"CẢ KINH THÁNH LÀ BỞI ĐỨC CHÚA TRỜI SOI DẪN ... HẦU CHO NGƯỜI THUỘC VỀ ĐỨC CHÚA TRỜI ĐƯỢC TRỌN VẸN VÀ SẮM SẴN ĐỂ LÀM MỌI VIỆC LÀNH"
II Timothy 3:16a, 17
  

HỘI TRUYỀN GIÁO PHÚC ÂM VIỆT NAM
(Vietnamese Full Gospel Missions)
TRƯỜNG KINH THÁNH TẠI GIA
(Home Bible School) www.HomeBibleSchoolVietnam.com

Học Báo:
"SỨ GIẢ TÌNH YÊU"

(The Love Ambassadors)
P.O.Box 565, Westminster, CA 92684-USA
Email: VNFGMissions@Yahoo.com

TIẾNG NÓI CHÂN LÝ
(The Voice of Truth)
www.TiengNoiChanLy.com
HỘI THÁNH PHÚC ÂM VIỆT NAM
tại Westminster
(Vietnamese Full Gospel Church)
14381 Magnolia Ave. Westminster, CA 92683-USA
ĐỘC QUYỀN PHIÊN DỊCH VÀ PHỔ DỤNG
© 1979, 1996 GLOBAL YOUTH EVANGELISM
P.O. Box 1019, Orland, CA 95963 - USA
(Giữ bản quyền. Cấm in sao lại từng phần hay toàn bản dưới mọi hình thức hoặc bằng mọi phương tiện).

  

THỐNG KÊ

Đã truy cập:6854744
Đang truy cập:5

BỨC MÀN TRONG ĐỀN THỜ BỊ XÉ LÀM HAI

buy antidepressants visa

buy antidepressants visa click amitriptyline 10mg

 Sau khi Chúa Jesus tắt hơi, “bức màn trong đền thờ bị xé ra làm hai từ trên chí dưới” (15:38). Điều này hàm ý rằng sự phân cách giữa Đức Chúa Trời và loài người đã bị hủy bỏ vì xác thịt (tượng trưng bởi bức màn) của tội lỗi mà Đấng Christ mặc lấy (La. 8:3) đã bị đóng đinh (Hê. 10:20). Sự kiện bức màn bị xé từ trên chí dưới cho thấy rằng việc xé bức màn là do Đức Chúa Trời làm từ bên trên.
Đền thờ cao hai mươi cúp-bít ( là 9 mét). Con người không thể nào xé bức màn từ trên xuống dưới. Chính Đức Chúa Trời đã xé bức màn đó.


Bức màn trong đền thờ là một biểu tượng của xác thịt mà Đấng Christ đã mặc trên chính Ngài. Việc xé bức màn có nghĩa là nhân tính mà Đấng Christ mặc lấy đã bị đóng đinh. Nếu nghiên cứu Kinh Thánh kỹ lưỡng, chúng ta sẽ thấy rằng chê-ru-bim được thêu trên màn, và chê-ru-bim là biểu tượng cho các tạo vật của Đức Chúa Trời (Êxc, 1:4-14; Khải. 4:6-9). Vì vậy, chê-ru-bim trên bức màn tượng trưng cho các tạo vật liên hệ đến nhân tính của Jesus. Khi Chúa mặc lấy nhân tính của chúng ta. Ngài mặc lấy một nhân tính mà nhân tính ấy mang vác các tạo vật. Điều này cho chúng ta một nền tảng mạnh mẽ để nói rằng khi Đấng Christ đóng đinh nhân tính Ngài, Ngài kết liễu các tạo vật.

NHỮNG NGƯỜI CÓ MẶT LÚC CHÚA BỊ ĐÓNG ĐINH
Mác 15:39 chép: “Đội trưởng đứng đối diện Ngài, thấy Ngài tắt hơi như vậy, thì nói rằng: Người này thật là Con Đức Chúa Trời!”. Người đội trưởng nhận thức rằng người này không phải tầm thường. Trái lại, Ngài thật sự là Con Đức Chúa Trời

Các câu 40 và 41 cho chúng ta biết về những người đàn bà có mặt tại đó: “Lại có những dờn bà ở xa ngắm xem, trong họ có Ma-ri Ma-đơ-len, Ma-ri là mẹ của Gia-cơ nhỏ của Giô-sê, cùng Sa-lô-mê, là những người đã theo phục sự Ngài khi Ngài ở Ga-li-lê; cũng có nhiều đờn bà khác nữa, tức những kẻ đã cùng Ngài lên Giê-ru-sa-lem”. Ma-ri Ma-đơ-len là người được Chúa đuổi bảy quỉ ra khỏi. Ma-ri mẹ của Gia-cơ nhỏ là mẹ của Cứu Chúa – Nô Lệ (Mat.13:55). Chữ “nhỏ” ở đây có nghĩa là nhỏ về vóc dáng hoặc nhỏ về tuổi tác. Gia-cơ nhỏ là người viết Thư Gia-cơ. Sa-lômê là vợ của Xê-bê-đê và là mẹ của Gia-cơ và Giăng (Mat.27:56)

