"CẢ KINH THÁNH LÀ BỞI ĐỨC CHÚA TRỜI SOI DẪN ... HẦU CHO NGƯỜI THUỘC VỀ ĐỨC CHÚA TRỜI ĐƯỢC TRỌN VẸN VÀ SẮM SẴN ĐỂ LÀM MỌI VIỆC LÀNH"
II Timothy 3:16a, 17
  

HỘI TRUYỀN GIÁO PHÚC ÂM VIỆT NAM
(Vietnamese Full Gospel Missions)
TRƯỜNG KINH THÁNH TẠI GIA
(Home Bible School) www.HomeBibleSchoolVietnam.com

Học Báo:
"SỨ GIẢ TÌNH YÊU"

(The Love Ambassadors)
P.O.Box 565, Westminster, CA 92684-USA
Email: VNFGMissions@Yahoo.com

TIẾNG NÓI CHÂN LÝ
(The Voice of Truth)
www.TiengNoiChanLy.com
HỘI THÁNH PHÚC ÂM VIỆT NAM
tại Westminster
(Vietnamese Full Gospel Church)
14381 Magnolia Ave. Westminster, CA 92683-USA
ĐỘC QUYỀN PHIÊN DỊCH VÀ PHỔ DỤNG
© 1979, 1996 GLOBAL YOUTH EVANGELISM
P.O. Box 1019, Orland, CA 95963 - USA
(Giữ bản quyền. Cấm in sao lại từng phần hay toàn bản dưới mọi hình thức hoặc bằng mọi phương tiện).

  

THỐNG KÊ

Đã truy cập:6855202
Đang truy cập:209

ĐA-VIT VÀ MÊ-PHI-BÔ-SẾT-1-

 Đọc Kinh Thánh: 2 Sam. 4:4; 9:1-13; 16:1-4; 19:24-30; 21:7

Hôm nay tôi muốn nhìn vào một câu chuyện tuyệt vời từ Cựu Ước về một cậu bé què ngồi tại bàn ăn của nhà vua. Trong Kinh Thánh có rất nhiều câu chuyện tuyệt vời: một cho chúng ta biết về một gái mại dâm đã được cứu, một về tên cướp đã được cứu, một về người thu thuế đã được cứu, và thậm chí về một người Pharisi xấu xa, đã được cứu. Hôm nay chúng ta sẽ nói chuyện về một cậu bé bại liệt đã được cứu.

Hầu hết những người ngồi ở đây đã đọc Kinh Thánh. Khi chúng ta nói về tình bạn trong Kinh Thánh, chúng ta thường đề cập đến Đa-vitvà Giô-na-than. Một số nhà văn thế tục cũng sử dụng câu chuyện của Đa-vitvà Giô-na-than làm một ví dụ về tình yêu giữa bạn bè. Nhưng hôm nay tôi muốn nói chuyện về làm thế nào Đa-vitđã ân cần đối xử với con trai của Giô-na-than, Mê-phi-bô-sết, và về lòng biết ơn Mê-phi-bô-sết đối với Đa-vít.

-

--MÊ-PHI-BÔ-SẾT QUÈ CHÂN-

(2 SAMUEL 4: 4)

II Samuel 4:4 nói, "Giô-na-than, con trai của Sau-lơ, có một con trai bại chân: khi tin tức về Sau-lơ và Giô-na-than thác ở Gít-rê-ên thấu đến, thì nó đã được năm tuổi. Vú nó đem nó chạy trốn; trong khi lật đật chạy trốn, nó rơi xuống, nên nỗi nó trở nên què. Tên nó là Mê-phi-bô-sết.".

Hãy đặc biệt chú ý tới thực tế là ông nội của Mê-phi-bô-sết là Sau-lơ, kẻ thù của Đa-vít. Nhiều lần, ông đã khủng bố Đa-vitvà muốn giết Đa-vít. Ông là một kẻ thù lớn của Đa-vít. Khi Sau-lơ và Giô-na-than đã thiệt mạng, vú nuôi của Mê-phi-bô-sết chăm sóc anh và chạy trốn một cách nhanh chóng. Cô nghĩ rằng khi ông nội và cha đã chết, Đa-vitcó thể đến để trả thù và giết Mê-phi-bô-sết, nếu họ không chạy trốn nhanh chóng. Cậu bé té trên mặt đất và trở thành khập khiễng, bởi vì cô đã chạy quá nhanh. Hãy xem xét một chốc-- điều này không giống như hình ảnh của một tội nhân trước mặt Đức Chúa Trời sao?

