Tên Côrê có nghĩa là “đầu hói”.
Lêvi
--------------- --/-----------------
Ghẹtsôn + Kêhát + Mêrari
--------------------------------------//------------------------------------------------------
Amram + Dítsêha +Hếprôn + Uxiên
--------------/------------- --------/-----
Am-ram
----------/----------
Miriam+Arôn+Môise
-----------------/------------
A-rôn
----/---
Nađáp+Abihu+Êlêasa+Ythama
-------------------------------
Cô-rê
------/------------
Samuên (tiên tri)
Hêman (nhạc trưởng)
--
Theo gia phả, Côrê là anh em chú bác ruột của Môise và Êlisaphan. Môise và Arôn lãnh đạo toàn dân Israel, Êlisaphan lãnh đạo nhà Kêhát. Nhà Kêhát có 8600 người từ một tháng tuổi trở lên, Dân 3:27-32.
Có lẽ tuổi tác của Côrê là gần 80, sấp sỉ tuổi của Môise, mà ông phải ở dưới quyền em Êlisaphan, tổng trưởng nhà Kê hát, dưới lệnh của cháu là Êlêasa, tổng trưởng nhà Lêvi, và dưới sự chỉ huy của Arôn và Môise, là hai anh.
Nhà Kêhát đặc trách khiêng hòm thánh, hai bàn thờ, cái bàn và chơn đèn bảy ngọn. Phải chăng Côrê được đặc cách làm đội trưởng chỉ đạo con cháu khiêng hòm giao ước? Đó là công vụ vô cùng trọng yếu.
Côrê không lấy điều mình có làm thoả lòng. Ông nổi loạn và bị đất hả miệng nuốt chết. Nhưng các con trai ông còn sống sót, Dân 26:11,58.
*Các Con Trai Của Côrê:
Ngôn ngữ Hêbơrơ có chữ « con trai » (son), nhưng không có chữ « cháu ».Nên đề mục ghi ở các thi thiên 42, ...84 mà bản Việt văn ghi « các con cháu Côrê », thực ra theo nguyên văn là « các con trai của Côrê », các hậu tự của ông.
Theo 1 Sử Ký 6 :, sau sự việc nổi loạn chừng 470 năm, có hai hậu tự nổi danh của Côrê là tiên tri Samuên và nhạc trưởng Hêman xuất hiện vào thời của vua David. Chúng ta không biết Samuên có sáng tác thi thiên nào chăng, chứ Heman thì chắc có.
Các hậu tự của Côrê sáng tác 12 thi thiên là 42, 43,44, 45,46,47,48,49,84,85,87,88. Hêman viết thi thiên 88. Tổng cộng có 12 thi thiên của hậu tự Côrê.
Nhóm chữ « các con trai Côrê » nói lên đức thương xót lớn của Chúa, bày tỏ ân điển vô hạn của Ngài bao trùm trên tội nổi loạn của Côrê.
Thi thiên 136 nói về « sự nhơn từ của Chúa còn đến đời đời ». Rôma 5 : 20 chép, « nơi nào tội lỗi đã thêm lên, thì ân điển lại càng dư đật muôn phần hơn ». Rôma 11 :33 cũng chép, « Ôi sâu thẳm thay là các sự giàu có của cả sự khôn ngoan lẫn sự tri thức của Đức Chúa Trời ! Sự phán đoán của Ngài nào ai dò lường được, các đường lối Ngài nào ai tìm dấu được ».
Có phải anh em chúng ta là các con trai, các hậu tự của Côrê nổi loạn chăng ?
Minh Khải--