"CẢ KINH THÁNH LÀ BỞI ĐỨC CHÚA TRỜI SOI DẪN ... HẦU CHO NGƯỜI THUỘC VỀ ĐỨC CHÚA TRỜI ĐƯỢC TRỌN VẸN VÀ SẮM SẴN ĐỂ LÀM MỌI VIỆC LÀNH"
II Timothy 3:16a, 17
  

HỘI TRUYỀN GIÁO PHÚC ÂM VIỆT NAM
(Vietnamese Full Gospel Missions)
TRƯỜNG KINH THÁNH TẠI GIA
(Home Bible School) www.HomeBibleSchoolVietnam.com

Học Báo:
"SỨ GIẢ TÌNH YÊU"

(The Love Ambassadors)
P.O.Box 565, Westminster, CA 92684-USA
Email: VNFGMissions@Yahoo.com

TIẾNG NÓI CHÂN LÝ
(The Voice of Truth)
www.TiengNoiChanLy.com
HỘI THÁNH PHÚC ÂM VIỆT NAM
tại Westminster
(Vietnamese Full Gospel Church)
14381 Magnolia Ave. Westminster, CA 92683-USA
ĐỘC QUYỀN PHIÊN DỊCH VÀ PHỔ DỤNG
© 1979, 1996 GLOBAL YOUTH EVANGELISM
P.O. Box 1019, Orland, CA 95963 - USA
(Giữ bản quyền. Cấm in sao lại từng phần hay toàn bản dưới mọi hình thức hoặc bằng mọi phương tiện).

  

THỐNG KÊ

Đã truy cập:6886795
Đang truy cập:124

Anh Em Đã Nghe Nói Về Sự Nhẫn Nại Của Gióp-

 

“La lên đi với tiếng lớn, vì hắn là một vị thần; hoặc hắn đang bận-rộn hay đã đi ngoài rồi, hay đang trên đường đi, hay có lẽ hắn đang ngủ và cần được đánh thức." Theo đó, Ê-li đã chế nhạo các tiên tri của Ba-anh. Họ đã kêu la từ sáng đến giữa buổi chiều trong một màn phô trương điên cuồng. Câu chuyện kể đầy cảm hứng kết thúc, nhưng không có tiếng nói. Không có ai trả lời; không ai chú ý đến (1 Các vua 18:29).
Lý do là rõ ràng. Không ai trả lời vì không có ai ở đó. Ba-anh là một người thay thế xác thịt cho Đức Chúa Trời chân thật. Tương tự như vậy, Phao-lô đã kích thích tâm trí thờ thần tượng ở A-thên khi ông nói, “Đức Chúa Trời đã làm thành vũ-trụ và tất cả các vật trong nó, vì Ngài là Chúa của trời và đất, chẳng ở trong các đền-thờ được làm bằng bàn tay” (Công 17:24).
Hãy nhìn xung quanh. Hãy bước đi để chiêm ngưỡng qua trời và đất, và kết luận hợp lý duy nhất rằng cõi sáng tạo này là kết quả của “quyền-năng đời đời và bản-tính thần-thánh” của Đức Chúa Trời (Rô 1:20). Đó là kinh nghiệm của Gióp. Đức Chúa Trời đã dẫn dắt ông đi qua một khóa học chuyên sâu (Gióp 38-41) về Chúa tể trời và đất, trong đó các đặc điểm và sinh vật khác nhau của vũ trụ minh họa rằng “Đức Chúa Trời là Đức Chúa Trời”.
Tuy nhiên, không phải Gióp nghi ngờ sự tồn tại của Đức Chúa Trời. Ông ta chỉ đơn giản ngạc nhiên, và ngạc nhiên hơn nữa: Đức Chúa Trời đang làm gì vậy? Ông ta biết bằng trực giác, như chúng ta biết từ bối cảnh lịch sử của Gióp 1, rằng ông ta không phạm tội gì, dù một tội lỗi ghê tởm. Ba người an ủi của ông đã không chịu thuyết phục như vậy. Tuy nhiên, Gióp đau khổ không thể tả, đã chôn cất 10 con cái trong một ngày, mất của cải và chịu đựng nhiều tháng đau đớn cùng tủi nhục.