-

Con người đã hiểu lầm Đức Chúa Trời! Tôi nhắc lại: con người đã hiểu lầm Đức Chúa Trời chúng ta! Bởi vì con người có suy nghĩ quanh co về Đức Chúa Trời, anh nghĩ rằng Đức Chúa Trời cũng có suy nghĩ quanh co về anh ta. Bởi vì người ghét Đức Chúa Trời, anh nghĩ rằng Đức Chúa Trời cũng ghét anh ta. Người biết rằng anh đã phạm tội, và anh nghĩ rằng Đức Chúa Trời ghét anh ta. Mê-phi-bô-sết nghĩ, "Ông tôi là kẻ thù Đa-vít, do đó, Đa-vitphải ghét tôi, tôi không có tình yêu dành cho Đa-vít, do đó, Đa-vitkhông có tình yêu đối với tôi." Đây là cách chúng ta cũng nghĩ ngợi. Chúng ta nghĩ rằng Đức Chúa Trời đã không có tình yêu cho chúng ta vì chúng ta không có tình yêu đối với Đức Chúa Trời. Chúng ta nghĩ rằng Đức Chúa Trời không thể yêu thương chúng ta, vì chúng ta thù ghét Đức Chúa Trời. Nhưng Đức Chúa Trời không giống như chúng ta. Mê-phi-bô-sết không có cơ sở để nhận được ân sủng, nhưng ông đã nhận được nó. Điều này cũng đúng đối với chúng ta và Đức Chúa Trời

-

--Đa-vit Bày TLòng Nhân TĐối Với Mê-phi-bô-sết-

(2 SAMUEL 9:1-13)

"Bấy giờ, Đa-vít nói rằng: Có người nào của nhà Sau-lơ còn sống chăng? Ta muốn vì cớ Giô-na-than mà làm ơn cho người?" (Câu 1). Đức Chúa Trời cũng yêu cầu, "còn có bất kỳ người nào của Adam, hầu ta có thể bày tỏ cho anh ta ân sủng?" Đa-vitbày tỏ nhân từ cho Mê-phi-bô-sết vì cớ Giô-na-than, Đức Chúa Trời đã ban ân điển cho các tội nhân vì Chúa Giêsu, Con của Ngài. Mọi người có một sai lầm lớn trong suy nghĩ rằng Đức Chúa Trời ghét con người. Họ nghĩ rằng con người đã làm nhiều điều rất tốt trước mặt Đức Chúa Trời sẽ được Ngài chuyển đổi. Tuy nhiên, họ không chắc chắn bao nhiêu điều tốt nên được thực hiện trước khi Đức Chúa Trời sẽ ngưng cơn thịnh nộ của Ngài, xem xét đến họ, và hài lòng với họ. Nhưng Mê-phi-bô-sết không có vị trí gì cả trước mặt Đa-vít.

-

Đa-vitđã không biết Mê-phi-bô-sết. Đa-vit chỉ biết cha Mê-phi-bô-sết, Giô-na-than. Ông nhân từ đối với Mê-phi-bô-sết vì cớ Giô-na-than. Mê-phi-bô-sết không phải làm bất cứ điều gì tốt trước khi ông có thể nhận được ân huệ của Đa-vít. Mê-phi-bô-sết không có vị trí gì cả trước mặt Đa-vít. Ông đã nhận được lòng nhân từ không phải vì bản thân mà là vì người khác. Điều này đúng cho một tội nhân trước mặt Đức Chúa Trời. Nhiều người nghĩ rằng, "Tôi phải làm một cái gì đó tốt trước khi tôi có thể làm vui lòng Đức Chúa Trời." Nhưng Kinh Thánh cho chúng ta biết rằng Đức Chúa Trời yêu thương chúng ta  không có lý do. Chúng ta không có bất kỳ vị trí nào trước mặt Đức Chúa Trời, và chúng ta không đáng có được ân sủng của Ngài. Nhưng chúng ta có Giô-na-than của chúng ta, Giêsu Christ. Đức Chúa Trời đã ban ân sủng cho chúng ta bởi vì Ngài. Chúng ta được cứu bởi vì chúng ta có Chúa Giêsu trước mặt Đức Chúa Trời. Với Chúa, chúng ta có thể đến trước mặt Đức Chúa Trời.

