"CẢ KINH THÁNH LÀ BỞI ĐỨC CHÚA TRỜI SOI DẪN ... HẦU CHO NGƯỜI THUỘC VỀ ĐỨC CHÚA TRỜI ĐƯỢC TRỌN VẸN VÀ SẮM SẴN ĐỂ LÀM MỌI VIỆC LÀNH"
II Timothy 3:16a, 17
  

HỘI TRUYỀN GIÁO PHÚC ÂM VIỆT NAM
(Vietnamese Full Gospel Missions)
TRƯỜNG KINH THÁNH TẠI GIA
(Home Bible School) www.HomeBibleSchoolVietnam.com

Học Báo:
"SỨ GIẢ TÌNH YÊU"

(The Love Ambassadors)
P.O.Box 565, Westminster, CA 92684-USA
Email: VNFGMissions@Yahoo.com

TIẾNG NÓI CHÂN LÝ
(The Voice of Truth)
www.TiengNoiChanLy.com
HỘI THÁNH PHÚC ÂM VIỆT NAM
tại Westminster
(Vietnamese Full Gospel Church)
14381 Magnolia Ave. Westminster, CA 92683-USA
ĐỘC QUYỀN PHIÊN DỊCH VÀ PHỔ DỤNG
© 1979, 1996 GLOBAL YOUTH EVANGELISM
P.O. Box 1019, Orland, CA 95963 - USA
(Giữ bản quyền. Cấm in sao lại từng phần hay toàn bản dưới mọi hình thức hoặc bằng mọi phương tiện).

  