 
-
Đức Chúa Trời có độc đoán không? Ngài đang cầm quyền kiểm soát sao? Ngài có thích thú không? Ngay lập tức, từ trong cơn bão lốc xuất hiện một lời tuyên bố mạnh mẽ: “Đức Chúa Trời của Gióp hằng sống và chăm sóc tôi tớ của Ngài” (Gióp 38: 1..). Đó là Gióp cần sự chỉ dẫn - không phải Đức Chúa Trời cần.
Theo như chúng ta biết, Gióp không bao giờ được cho biết lý do mà ông phải chịu khổ (xem Gióp 1). Thật ra, ông không cần thông tin. Nếu ông ta đơn giản có thể đánh giá cao rằng Đấng Tạo Hóa là toàn năng và toàn tri, ông có thể dựa vào Ngài bất kể điều gì xảy ra. Đức Chúa Trời đã không rời bỏ ông mà không có slời làm chứng tốt, Phao-lô có nói (Công vụ 14:17). Các câu hỏi quan trọng nhất về bản chất và tình yêu của Đức Chúa Trời được trả lời bằng cách lắng nghe những lời chứng về sự sáng tạo và mặc khải.
Tiểu sử của Gióp thực sự là tiểu sử của mỗi người chúng ta, vì chúng ta không phải lúc nào cũng biết lý do rõ ràng cho sự đau khổ của mình. Chúng ta không “thấy” Đấng Cầm Quyền đạo đức của vũ trụ. Tuy nhiên, chúng ta có thể tin tưởng vào Chúa của trời đất. Ngài là Đấng Tạo Hóa và Đấng Cứu Chuộc của chúng ta. Ngài đang kiểm soát và không hoạt động cách thất thường. Hơn nữa, sự sống và sự bất tử đã được đưa ra ánh sáng cho bạn và tôi thông qua phúc âm (2 Tim 1: 10; xem Rô-ma 5: 8).
Không phải chỉ vì lợi ích của Gióp, mà còn vì chúng ta, Đức Chúa Trời đã dẫn dắt người đàn ông nầy từ Út-xơ vượt qua cuộc thẩm vấn khiêm nhường (Gióp 38-41). Chúng ta, giống như Gióp, có thể đánh mất tầm nhìn về “Ai là Đức Chúa Trời” trong khi gặp đau khổ. Nhưng khi chúng ta gặp gỡ Đức Chúa Trời trên thế giới và trong lời nói, chúng ta được trấn an rằng Đức Chúa Trời là Đấng Tạo Hóa mạnh mẽ, Đấng duy trì bác ái và Đấng cai trị hoàn hảo.
-
- Đức Chúa Trời, Đấng Tạo Hóa Mạnh Mẽ
Chúa bắt đầu những cuộc thẩm vấn soi sáng bằng một trong những câu hỏi hay nhất: “con ở đâu khi Ta đặt nền trái đất?, (Gióp 38: 4). Chúa nghe tiếp theo vvề một thử thách hốt hoảng: “Hãy nói cho Ta biết, nếu con hiểu”(câu 4; so với câu 21).
Gióp, đôi khi cố tình có cái nhìn sâu sắc như vậy, đã được hỏi,”Ai định độ lượng nó? Ai giăng giây mực trên nó, ngươi có biết chăng?”! (câu 5). Giống như một dự án xây dựng đồ sộ, trên nền tảng chìm của nó, hay ai đã đặt nền tảng của nó?, (Câu 6). Một mình Đức Chúa Trời - Đấng Tạo Hóa mạnh mẽ - biết những điều phức tạp đằng sau những câu hỏi như vậy.
Chúa đã giới thiệu chủ đề cho khóa học của Gióp với lời buộc tội ngầm này: con không biết những sự thật cơ bản nhất về trái đất. Do đó, con hầu như không đủ điều kiện để đánh giá những gì xảy ra trên đất.
Là Đấng tạo ra, Ngài điều khiển biển. Ngài đã quyết định nó có thể xâm nhập vào vùng đất bao xa, vì đại dương như một đứa bé trong tay Đấng tạo ra nó (câu 8-11).
-
- Đức Chúa Trời, Đấng Nâng Đỡ Bác Ái-
Khi mặt trời mọc và lặn, Đức Chúa Trời duy trì trật tự được tạo ra với sự quan tâm yêu thương dành cho cư dân của nó (câu 12-15). Chúa mời Gióp xem xét buổi sáng. Nó nắm lấy trái đất như một chiếc váy, và những kẻ độc ác bị rũ bỏ khỏi nó. Khi các đặc điểm của trái đất hình thành và màu sắc trong ánh mặt trời buổi sáng, do đó, Đức Chúa Trời cung cấp một sự kiềm chế quan phòng đối với kẻ ác theo thiết kế.
