Heb. 6:19-20 - “Chúng ta có hi vọng ấy như cái neo của linh hồn, vừa chắc vừa vững, thấu vào phía trong bức màn, Jêsus làm Tiên Phong đã vì chúng ta mà vào đó, trở nên thầy tế lễ thượng phẩm đời đời theo ban Mên-chi-xê-đéc”.
-
Hy vọng là chiếc neo và đức tin là sợi dây cáp. Ở đây cuộc sống chúng ta được xem như là con tàu trong chuyến đi qua một vùng biển đầy bão tố. Đối tượng của niềm hy vọng là Đấng Christ và là bến cảng an nghỉ. Nơi đó tất cả các cơn bão sẽ qua mất đời đời. Sự hỗ trợ cho chiếc neo của chúng ta là nó vừa chắc chắn và vững vàng. Chắc chắn, vì nó đã níu chặt vầng đá rắn chắc phía trong bức màn, thậm chí Christ Jesus, Đấng đã bước vào đó rồi. Vững vàng, do đó không có cơn bão nào sẽ bứt đứt sợi dây cáp giữa linh hồn người tín đồ và Đấng Christ. Lập trường của niềm hi vọng là sự mặc khải về Đấng Christ là Thượng Tế lớn của chúng ta. Mặc khải nầy trong Thánh Vịnh 110 dựa trên hai cột trụ lớn, lời tuyên thệ của Đức Chúa Trời và lời hứa của Đức Chúa Trời. Sự bảo đảm của niềm hy vọng đó là Đấng Tiên phong đã bước vào rồi. Điều này đảm bảo cho con tàu sẽ vào bến cảng trên trời cách an toàn. Đó là bến cảng an nghỉ cho đến đời đời.
Có một nhà giải kinh nói rất hay: “chiếc neo của Cơ đốc nhân không được thả xuống vùng biển thế tục, nhưng nó được thả xuống ở độ rất sâu trong vùng biển thiên thượng, cột chúng ta vào chính ngai của Đức Chúa Trời .
Cuối cùng, người viết thơ Hê-bơ-rơ đã sử dụng một từ ngữ rất thú vị để mô tả Chúa Giêsu. Đó là chữ "Prodromos" và được dịch ở đây là Đấng Tiên Phong. Nó có một ý nghĩa ba mặt: (1) Một người lao vào. Chúa Giêsu của chúng ta đã chạy đua và đã ngồi xuống ở bên hữu Đức Chúa Trời. Ngài ngồi tại đó với tất cả vẻ đẹp đạo đức của nhân tính và làm khuôn mẫu cho tất cả những ai muốn đồng hóa với Ngài. (2) Một người Tiên Phong: là một người mở đường để đảm bảo đường về nhà cho người khác. (3) Một Trinh Sát: một người đảm bảo sự an toàn cho cả đoàn theo sau. Ngài là Nguyên Thủ (Chủ Soái) sự cứu rỗi của chúng ta và tất cả con sẽ được dẫn vào vinh quang bằng mọi cách- Heb 2:10.-“Bởi chưng Đấng mà muôn vật vốn vì Ngài và bởi Ngài, đã muốn đem nhiều con đến sự vinh hiển, thì khiến Nguyên soái của sự cứu rỗi họ nhơn sự chịu khổ sở mà được trọn vẹn và xứng hiệp vậy”.
Thấy tế lễ cựu ước không bao giờ hành động như là một người tiên phong, ông chỉ như là một người đại diện. Dân thánh cựu ước không bao giờ có thể đi theo ông. Nhưng Thượng Tế lớn của chúng ta ngay nay, đã bước vào chính thiên đàng và bằng chính hành động này, Ngài đã mở đường cho dân Ngài bước theo sau.