ÂN TỨ--
-
Tữ ngữ “ân tứ” hay “ban tứ” nói lên một lẽ thật mà rất nhiều người tín đồ còn ngộ nhận:
-
1.Ân tứ ban đầu của mọi tín đồ: 1 Cor 1:7, “đến đỗi anh em không thua kém một ân tứ nào cả, đang khi trông đợi sự hiển hiện của Chúa chúng ta là Jêsus Christ;”-
Ân tứ ở đây ám chỉ các ân tứ bên trong xuất phát từ ân điển, như ban tứ miển phí (nhưng không) của sự sống đời đời (Rô 6:23) và ban tứ của Thánh Linh (Công 2:38). Đó là ân tứ thiên thượng (Hêb. 6:4). Nó không phải là các ân tứ bên ngoài như phép lạ, nói tiếng mới v.v.. Mọi ân tứ bên trong là các thành phần cấu tạo của ân điển. Chúng do sự sống thần thượng ban cho tin đồ khi mới tin Chúa. Tín đồ Cô rinh tô không thiếu thốn những ân tứ bề trong đó. Chúng ta cũng vậy.
-
2.Ân Tứ bên ngoài: 1 Cor 12:4, 7-11. “Vả, các ân tứ có khác nhau, nhưng Thánh Linh chỉ có một. Nhưng Thánh Linh hiển hiện trong mỗi người, để ai nấy đều được ích lợi. Vậy, người nầy nhờ Thánh Linh ban cho lời khôn ngoan, kẻ kia cũng nhờ một Thánh Linh ấy ban cho lời tri thức, kẻ khác nữa cũng nhờ một Thánh Linh ấy mà được đức tin, lại kẻ khác nữa cũng nhờ một Thánh Linh ấy mà được ân tứ chữa bịnh; 1 còn người nầy thì được làm việc quyền năng, kẻ kia thì được nói tiên tri, người khác thì được phân biệt các linh, kẻ nọ thì được nói các thứ tiếng, và người khác thì được thông dịch các thứ tiếng ấy. Nhưng vẫn cùng một Thánh Linh ấy vận dụng cả các ân tứ đó mà phân phát cho mỗi người tuỳ ý Ngài muốn.”
Đây là các ân tứ bên ngoài, là các khả năng để hầu việc Chúa, không đo sự sống thần thượng phát sinh, mà do Linh Chúa ban cho. Có một số người có khả năng làm phép lạ như chữa bệnh, đuổi quỷ, nói tiếng mới chân thật.
-
3.Ân Tứ Của Sự Sống—Rô 12: 6-8; “Vì chúng ta có các ân tứ khác nhau theo như ân điển đã ban cho chúng ta: hoặc ai nói tiên tri, hãy theo lượng đức tin mà nói; hoặc ai phục sự, hãy chăm mà phục sự; hoặc ai dạy dỗ, hãy chăm mà dạy dỗ; hoặc ai khuyên lơn; hãy chăm mà khuyên lơn, ai chẩn tế, hãy rộng rãi mà chẩn tế; ai cai trị, hãy ân cần mà cai trị; ai thương xót, hãy vui vẻ mà thương xót.”
Các ân tứ được tiếp nhận theo mức lượng ân điển được ban cho tín đồ, là kết quả của việc kinh nghiệm ân điển trong nhiều năm. Con lừa Ba laam nói được tiếng người là một khả năng siêu nhiên do Chúa cho gán ghép vào nó, nhưng nó không có sự sống thần thượng. Người có quyền năng chữa bệnh cũng vậy, chỉ có khả năng siêu nhiên của Chúa ban cho bên ngoài. Còn Ân tứ sự sống truyền sự sống Chúa cho người khác.
Hiệu quả của người có ân tứ khẩu tài giảng Lời Chúa khác hiệu quả của người có ân tứ ân điển rao Lời ấy. Tín đồ không nhận biết nổi điều đó.
-
4.Người Có Ân Tứ: Eph 4:8, “Cho nên có phán rằng:
“Khi Ngài lên nơi cao thì dẫn theo những kẻ bị bắt làm phu tù,
Và ban ân tứ cho loài người.”
Đức Thánh Linh ban ân tứ khả năng, còn Đấng Christ, sau khi thăng thiên, thì ban những con người có ân tứ sự sống cho hội thánh. Đó là: “Ngài ban cho người nầy làm sứ đồ, kẻ kia làm tiên tri, người khác làm kẻ giảng Tin Lành, kẻ khác nữa làm mục sư và giáo sư” ( Eph 4:11)
Kết luận:
Cầu Chúa cho chúng ta kinh nghiệm ân điển Chúa, và được đào tạo thành người có ân tứ bề trong, giúp cho sự xây dựng hội thánh cách hữu hiệu.
M>K.