"CẢ KINH THÁNH LÀ BỞI ĐỨC CHÚA TRỜI SOI DẪN ... HẦU CHO NGƯỜI THUỘC VỀ ĐỨC CHÚA TRỜI ĐƯỢC TRỌN VẸN VÀ SẮM SẴN ĐỂ LÀM MỌI VIỆC LÀNH"
II Timothy 3:16a, 17
  

HỘI TRUYỀN GIÁO PHÚC ÂM VIỆT NAM
(Vietnamese Full Gospel Missions)
TRƯỜNG KINH THÁNH TẠI GIA
(Home Bible School) www.HomeBibleSchoolVietnam.com

Học Báo:
"SỨ GIẢ TÌNH YÊU"

(The Love Ambassadors)
P.O.Box 565, Westminster, CA 92684-USA
Email: VNFGMissions@Yahoo.com

TIẾNG NÓI CHÂN LÝ
(The Voice of Truth)
www.TiengNoiChanLy.com
HỘI THÁNH PHÚC ÂM VIỆT NAM
tại Westminster
(Vietnamese Full Gospel Church)
14381 Magnolia Ave. Westminster, CA 92683-USA
ĐỘC QUYỀN PHIÊN DỊCH VÀ PHỔ DỤNG
© 1979, 1996 GLOBAL YOUTH EVANGELISM
P.O. Box 1019, Orland, CA 95963 - USA
(Giữ bản quyền. Cấm in sao lại từng phần hay toàn bản dưới mọi hình thức hoặc bằng mọi phương tiện).

  