Đức Giê-hô-va hỏi Gióp, với tầm nhìn về giá trị của buổi sáng, “Ngươi từng có bao giờ trong đời ngươi ra lệnh cho buổi sáng, Và khiến cho hừng-đông biết chỗ của nó?”. Đức Chúa Trời đang nói: “Gióp ơi, trước khi con được sinh ra, Ta đã khiến bình minh biết vị trí của nó. Và sau khi con được sinh ra, chắc chắn con đã không thay thế được vị trí của Ta”. Robert Alden đã tóm tắt: “Đó là những trách nhiệm và đặc quyền của Đức Chúa Trời. Cho đến nay, Ngài chưa bao giờ thất bại”.
Đấng sáng tạo đã hỏi kiến thức của Gióp về “vực sâu”. “Há ngươi từng vào trong các luồngnước của biển?Hay há ngươi từng bước vào trong những chỗ trũng của vực sâu? "Có phải các cổng của sự chết từng được lộ ra cho ngươi? Ngươi đã thấy các cổng của sự tối-tăm sâu-thẳm?"Há ngươi đã hiểu vùng trải rộng của trái đất? Nói cho Ta biết, nếu ngươi biết mọi điều nầy” ((16-18). "Không. Con đã không đi vào vực sâu, cũng như chưa thấy cổng tử thần. Con không hiểu được sự mở rộng của trái đất - phải không? Nếu con biết, hãy nói cho Ta biết tất cả về nó. Đây là những câu hỏi khó có thể trả lời hơn cho Gióp.
Đức Chúa Trời đã soi sáng cho ông ta bằng cách xem xét ánh sáng và bóng tối (câu 20-21). “Vào buổi sáng, ánh sáng xuất hiện từ đâu đó. Con đến từ đâu, Gióp?”. Chúa khiển trách vị tộc trưởng, “À ngươi biết mà, vì ngươi đã sinh ra lúc đó, Và nhiều thay là các ngày của ngươi”! '(Câu 21).
-
Lời gợi ý rằng Gióp chắc chắn đã biết câu trả lời cho tất cả những câu hỏi này là cách Đức Chúa Trời giải quyết mạnh mẽ việc Gióp vì ông giả định hỏi về sự cai quản vũ trụ của Đức Chúa Trời, trong khi thực tế, ông không thể trả lời ngay cả một câu nào trong những câu hỏi nầy.
Chúa đã nhắc lại một số sự kiện về thời tiết với Gióp: tuyết, mưa đá, sét, gió, lũ quét, mưa và băng (câu 22-30). Khi xem xét nguồn gốc của cơn bão, con đường của nó và ảnh hưởng của nó, Đức Chúa Trời đã thẩm vấn người tôi tớ của Ngài, con đã từng đến “kho tuyết”, “nơi chứa mưa đá” chưa? Ai cấu tạo tất cả các hình thức của lượng nước mưa?
Đức Chúa Trời đã phản ánh thêm, Ai đã lập ra “các giới-luật của các tầng trời”?, (Câu 31-33). Chính Đấng toàn năng giữ các chòm sao theo thứ tự hoàn hảo.
Bằng cách kiểm tra các hiện tượng khí tượng khác (câu 34-38), Chúa vạn quân đã thông báo cho người có trí tuệ caonầy rằng tất cả trời và đất đều nằm trong sự quản trị thần thượng. Từ các chòm sao xa xôi đến những thay đổi từng ngày của thời tiết, đó là tất cả những gì Đức Chúa Trời đang làm. Làm thế nào, tại sao, khi nào và ở đâu là các câu hỏi phụ thuộc vào ai. Trong hàng tá cách mà Chúa đang nói, ‘Gióp ơi, chính Ta, không phải con đâu!”
Chúa đã tạo ra và kiểm soát các vật vô tri, và Ngài cũng quan tâm đến loài có sự sống. Bằng cách tính đến việc nuôi dưỡng vật lớn và vật nhỏ (38: 39-41); sự sinh sản của loài vật không được giám sát (39: 1-4); niềm tự do và sự sống còn của con lừa hoang dã (39: 5-8); sự độc lập và sức mạnh của con bò hoang (39: 9-12); hành vi hài hước và lúng túng của đà điểu (39: 13-18); sức mạnh và lòng can đảm của con ngựa chiến (39: 19-25); bản chất hùng vĩ của loài chim bay cao vút (39: 26-30); Chúa, trong các bức ảnh đó, đã thể hiện một cách dễ hiểu những gì Gióp rất cần biết - Chúa là Đấng duy trì bác ái. Theo cách này, Đấng Tạo Hóa yêu thương đã làm rõ cho Gióp, và mọi người, rằng bản chất hào hiệp của Đức Chúa Trời là rõ ràng, ngay cả trong tất cả các tạo vật.
-
- Đức Chúa Trời, Nhà Cai Trị Hoàn Hảo
