naltrexon
lav
dosis naltrexon
"Tôi thường ít mong muốn nghiên cứu Lời Đức Chúa Trời và tất cả các câu thánh thư và sách có thể giúp tôi hiểu rõ hơn về Kinh thánh! ...
-- Không thèm ăn Kinh Thánh?
... Nếu tôi tìm thời gian nghiên cứu Kinh thánh trước hoặc sau ngày làm việc mệt mỏi của mình, thì tôi đọc một chút, nhưng không đói bụng, hơn nữa chỉ nhận thức rằng đó là một nghĩa vụ cần thiết. Tôi đã đọc rất nhiều thứ khác, để cập nhật chuyên nghiệp và văn hóa. Nhưng đôi khi, khi đã làm nhiều công việc trong ngày xong, tôi cảm thấy kiệt sức ... "
... Nhiều người bị mất cảm giác ngon miệng về mặt thuộc linh và không biết điều đó. Nhưng thực sự có sự tình cờ khi thức ăn không nuôi dưỡng tấm lòng tôi không? - Lịch sử của dân Đức Chúa Trời trong thời xưa giúp chúng ta tìm ra câu trả lời đúng.
-
-- Chúng ta có thể học được gì từ dân Israel?-
Con cái Israel đã từng ở Ai Cập, dưới sự cai trị của Pha-ra-ôn. Họ là nô lệ của ông ta và phải phục vụ ông ta. Thức ăn của Ai Cập là: thịt, cá, dưa chuột, củ kiệu v.v. đã được trao cho họ để giữ họ sống còn cho dịch vụ nô lệ này. Điều kiện sống khó khăn đến mức họ thở dài và la hét. Đức Chúa Trời thương xót họ. Ngài cứu chuộc họ bằng máu của con chiên Vượt qua và dẫn họ ra khỏi Ai Cập, qua Biển Đỏ bằng một bàn tay mạnh mẽ.
Bây giờ có dải nước biển dài, rộng và sâu này nằm giữa Israel và Ai Cập mãi mãi. Không có dịch vụ nô lệ, không có đốc công, không roi vọt, nhưng không có thức ăn của Ai Cập nữa! ... Đức Chúa Trời ở giữa họ; Ngài dẫn họ đến điểm đến tuyệt đẹp này. ... Ngài cho ma-na mưa trên họ, " ban cho họ lương thực từ trời”. Đây là thức ăn mà Đức Chúa Trời ấn định cho họ để duy trì cuộc sống mới nầy cho Đức Chúa Trời, và Ngài “cung cấp cho họ thức ăn dồi dào" (Thi thiên 78).
Ngay cả chúng ta, con cái của Đức Chúa Trời cũng có thể nói về một sự thay đổi lớn. Lễ Vượt Qua của chúng ta, Đấng Christ, cũng bị giết (1 Cô 5: 7). Máu của Ngài đã cứu chuộc chúng ta. Chúng ta vốn là nô lệ của tội lỗi; nhưng chúng tôi cũng được phép đi bộ qua "Biển Đỏ" (một bức tranh về cái chết của Đấng Christ đối với chúng ta). Bây giờ chúng ta được giải thoát và trở thành nô lệ của Đức Chúa Trời (Rô-ma 6:19). ... Chúng ta không còn "thuộc về thế giới". Chính Chúa Giê-su khẳng định điều đó nhiều lần (Giăng 15:19; 17,14 và 17,16). ... Dù có muốn, chúng ta cũng không thể quay lại.
-
-Thức ăn của chúng ta cũng đã thay đổi
Khi chúng ta còn "thuộc về thế giới", chúng ta nuôi dưỡng bản thân từ "những gì trong thế giới". Chúng ta tìm kiếm sự khao khát của xác thịt để làm thỏa mãn dục vọng của đôi mắt và niềm tự kiêu của cuộc sống. Thức ăn đó "không phải từ Chúa Cha". Nó chỉ giúp chúng ta duy trì sự phục vụ cho tội lỗi mình dưới sự cai trị của Sa-tan. Nhưng giống như "đứa con trai hoang đàng" trong Lu-ca 15, chúng ta đau khổ vì thiếu thốn. ... Chúng ta sắp chết vì đói. Chúng ta thở dài và la hét.
