cách tránh cái chết. Hi vọng và niềm tin của chúng ta vượt trên cái chết, nhưng như những sinh vật thể chất, chúng ta luôn chống lại sự chết.

Cái chết giảm hạ thân thể sống động thành vật thể --và sớm trở thành xác chết mục nát. Nó chế giễu các mối quan hệ, nhân vị, và các niềm hi vọng (Giăng 11: 38-39). Đối mặt với thực tại vật lý và cảm xúc xấu xí trong cái chết của một người bạn thân, Chúa Giêsu đã khóc (Giăng 11: 22-25). Sứ đồ Phao lô xem cái chết với mức độ nghiêm trọng như vậy nên ông gọi nó là "kẻ thù cuối cùng" mà vương quốc của Đấng Christ sẽ chiến thắng (1 Cor 15: 25-26). Ngay cả khi các Cơ Đốc nhân tiếp cận cái chết chung với niềm tin và hi vọng đã được đức thành tín của Đức Chúa Trời tăng cường qua một đời kinh nghiệm, nhưng khi phải đối mặt với một kẻ thù ghê gớm như vậy, thì không bao giờ chỉ là một quyết định vô tư. Đó là một thời gian cho lòng can đảm mà thôi.

 
Chúa Jesus phán cùng họ rằng: Mùa gặt thì lớn song con gặt thì ít. Vậy, hãy cầu nguyện Chúa mùa gặt sai con gặt đi vào mùa của Ngài".

Luke 10: 2