Gióp không nói nên lời (40: 4-5). Ông nói rằng ông sẽ không nói nữa. Tuy nhiên, ông đã có nhiều điều để học, vì vậy Chúa tiếp tục.
Chúa tể của tất cả các tạo vật đã triệu tập Gióp chấp nhận vị trí hàng đầu ở Sở Tư pháp cho trái đất. Ngài hỏi coi Gióp có cần năng lực thần thượng để làm công việc ấy (40:9).
Ngài đã chờ ông ta khoác áo vương giả của mình và tuôn ra những cơn giận dữ của ông (câu 10-11). Ngài gợi ý Gióp, nếu ông ta có khả năng, có thể khiến kẻ ác bất lực và hạ hắn bằng một cái liếc mắt - bị phán xét và trừng phạt. Những câu này (câu 7-13) đã chuẩn bị Gióp để xem xét ý nghĩ của câu 14. “Con có thể tự cứu mình không?”
Sau đó, Chúa phai bày hai sinh vật có tỷ lệ như khủng long trước tâm trí của Gióp – Bê-hê-mốt và Lê-vi-a-than (40: 15-24; 41: 1-34).
-
Bê-hê-mốt là một con thú ăn cỏ, cần một lượng thức ăn khổng lồ (câu 15, 20). Anh ta sở hữu sức mạnh cơ bụng to lớn, có một cái đuôi như cây tuyết tùng (câu 16-18). Anh là “con vật đầu tiên trong số các tác phẩm của Đức Chúa Trời”, chỉ ra kích thước và sức mạnh của nó, chứ không phải theo trình tự thời gian sáng tạo ra nó. Anh ta đứng dưới sông khi con song hỗn loạn và sâu thẳm (câu 23), khi một đứa trẻ nghịch ngợm lội trong bể bơi sâu đến mắt cá chân. Khi khối lượng và vận tốc của các dòng sông có lũ có thể cuốn trôi một chiếc xe tải 3 tấn, người ta khó có thể nghĩ rằng một con hà mã nặng 3 tấn là mô tả tốt nhất cho Bê-hê-mốt nầy.
Lê-vi-a-than không phải là một động vật lớn, vì theo đuổi anh ta là điều không tưởng. Chúa nhấn mạnh điểm nầy với Gióp. Có phải Lê-vi-a-than nói năng êm dịu với con không? Nó có nói chuyện nhẹ nhàng với con không? Nó sẽ mặc cả với con chứ? Con có thể chơi với nó, hoặc làm cho nó thành một con vật cưng yêu cho những đứa con nhỏ của con không? Không ai mơ được khuấy động nó. Tuy nhiên, nó chỉ là một sinh vật. “Dù bất cứ điều gì có dưới bầu trời đều là của Ta”, Chúa đã khẳng định như vậy (câu 11).
Quan điểm của Chúa trong việc cung cấp mô tả này chỉ đơn giản là thế này: Nếu con người không thể thi đấu thành công với Lê-vi-a-than, anh ta chắc chắn không thể chống lại Ta (câu 10-11), và trong đó có con, là Gióp”.
Bằng những bài học khác quan lớn, Đức Chúa Trời tập trung vào vấn đề. “Có phải con (Gióp) phải lập luận rằng Yahweh có tội khi cai quản thế giới một cách bất công để chứng minh sự vô tội của chính con không? -- Kiến thức của Gióp được thể hiện vài phút thôi, và sức mạnh của ông thì yếu. Chúa biết tất cả, và không có gì mạnh hơn Ngài. Kể từ buổi bình minh của loài người, Đấng Tạo hóa đã cai quản bằng bàn tay toàn năng của mình với một mối quan tâm thực sự đối với con người. Không có gì xảy ra trên mặt t đất của Ngài - thậm chí không có đau khổ nào của con người - là không thể không hòa hợp được với bản chất bác ái, toàn năng và toàn tri của Ngài---
-
Gióp, Người Đàn Ông Kiên Trì
Bạn có nghe nói về sự kiên định của Gióp không? Ông đã chịu đựng và vị tộc trưởng nầy trở thành bài học khách quan lớn nhất của câu chuyện. Bây giờ ông ấy phục vụ thế giới như một ví dụ về sự kiên trì mặc dù kiến thức có hạn chế. Nhưng sự hiểu biết đó là, “Chúa đầy lòng thương-xót và khoan-dung” là đủ (xem Gia cơ 5:11; 2 Cô 12: 9).

 
Chúa Jesus phán cùng họ rằng: Mùa gặt thì lớn song con gặt thì ít. Vậy, hãy cầu nguyện Chúa mùa gặt sai con gặt đi vào mùa của Ngài".

Luke 10: 2