Trong câu 9, Chúa tiếp tục phán rằng: “Quả thật, ta nói cùng các ngươi, khắp cả thế giới hễ nơi nào có rao giảng phúc âm, thì cũng thuật lại việc đờn bà này đã làm để kỷ niệm nàng”. Trong câu trước, Chúa đề cập đến việc chôn Ngài. Chữ “chôn” hàm ý sự chết và phục sinh của Ngài để cứu chuộc chúng ta. Vì vậy, phúc âm trong câu 9 phải chỉ về phúc âm nó đến sự chết, sự chôn và phục sinh của Đấng Christ (1 Cô. 15:1-4).
Câu chuyện phúc âm là Chúa đã yêu chúng ta; và câu chuyện về người đàn bà xức dầu cho Chúa là bà yêu Ngài. Chúng ta phải rao giảng cả hai – Chúa yêu chúng ta và chúng ta yêu Chúa. Một tình yêu là để cứu chúng ta còn tình yêu kia là để chúng ta dâng mình.
Trong các bài trước, chúng ta đã thấy khi Chúa Jesus ở trên núi Ô-liu với bốn môn đồ, Ngài nói với họ về việc khởi đầu cơn quặn thắt. Những cơn quặn thắt này để sinh ra Người Mới, một sự sinh nở đòi hỏi một tiến trình lâu dài. Làm thế nào con người này có thể được sinh ra qua sự chết và phục sinh của Đấng Christ. Qua sự chết và phục sinh của Ngài, Ngài trở nên mọi sự trong Người Mới.
Sau khi Chúa phán với các môn đồ về những điều phải đến, đặc biệt là về cơn quặn thắt thì Ngài vào nhà Si-môn ở Bê-tha-ni là nơi người ta dọn tiệc đãi Ngài. Trong khi Ngài đang ăn thì một phụ nữ yêu Ngài đã đổ ra điều tốt nhất nàng có cho Ngài. Điều này cho thấy rằng Ngài là mọi sự đối với nàng. Chúa nói rằng người đàn bà này đã làm điều nàng có thể làm, đó là xức dầu cho thân thể Ngài trước để chôn Ngài.
Những gì Chúa nói trong câu 8 thật quan trọng vì điều ấy cho thấy rằng người đàn bà này chắn chắc đã nận được lời Chúa phán về sự chết và phục sinh của Ngài. Tôi không cho là Phi-e-rơ đã nhận lời này, nhưng người nữ này đã nhận được. Bà biết rằng Đấng bà yêu không bao lâu nữa sẽ bị giết và bà sẽ không còn cơ hội nào khác để xức dầu cho Ngài. Do đó, trong khi Ngài còn hiẹn diện, bà đã nắm lấy cơ hội để đổ dầu ra cho Ngài. Làm như vậy là bà đã xức dầu cho Ngài để chôn Ngài.
ĐƯỢC ĐEM VÀO TRONG SỰ CHẾT
VÀ PHỤC SINH CỦA ĐẤNG CHRIST
Chắc chắn người đàn bà này đã được đem vào trong sự chết của Đấng Christ. Dĩ nhiên, sự chôn nằm giữa sự chết và phục sinh. Bà đã đổ ra điều tốt nhất của mình cho Chúa là sự thay thế bao-hàm-tất-cả của mình, và bà làm điều này để chôn Ngài. Điều này có nghĩa là bà nhận lấy sự chết của Ngài để vui hưởng Ngài trọn vẹn.
Nếu chỉ có Phúc Âm Mác, chúng ta sẽ không thể hiểu đủ về việc được đem vào sự chết và phục sinh của Đấng Christ. Trong sách Công vụ và các Thư tín của Phao-lô, chúng ta thấy sự phát triển của vấn đề này. Khi ở trong sự chết và phục sinh của Đấng Christ, chúng ta có thể vui hưởng Ngài đến tột cùng. Chúng ta có thể như người đàn bà trong Mác chương 14, là người đã bước vào sự chết và phục sinh của Chúa, và bởi đó, vui hưởng Ngài là sự thay thế đầy đủ của mình. Trong bà không có chỗ cho điều gì hay cho người nào khác hơn Chúa. Trong bà không có chỗ cho Môi-se,cho Ê-li hay cho đền thờ và cũng không cho chỗ cho chính mình. Bà đã được thay thế bằng Đấng đáng yêu này.
