“Ta sánh dòng dõi nầy với gì ? Nó ví như con trẻ ngồi tại chợ, kêu la cùng bạn mình, mà rằng: 'Ta đã thổi sáo cho bay, mà bay không nhảy múa;
Ta đã than vãn, mà bay không đấm ngực.' "Vì Giăng đã đến không ăn không uống, thì người ta nói: 'Người bị quỉ ám.' Con người đến ăn và uống, thì người ta lại nói: 'Kìa, người ham ăn mê uống, bạn bè với người thâu thuế và kẻ có tội!' Mathio 11:16-19
-
Trong ngụ ngôn nầy, Giăng Báp-tít và Chúa Jesus dã “thổi sáo”, là rao giảng phúc âm vương quốc, nhưng những người Do thái đã không “nhảy múa” cho niềm vui của sự cứu rỗi. Giăng Báp tít và Đấng Christ đã “than vản”, tức là rao giảng sự ăn năn , nhưng người Do thái đã không “đấm ngực” vì buồn rầu về tội lỗi minh.
-
Trong bản gốc chữ “than vản” là “ a dirge”—trong lễ tang Do thái, người ta có hát loại bài ai ca để khóc cho người chết-
-
Sự công nghĩa của Đức Chúa Trời đòi họ ăn năn mà họ không vâng lời. Ân điển của Đức Chúa Trời ban sự cứu rỗi cho họ, nhưng họ không muốn tiếp nhận.
Chúa Jesus tiếp tục nói trong Matthew 11:18-19, “"Vì Giăng đã đến không ăn không uống, thì người ta nói: 'Người bị quỉ ám.' Con người đến ăn và uống, thì người ta lại nói: 'Kìa, người ham ăn mê uống, bạn bè với người thâu thuế và kẻ có tội!'
Giăng đã đến, đem sự ăn năn cho họ (Mác 1:40 và khiến họ buồn rầu về tội lỗi, ông không ăn và uống (Lu ca 1:15-17). Nhưng Đấng Christ đã đến, đem sự cứu rỗi cho tội nhân và làm cho họ vui mừng trong đó. Ngài có niềm vui để ăn uống chung với họ (Mathio 9:10-11).
Vì cớ Giăng Báp-tít đã sống theo cách kỳ lạ và đặc biệt, không ăn và uống theo cách thông thường, chỉ ăn châu chấu và mật ong rừng những kẻ chống đối nói: “'Người bị quỉ ám”. Nhưng họ gọi Đấng Christ là: “người ham ăn mê uống, bạn của bọn thâu thuế và các tội nhân”. Đấng Christ không chỉ là Cứu Chúa, Ngài cũng là Bạn của tội nhân, có thiện cảm với những nan đề của họ và cảm biết những đau buồn của họ.