Lê-vi ký 11:1-3, 7, “Đức Giê-hô-va phán cùng Môi-se và A-rôn rằng: Hãy nói với dân Y-sơ-ra-ên rằng: Trong các loài vật trên mặt đất, nầy là những con các ngươi được phép ăn: Hễ loài vật nào có móng rẽ ra, chân chia hai và nhơi, thì các ngươi được phép ăn.-- con heo, nó có móng rẽ, chân chia hai, nhưng không nhơi; nên hãy cầm nó là loài vật không sạch”.
Ăn là đem vật gì từ bên ngoài vào trong mình. Do giao tiếp với loại người nào đó, chúng ta sẽ hưởng mùi vị của người đó.
Tại sao Chúa cấm tiếp xúc con heo và và ăn thịt heo? Luật nầy áp dụng theo nghĩa đen cho tín đồ cựu ước. Nhưng nguyên tắc tiếp xúc nầy áp dụng cho dân tân ước ngày nay.
Về bề ngoài, con heo có móng rẽ nơi bàn chân của nó, nhưng nó không nhơi lại thức ăn. Con heo lại rất thích nằm lăn lóc trong vũng bùn. Đây là loại Cơ Đốc nhân bề ngoài có vẻ thiêng liêng, nhưng bên trong lòng thì trống rỗng, không nhơi, không suy gẫm lời Chúa. Kinh thánh bảo chúng ta phải cất giấu lời Chúa trong lòng, để ta không phạm tội cùng Chúa. Phải trồng lời Chúa, phải làm đầy dẫy lời Ngài, phải suy gẫm lời ấy ngày và đêm. Đó là nếp sống thuộc linh bên trong của Cơ Đốc nhân đắc thắng. Bạn có suy gẫm Kinh thánh không? Chúa từng trách, “đạo (lời) Ta không tiến hành được trong các ngươi” (Gi 8:37).