Bây giờ chúng ta đã trở lại với Đức Chúa Trời. Chúng ta đã trở thành con cái của Ngài, bây giờ chúng ta được ngồi vào bàn của Cha và ăn những món ăn ngon mà Ngài đặt trước mặt chúng ta. Chúa Giêsu nói: "Cha Ta đã ban cho các ngươi bánh thật từ trời" (Giăng 6:32). Sau khi Chúa Con đến thế giới và trở thành bánh ban sự sống cho chúng ta qua công việc trên thập tự giá và sự phục sinh của mình, Đức Chúa Trời ban cho chúng ta thực phẩm này hàng ngày bằng phương tiện Lời kinh thánh đã viết. Jesus Christ là chủ đề chính của Kinh Thánh (Giăng. 5.39).
-
--- Bạn có biết và vui hưởng các món ăn trên trời không?
Chúng ta cần món ăn này từ thiên đường. "Con người bên trong" trong chúng ta có thể được đổi mới từng ngày nhờ hiệu quả của Đức Thánh Linh (2 Cô-rinh-tô 4:16);
“Cho đến khi tất cả chúng ta đều đạt đến sự hiệp nhất trong đức tin và trong sự hiểu biết Con Đức Chúa Trời, để trở nên người trưởng thành,đạt đến tầm vóc đầy trọn của Đấng Christ. Như vậy, chúng ta sẽ không còn là trẻ con, bị dồi dập và cuốn theo luồng gió học thuyết, bởi sự xảo quyệt của con người và những mánh khóe lừa dối của họ. Nhưng Ngài muốn chúng ta nói ra sự thật trong tình yêu thương, để chúng ta được tăng trưởng trong mọi phương diện hướng đến Đấng Christ, là đầu” (Ê-phê-sô 4 : 13-15);
Hầu chúng ta có thể sinh hoa trái (Ma-thi-ơ 13:18, 18: 23) để ca ngợi Đức Chúa Trời, trong sự tôn vinh danh Chúa Jêsus Christ, và phục vụ con người.
Giống như con cái Israel, chúng ta có thể là con cái của Đức Chúa Trời, ngay cả sau khi chúng ta được cứu, lại còn ăn thức ăn của Ai Cập. ... Thế giới đang thúc ép chúng ta từ mọi phía.
-
--Hoặc bạn có thích món ăn thế tục của "Ai Cập" không?
Điều quan trọng nhất là chúng ta nên nhận thức được mối nguy hiểm lớn và hoàn toàn bị thuyết phục về sự cần thiết của việc phòng thủ quyết định. Nếu không, chúng ta sẽ không chịu nổi sự cám dỗ liên tục là lấy “rác” thồn cho đầy bụng của mình và sẽ không còn thèm khát sữa hợp lý, không pha trộn của Lời Đức Chúa Trời (1 Phi-e-rơ 2: 2). ... Khi ấy chúng ta sẽ lại còng lưng với dịch vụ nô lệ của tội lỗi. Thay vì ca ngợi Chúa, chúng ta sẽ lại thở dài và kêu khóc lần nữa.
Chúng ta hãy đặt những người bảo vệ trung thành trước cửa ra vào và cửa sổ của ngôi nhà tâm hồn chúng ta! Những gì chúng ta cần đọc và nghiên cứu cho sự đào tạo trong nghề nghiệp của chúng ta, và thực hành đó thường không có hại. Nhưng nếu đó là thức ăn cho tấm lòng của chúng ta, chúng ta không thể đủ cẩn thận đâu. Chúng ta hãy hỏi lẫn nhau: thức ăn mà Đức Chúa Trời ban cho tôi là gì?
Chúng ta có đủ sự trệch hướng trong suốt cả ngày; những gì chúng ta cần là thu thập tâm trí của mình trong nơi thánh của Đức Chúa Trời. Ở đó chúng ta tìm thấy bình an nhẹ nhàng, hòa bình và niềm vui. Tác giả thánh vịnh kêu lên: "Tôi yêu mến luật pháp Chúa biết bao! Trọn ngày tôi suy gẫm luật pháp ấy!" (119: 97)