Tiếng ca dịu ngọt đoàn thiên sứ,
Trời đêm thanh rộn rã dội vang,
Tìn mừng Chúa đến trần gian,
Thiên đàng trái đất bình an đến rồi.
Nếp sống ta đường đời lắm nỗi,
Tâm linh đau nhức nhối chua cay,
Làm cho hi vọng tàn phai,
Về thiên đàng cuối đường dài phải đi.
Tội lỗi bỏ lại khi tiến tới,
Tầm nhìn về thế giới xóa tan,
Xích xiềng xác thịt bẻ ngang,
Hướng về thiên quốc bền gan lên đàng.
Ngạch cửa bích ngọc chân chạm đến,
Như lữ khách thăng tiến an toàn,
Giữa khung cảnh thật vẻ vang,
Thiên thành chói lọi vinh quang sáng ngời.
Ô thành phố tuyệt vời, vinh hiển,
Vượt ngoài tầm phô diễn con người,
Trải nhiều đời giảng dạy rồi,
Thiên đàng trên cả tuyệt vời suy tư.
Tiếng êm ái tựa như chuông bạc,
Hương thơm dịu kích hoạt tâm linh,
Thánh ca hạnh phước rập rình,
Những gì chưa nghĩ, chưa nhìn là đây.
Hư không, ngu muội rày qua hết,
Nỗi buồn, bóng tối mất cả rồi,
Vui mừng thánh khiết đến nơi,
Đội đầu hỉ lạc lên ngôi đời đời.
Đóa hoa nở hết thời giập nát,
Không còn gì hung ác phá đi,
Dù cho bão tố rầm rì,
Sấm to chẳng thể làm gì hại dân.
Giọt nước mắt không còn rơi nữa,
Lạc thú tồi của thuở trước ngưng,
Bài ca trường cửu hát mừng,
Thiên đàng thánh khiết vô cùng hỉ hân.
Chính Chúa Trời là nguồn ánh sáng,
Christ ánh dương xán lạn dịu thay,
Khen Chiên Con ở trên ngai,
Thiên đàng, vạn vật muôn loài thờ tôn.
Rồi bức màn không còn che khuất,
Cuộc lữ thành kết thúc thành công,
Ngôi cao dân thánh thỏa lòng,
Thiên đàng chỗ ở, tác công đất nầy.
Dây sự chết xưa rày cột trói,
Sinh mạng, chiến thắng mới ban ra,
Đức Vua đội mão cho ta,
Thiên đàng, thành thánh hoan ca muôn đời.
Vinh quang thay thành thánh trên cao,
Nơi an nghỉ thiên đàng ngọt ngào,
Tư gia của thánh dân vinh hiển,
Rồi làm vua trên cả địa cầu./.
Horatius Bonar’s Poems