THỐNG KÊ

Đã truy cập:7529844
Đang truy cập:187

MỘT HÌNH BÓNG VỀ ĐẤNG CHRIST

 Mác 14:1 nói về “hai ngày trước lễ Vượt Qua và lễ Bánh Không Men”. Mặc dầu các thầy tế lễ cả và các kinh luật gia muốn giết Chúa Jesus, nhưng họ nói “Không nên làm điều đó nhằm kỳ lễ, e trong dân sanh sự loạn chăng” (c. 2). Cuối cùng, dưới sự tể trị của Đức Chúa Trời, họ đã giết Chúa Jesus tạ kỳ lễ (Mat. 27:15) để ứng nghiệm hình bóng này.
Lễ Vượt Qua là hình bóng về Đấng Christ (1 Cô. 5:7). Đấng Christ là Chiên Con của Đức Chúa Trời để Đức Chúa Trời có thể vượt qua chúng ta là tội nhân, như được mô tả bằng lễ Vượt Qua trong Xuất Ai Cập Ký chương 12 theo hình bóng. Vì thế, Đấng Christ là Chiên Con lễ Vượt Qua cần bị giết vào ngày Vượt Qua để làm ứng nghiệm điều đó.
Theo hình bóng, chiên con lễ Vượt Qua phải bị khám nghiệm xem có tì vít gì hay không suốt 4 ngày trước lễ Vượt Qua (Xuất. 12:3-6). Trước khi bị đóng đinh, Đấng Christ đến Giê-ru-sa-lem lần cuối, sau ngày tháng trước lễ Vượt Qua (Gi. 12:1) và bị các nhà lãnh đạo Do Thái tra xét. Họ không tìm thấy tì vít nào trong Ngài và Ngài được chứng minh là hoàn hảo và đủ điều kiện để làm Chiên Con lễ Vượt Qua cho chúng ta.
NHÀ CỦA SI-MÔN NGƯỜI PHUNG
Mác 14:3 chép rằng Đấng Christ ở Bê-tha-ni “tại nhà Si-môn là người phung”. Ngoài Đấng Christ, không ai có thể tìm thấy Đức Chúa Trời. Đấng này đã rời khởi đền thờ. Ngài lên án đền thờ rằng nó phải bị phá hủy. Tuy nhiên, các môn đồ còn bị những quan niệm mang tính tôn giáo của họ về đền thờ chiếm hữu. Theo hiểu biết của họ, Đức Chúa Trời ở trong đền thờ vì đó là nhà của Ngài. Tôi không chắc ở thời điểm của chương 13, các môn đồ có nhận thức được rằng Đức Chúa Trời đã từ bỏ nhà ấy khi Chúa Jesus ra khởi đền thờ không. Vì Christ Jesus là Đức Chúa Trời nên khi Ngài lìa khỏi và từ bỏ đền thờ bị lên án thì Đức Chúa Trời cũng từ bỏ đền thờ ấy. Khi lên núi Ô-liu với một số môn đồ, Ngài nói tiên tri với họ rằng đền thờ mà họ ái mộ sẽ bị phá hủy. Hơn nữa, đền thờ sẽ được thay thế bằng chính Đấng Christ.
Trong chương 14, chúng ta thấy sau khi rời khỏi đền thờ, Chúa đến nhà của một người phung đã được sạch ở Bê-tha-ni. Người phung tượng trưng cho tội nhân. Si-môn người phung ắt hẳn đã được Chúa chữa lành. Biết ơn Chúa và yêu mến Ngài, ông dọn một bữa tiệc tại nhà để đãi Chúa và các môn đồ để vui hưởng hiện diện của Ngài. Một tội nhân được cứu sẽ luôn luôn làm như vậy.
Ngày nay, nhà của Đức Chúa Trời ở với những người phung được tẩy sạch. Là tín đồ trong Christ, tất cả chúng ta đều là những người phung được tẩy sạch mà Si-môn là đại diện. Si-môn yêu Chúa Jesus và chuẩn bị một bữa tiệc cho Ngài. “Khi Jesus ở Bê-tha-ni tại nhà Si-môn là người phung, đương ngồi ăn, thì có một người đờn bà đến, cầm cái bầu bằng ngọc đựng dầu thơm cam tùng rất quí giá, đập ra mà đổ trên đầu Ngài” (c. 3). Người đàn bà này thật sự yêu Chúa. Nhà của Đức Chúa Trời là Hội Thánh bao gồm những người phung được tẩy sạch và những người xức dầu cho Ngài.
NẮM LẤY CƠ HỘI ĐỂ YÊU CHÚA
Nhà của Si-môn ở Bê-tha-ni là một mô hình nhỏ vể nếp sống Hội Thánh. Theo mô hình thu nhỏ này, nếp sống Hội Thánh gồm có những người phung được tẩy sạch yêu mến Chúa Jesus. Tất cả những ai yêu mến Ngài như Si-môn và người đàn bà xức dầu cho Ngài, đều nhận Ngài làm sự thay thế trọn vẹn của họ. Trong lòng họ không có chỗ cho đền thờ. Thậm chí việc chăm sóc người nghèo cũng không làm họ xao lãng Ngài (c. 5).
Một số người có mặt lúc đó “cùng nổi giận mà nói rằng: Sao uổng phí dầu thơm ấy như vậy? Vì dầu này có thể bán được hơn ba trăm quan tiền để giúp người nghèo. Họ bèn trách móc nàng” (cc. 4-5). Những người tức giận cho rằng tình yêu của người nữ ấy dâng cho Chúa là phí phạm. Suốt mười chín thế kỷ qua, hàng ngàn đời sống quí báu, hàng ngàn điều mà lòng người quí báu, hàng ngàn địa vị cao, và hàng ngàn tương lai vàng son đã “phí” cho Chúa Jesus. Đối với những người yêu mến Ngài theo cách ấy, Ngài hoàn toàn đáng yêu và xứng đáng để họ hiến dâng. Những gì họ đã đổ ra trên Ngài không phải là hoang phí mà là một chứng cớ có mùi thơm về sự ngọt ngào của Ngài.
Theo các câu 6 và 7, Chúa Jesus nói với những người quở trách người đàn bà ấy rằng: “Hãy để mặc nàng, sao các ngươi làm khó cho nàng? Nàng đã làm việc tốt cho ta. Vì các ngươi có kẻ nghèo ở với mình luôn luôn, khi nào muốn làm phước cho họ cũng được, song không có ta luôn luôn đâu”. Lời của Chúa “không có ta luôn luôn đâu” cho thấy rằng chúng ta phải yêu Chúa và nắm lấy cơ hội để yêu Ngài.
Ngày nay, nhiều Cơ Đốc nhân quan tâm đến công tác từ thiện hơn là Đấng Christ. Mối quan tâm từ thiện cho người nghèo thường thay thế Đấng Christ. Nhưng trong Mác chương 14, Chúa Jesus không cho phép mối quan tâm đến người nghèo thay thế chính Ngài. Ở đây, dường như Ngài không quan tâm đến người nghèo mà chỉ quan tâm đến chính Ngài. Dường như Ngài muốn nói rằng: “Đừng làm phiền người yêu mến Ta. Nàng đã làm một việc tốt cho Ta. Nếu ngươi muốn chăm sóc người nghèo, hãy đợi khi khác và đến một nơi khác. Người nghèo luôn luôn ở với các ngươi. Nhưng đây là thì giờ duy nhất để các ngươi nhận Ta làm sự thay thế và đổ mọi sự ra cho Ta”.

 
Chúa Jesus phán cùng họ rằng: Mùa gặt thì lớn song con gặt thì ít. Vậy, hãy cầu nguyện Chúa mùa gặt sai con gặt đi vào mùa của Ngài".

Luke 10: 2