Ngày hai mươi tháng mười đến,
Mừng cho các chị, các bà, các cô;
Nhớ xưa kế hoạch vĩ mô,
Chúa dùng xương đó trong giờ tạo nên:
Một người phụ nữ đầu tiên,
Làm người giúp đỡ kế bên lạ kỳ;
Không dùng xương sọ quyền uy,
Xương chân bị đạp khinh khi cả đời,
Xương sườn cạnh trái tim thôi,
Thương yêu, bảo vệ bởi người phu quân;
Chồng, đầu quyết định toàn phần,
Vợ cần thuận phục, chớ ngần ngại chi;
Bầy con chồi bé ô-liu,
Cây nho là vợ quí yêu trong nhà.
Điều gì Chúa hứa Ê-va?
Con trai người nữ sinh ra sau nầy?
Gặp Thầy trước nhất là ai?
Giới nào yêu Chúa hơn vài đàn ông?
Người nào dâng của hết lòng?
Người nào dâng hiến cái phòng cao sang?
Người nào lao khổ trăm đàng?
Người nào đưa cổ không màng hiểm nguy?
Người nào tên gọi Áp-phi?
Quan tâm giúp đỡ từng li cho chồng?
Ma-ri yêu Chúa hết lòng,
Nêu gương tận hiến sáng trong ngọt ngào!
Chiếc bình yếu ớt ra sao?
Sê-pha tôn trọng xiết bao chân tình!
Sa-ra nhiều gái thuộc linh,
Là đoàn phụ nữ khiết tinh thể nầy.
Châm ngôn khen cả đức tài,
Phao-lô nhắc đến những ai nhu mì?
Phê-bê cùng với Li-đi,
Và nhiều phụ nữ kém gì nam nhi.
Gia đình của Chúa lạ kỳ,
Đông con trai gái còn chi vui bằng?
Bạn nam khá nhớ điều răn:
Biết ơn phụ nữ, ân nhân của mình!
-
Minh Khải cảm tác
(Nguồn: Thi thiên 128).