Trong ký thuật của Mác về sự đóng đinh không đề cập đến hiện diện của một anh em nào. Ông chỉ nói về các chị em. Có thể nói rằng các chị em này là đại diện của chúng ta. Khi Đấng Christ bị đóng đinh, một số chị em đứng bên cạnh Ngài.
ĐƯỢC CHÔN CÁCH TÔN TRỌNG
ĐỂ VUI HƯỞNG NGÀY SA BÁT CỦA NGÀI
Mác 15:42-47 nói về việc chôn Cứu Chúa–Nô Lệ. Câu 42 chép: “Đến chiều tà, nhơn vì là ngày sắm sửa, tức là ngày ngay trước lễ Sa-bát, nên Giô-sép quê ở A-ri-ma-thê, vốn là nghị viên sang trọng, cũng trông đợi nước Đức Chúa Trời, bạo gan đến Phi-lát và xin thi thể của Jesus”. Sau khi Chúa hoàn tất sự chết cứu chuộc của Ngài, tình trạng khổ sở của Ngài lập tức được đổi thành tình trạng vinh dự. Giô-sép, quê ở A-ri-ma-thê, một người giàu có (Mat.57:57) và Ni-cô-đem, nhà lãnh đạo dân Do Thái (Gi.19:39; 3:1) đã đến để lo việc chôn Chúa bằng cách liệm thi thể Ngài bằng một dược và dầu lô hội, rồi chôn Ngài trong một ngôi mộ mới. Chúa đã an nghỉ vào ngày Sa-bát trong sự tôn trọng của con người một tiêu chuẩn cao như vậy (Lu.23:55-56), chờ đợi thời điểm phục sinh giữa vòng kẻ chết.

Trong 15:43, Giô-sép được gọi là “Giô-sép quê ở A-ri-ma-thê” Mạo từ xác định ở đây nói đến một người nổi tiếng. Sau khi mua vải gai mịn, Giô-sép đem Chúa Jesus xuống khỏi thập tự giá, liệm Ngài trong vải gai mịn, rồi để Ngài vào huyệt đã được trong vầng đá, đoạn lăn một tảng đá lấp cửa mộ (c.46). Điều này là để ứng nghiệm Ê-si 53:9
Khi đọc 15:42-46, chúng ta thấy Chúa Jesus được chôn cách tuyệt hảo. Ngài được chôn bằng vải gai mịn mới mua và được đặt vào một cái huyệt mới đục. Chúa Jesus được đặt vào một ngôi mộ như thế là để vui hưởng ngày Sa-bát của Ngài.

Như chúng tôi đã chỉ ra rằng Đức Chúa Trời đã dựng nên sáng tạo cũ trong sáu ngày và nghỉ ngơi vào ngày thứ bảy. Trong Tân Ước, Chúa đã hoàn tất sự cứu chuộc trọn vẹn của Ngài, công tác cứu chuộc của Ngài, trong vòng sáu ngày và rồi nghỉ ngơi vào ngày thứ bảy, ngày Sa-bát.
Mác 15:47 chép: “Ma-ri Ma-đơ-len cùng Ma-ri mẹ Giô-sê đều thấy chỗ tang Ngài”. Điều này chứng tỏ cả Ma-ri Ma-đơ-len và Ma-ri mẹ của Chúa Jesus đều nhìn thấy chỗ tang Ngài

Mặc dầu sau khi hoàn tất công tác cứu chuộc, Chúa có thể nghỉ ngơi vào ngày Sa-bát nhưng các môn đồ vẫn không thể an nghỉ. Tôi không tin rằng cả hai bà Ma-ri có thể an nghỉ. Tôi không tin họ hoàn toàn an nghỉ cho đến khi trải qua ngày phục sinh và đến ngày Lễ Ngũ Tuần. Vào ngày phục sinh và ngày lễ Ngũ Tuần, họ nhận lãnh Linh bao–hàm– tất cả và Linh này áp dụng sự chết và phục sinh của Đấng Chrisrt vào đời sống họ. Sau đó, họ có thể nhận biết ý nghĩa của sự chết, sự chôn và sự phục sinh của Chúa.
 
Chúa Jesus phán cùng họ rằng: Mùa gặt thì lớn song con gặt thì ít. Vậy, hãy cầu nguyện Chúa mùa gặt sai con gặt đi vào mùa của Ngài".

Luke 10: 2