THỐNG KÊ

Đã truy cập:7754399
Đang truy cập:223

PHƠI BÀY VÀ ĐÓNG ĐINH-

 Kinh thánh: Mác 14:27-42
-
Mặc dầu Phi-e-rơ có mặt khi Chúa thiết lập bữa ăn tối nhưng ông đã không hiểu ý nghĩa của việc đó. Ngay sau bữa ăn tối, Chúa cảnh báo các môn đồ về việc bị vấp phạm. Lời cảnh báo này cho thấy các môn đồ vẫn ở trong xác thịt. Mặc dầu Chúa đã thiết lập bữa ăn tối và tất cả họ đã dự phần nhưng họ vẫn còn ở trong xác thịt. Ngay lập tức, Phi-e-rơ đã hành xử theo cách thiên nhiên, khoe khoang rằng mình sẽ không bị vấp phạm hoặc chối Chúa.
Sau khi cảnh báo các môn đồ về việc họ bị vấp phạm, Chúa Jesus đem ba người trong họ Phi-e-rơ, Gia-cơ và Giăng theo Ngài đến Ghết–sê–ma–nê. Chúa truyền dân họ “hãy ở đây và thức canh” (c.34). Tuy nhiên, khi đến với họ , Ngài thấy họ ngủ thì nói với Phi-e-rơ: “Si-môn, ngươi ngủ ư? Không thể thức canh được một giờ sao?” (c.37). Phi-e-rơ, người lãnh đạo các môn đồ, đã đi đầu trong việc ngủ. Ông không có sức để làm điều gì ngoại trừ ngủ
Phi-e-rơ cũng cư xử cách thiên nhiên khi Chúa Jesus bị bắt. Ông rút gươm ra và “đánh đầy tớ của thầy tế lễ thượng phẩm, chém đứt tiện vành tai người” (c.47). Một lần nữa Phi-e-rơ lại gây rắc rối. Vào lúc Chúa Jesus bị bắt, Ngài cần phải thực hiện một phép lạ để chữa lành tai của đầy tớ thầy tế lễ thượng phẩm (Lu.22:50-51)
Theo Mác 14:66-72, Phi-e-rơ đã hoàn toàn chối Chúa Jesus. Một trong những đầy tớ gái của thầy tế lễ thượng phẩm nói với Phi-e-rơ rằng: “Ngươi cũng từng ở với Người Na-xa-rét là Jesus kia chớ!” (c.67). Nhưng Phi-e-rơ chối, nói rằng “Ta không biết, cũng không hiểu ngươi nói chi” (c.68). Chẳng bao lâu sau đó, Phi-e-rơ chối Chúa Jesus hai lần nữa. Qua sự phơi bày này, Phi-e-rơ bị đặt trên thập tự giá. Chúa Jesus bị đóng đinh và Phi-e-rơ cũng bị đóng đinh. Việc ông bị phơi bày là sự đóng đinh của ông.
SỰ TÁI SẢN SINH CỦA ĐẤNG CHRIST
Theo Phúc Âm Mác và sách Công vụ, Phi-e-rơ không những đã trải qua quá trình chết mà còn bước vào sự phục sinh và thăng thiên của Chúa. Vì vậy, khi đứng lên rao giảng phúc âm vào ngày Ngũ Tuần, Phi-e-rơ là một người khác. Ông là một người đã bị đóng đinh, được phục sinh và thăng thiên, một sự tái sinh của Đấng Chrsit chịu đóng đinh, được phục sinh và thăng thiên. Phi-e-rơ là một bản sao của Đấng Christ này. Sau khi được đem vào trong sự chết, phục sinh và thăng thiên của Đấng Christ, Phi-e-rơ cũng được dầm thấm Đấng Christ. Ông là một với Đấng Christ, và Đấng Christ thậm chí đã trở thành ông. Vì lý do này, chúng ta có thể nói rằng Phi-e-rơ là một bản sao của Đấng Christ vào Ngày Ngũ Tuần
Ký thuật trong Phúc Âm Mác cho thấy Phi-e-rơ đã trải qua một quá trình dài để trở nên sự tái sản sinh của Đấng Christ. Quá trình này bắt đầu từ chương 1, khi Phi-e-rơ là người đánh cá được Chúa Jesus kêu gọi. sau khi kêu gọi ông, Chúa đem Phi-e-rơ vào trong một quá trình cần hơn ba năm để hoàn tất. Kết quả là vào ngày Ngũ Tuần, Phi-e-rơ là một người đã được đem vào trong sự chết, phục sinh và thăng thiên của Đấng Christ
Có lẽ vào lúc ấy Phi-e-rơ đã hiểu được ý nghĩa của bàn Chúa. Chúa đã thiết lập Bàn như là một phần của việc Ngài chuẩn bị các môn đồ, tức là một phần của quá trình đem họ vào nhận thức đầy đủ về sự chết và phục sinh của Ngài
Chúng ta cần thấy Chúa có ý định đem tất cả chúng ta vào trong sự chết và phục sinh của Ngài. Qua sự chết và phục sinh của Ngài, chúng ta có thể vui hưởng Ngài là sự thay thế của chúng ta. Khi chúng ta vui hưởng Đấng Christ là sự thay thế của mình, Ngài trở thành chúng ta và chúng ta trở nên một với Ngài. Kết quả là chúng ta trở nên sự tái sản sinh của Ngài, bản sao của Ngài. Đây là khải tượng được truyền cho chúng ta trong Phúc Âm Mác
CUỘC GIA TỂ CỦA ĐỨC CHÚA TRỜI
ĐỂ SẢN SINH NGƯỜI MỚI
Chúng ta đã thấy rằng cuộc gia tể Đức Chúa Trời là để sản sinh Người Mới. Cách sản sinh Người Mới là thay thế chúng ta bằng Đấng Christ
Trong việc rao giảng phúc âm, Đấng Christ là sự thay thế toàn diện được cung ứng cho người khác. Tuy nhiên, khi chúng ta trình bày Đấng Christ là sự thay thế bao – hàm – tất cả thì sẽ luôn luôn có xung đột và bắt bớ. Bởi vì Sa-tan đã chiếm đoạt sáng tạo cũ và vì Sa-tan xúi giục những người trong sang tạo cũ chống đối những điều thuộc về Chúa, nên những điều thuộc sáng tạo cũ ngăn trở chúng ta trong việc để Đấng Christ trở nên sự thay thế của mình
Trước hết, Đấng Christ thay thế tất cả những điều cũ trong Do Thái giáo. Chúng ta đã thấy trong chương 9 và 13 là Đấng Christ thay thế Môi-se, Ê-li và cả đền thờ. Hơn nữa, Đấng Christ thay thế mọi điều trong thế giới ngoại bang. Ngài thay thế văn hóa, phong tục, thói quen và nếp sống cũ
Vì Đấng Christ là một sự thay thế như vậy nên không thể tránh khỏi xung đột. Tuy nhiên, sự xung đột này phục vụ một mục đích tích cực. Qua sự xung đột, chúng ta được đặt vào sự chết và được đem vào sự phục sinh. Điều này có nghĩa là cuối cùng, tất cả những gì kẻ thù có thể làm qua sự bắt bớ và xung đột chỉ giúp làm tuôn đổ dòng chảy sự sống phục sinh. Ha-lê-lu-gia vì dòng chảy sản sinh ra Người Mới là điều sẽ trở nên vương quốc Đức Chúa Trời! Người Mới này được sản sinh bởi sự chết và phục sinh của Đấng Christ. Qua sự chết và phục sinh của Chúa, chúng ta vui hưởng Ngài là sự thay thế toàn diện, bao – hàm – tất – cả để sản sinh Người Mới

 
Chúa Jesus phán cùng họ rằng: Mùa gặt thì lớn song con gặt thì ít. Vậy, hãy cầu nguyện Chúa mùa gặt sai con gặt đi vào mùa của Ngài".

Luke 10: 2