Người đàn bà này đã hoàn toàn được chuẩn bị để nhận Chúa làm sự thay thế của mình. Bà đã trải qua tất cả các bước trong tiến trình của Chúa. Trong khi chúng ta có thể nói Phi-e-rơ có phần nào thô thiển, thì người đàn bà này lại chu đáo và mịn màng. Vì lý do này, chắc chắn bà đã được đem vào trong sự chết của Chúa. Bà nhận thức rằng Chúa sẽ bị giết. Nhưng tư tưởng về sự chết của Chúa không có trong Phi-e-rơ. Vì bà đã nhận lời Chúa phán về sự chết của Ngài nên bà cũng nắm lấy cơ hội xức dầu cho Chúa để chôn Ngài. Bởi một bước mà bà nhận lấy sự chết của Chúa và hành động để chôn Ngài. Đây là việc làm tốt mà bà đã làm cho Ngài. Rồi một vài ngày sau đó, bà có mặt trong số những người bước vào sự phục sinh của Chúa. Vì vậy, bà là một người tiên phong, một trong những người đầu tiên vui hưởng Đấng Christ phục sinh. Do sự chuẩn bị của Chúa mà bà đã bước vào sự chết và phục sinh của Ngài.
ĐẤNG CHRIST LÀ SỰ THAY THẾ
CỦA CHÚNG TA TRONG NẾP SỐNG HỘI THÁNH
Chúng ta đã thấy trong chương 13 rằng Chúa đang chuẩn bị các môn đồ cho sự chết của Ngài. Ngài tiếp tục công việc chuẩn bị này trong chương 14. Sự chuẩn bị của Chúa bắt đầu với việc Ngài tiết lộ cho các môn đồ cuộc gia tể của Đức Chúa Trời về việc một Người Mới sẽ được sinh ra là như thế nào. Sự sinh ra Người Mới này đòi hỏi phải chịu nhiều cơn quặn thắt.
Trong Mác chương 14, Chúa tiếp tục chuẩn bị các môn đồ bằng cách vui hưởng tình yêu của họ. Bước vào căn nhà gồm những người phung được tẩy sạch, Ngài vui hưởng bữa tiệc và cũng được xức dầu. Bữa tiệc là vấn đề thỏa mãn bề trong, và ngọt ngào. Vì vậy, trong nhà của Si-môn ở Bê-tha-ni, Chúa vừa được thỏa mãn và vừa được xức dầu. Ngài không được Đức Chúa Trời xức dầu nhưng được một trong những người yêu Ngài xức dầu.
Trong nhà Si-môn ở Bê-tha-ni, Chúa là sự thay thế cho mọi sự. Những người yêu Ngài không có bất cứ điều gì hay bất cứ người nào ngoài Ngài. Họ chỉ có một thân vị tuyệt diệu này, tức Đấng là mọi sự đối với họ.
Trong 14:1-11, chúng tôi đã chỉ ra rằng chúng ta có một mô hình nhỏ về nếp sống Hội Thánh. Đặc biệt chúng ta có mô hình thu nhỏ về việc kinh nghiệm sự nhận lấy Đấng Christ là sự thay thế bao-hàm-tất-cả. Vì vậy, chúng ta có Đấng Christ là sự thay thế trong nếp sống Hội Thánh như được mô tả trước bằng mô hình thu nhỏ này. Trong nếp sống Hội Thánh, chúng ta là những người phung được Ngài tẩy sạch và lòng chúng ta chỉ có chỗ dành cho Ngài. Bên trong chúng ta, xung quanh chúng ta và với chúng ta, không có gì khác ngoài Chúa. Chúng ta nhận Ngài là mọi sự qua sự chết và phục sinh của Ngài.
Ở đầu bài này, chúng tôi đã chỉ ra rằng trong 14:1-11, chúng ta có sự kết hợp giữa âm mưu của những người chống đối, tình yêu của các môn đồ và âm mưu phản Ngài của Giu-điu. Về mưu phản của Giu-đa, 14:10 và 11 chép: “Giu-đa Ích-ca-ri-ốt, là một trong hai môn đồ, đến cùng các thầy tế lễ cả để nộp Jesus cho họ. Họ vừa nghe thì vui mừng, hứa cho người tiền bạc. Rồi người tìm dịp để nộp Ngài”. Số tiền hứa cho Giu-đa là ba mươi miếng bạc (Mat. 26:15), là giá mua một nô lệ (Xuất. 21:32). Trong khi một trong các môn đồ của Cứu Chúa-Nô Lệ bày tỏ tình yêu của mình đối với Chúa đến tột cùng thì một người khác sắp phản Ngài. Một người quí trọng Ngài cùng một lúc với một người đang chuẩn bị nộp Ngài.