-

Các trường đại học thời xưa đòi hỏi có hai năm học trước khi vào trường đại học. Một số trường y tế yêu cầu ba năm chuẩn bị. Nhưng để có được sự cứu rỗi, không  cần phải nhập vào bất kỳ sự dự bị đại học nào. Nhiều người nghĩ rằng họ phải chuẩn bị trước khi họ có thể giành lại trái tim của Đức Chúa Trời. Nhưng tôi có thể cho bạn biết rằng không cần phải làm bất cứ điều gì để làm hài lòng Đức Chúa Trời. Không có nơi nào trong Kinh Thánh nói rằng Đức Chúa Trời muốn được hòa giải đối với chúng ta. Kinh Thánh chỉ nói rằng chúng ta cần phải được hòa giải với Đức Chúa Trời. Đức Chúa Trời được hòa giải với chúng ta rồi! Đức Chúa Trời đã ban Con Ngài cho chúng ta bởi vì Ngài yêu thương chúng ta. Ngài đã không chỉ yêu thương chúng ta sau khi Ngài đã ban Con Ngài cho chúng ta. Có người nói, "Thật là may mắn Chúa Giêsu đã chết đến nỗi Đức Chúa Trời có thể yêu thương chúng ta." Nhưng không có điều như vậy. Ngài đã ban Con Ngài cho chúng ta bởi vì Ngài đã yêu thương chúng ta.

-

" Vua tiếp rằng: Chẳng còn có người nào về nhà Sau-lơ sao? Ta muốn lấy ơn của Đức Chúa Trời mà đãi người. Xíp-ba thưa cùng vua rằng: Còn một người con trai của Giô-na-than bị tật hai chân. Vua hỏi rằng: Người ở đâu? Xíp-ba thưa rằng: Người ở trong nhà Ma-ki, con trai A-mi-ên, tại Lô-đê-ba. Vua Đa-vít bèn sai tới nhà Ma-ki, con trai A-mi-ên, tại Lô-đê-ba, mà đòi người đến."(các câu 3-4). Lô-đê-ba  là một từ ngữ Hebrew, có nghĩa là "một nơi không có cỏ." Thế giới ngày nay là một "Lô-đê-ba", nó không bao giờ có thể lấp đầy cơn đói của con người hoặc dập tắt cơn khát của con người. "Lô-đê-ba" không bao giờ có thể thỏa mãn trái tim của chúng ta. Thưa các anh chị em, bạn biết rằng chúng được sáng tạo ra cho Đức Chúa Trời và không cho chính chúng ta? Tất cả những người đã không quay lưng lại với Đức Chúa Trời sẽ không bao giờ được hài lòng.

-

Bạn có thể mơ về tương lai của bạn sẽ thật đẹp và yên tĩnh như thế nào. Nhưng sau một thời gian, bạn sẽ thấy rằng những lời hứa của thế giới như là các loại tiền tệ không sử dụng được. Thời gian trôi qua, thế giới chỉ mang đến cho bạn chán nản và thất vọng. Thời gian trôi qua, thế giới đặt bạn vào một giấc mơ, tất cả mọi thứ chỉ là một ảo ảnh và là một nơi khô khan mà không có cỏ. Ô anh chị em, một cuộc sống vô thần là một cuộc sống không hài lòng. Một cuộc sống bên ngoài của Đức Chúa Trời không bao giờ có thể được thỏa mãn. Mê-phi-bô-sết, người đã chạy trốn Đa-vít, đang sống ở một nơi mà không có cỏ. Một tội nhân cách xa Đức Chúa Trời, được sống trong một nơi mà không có cỏ.

-

Đa-vitđã làm gì khi ông nghe rằng Mê-phi-bô-sết đang sống ở một nơi không có cỏ? Cảm ơn và ngợi khen Chúa! "Sau đó, vua Đa-vitđã sai người, và đem anh ta ra khỏi nhà của Machir, con trai của Ammiel, từ Lodebar" (câu 5). Trong nguyên văn chữ “đòi” nghĩa là "đem đến." Rô-ma 3:11 nói, "không một ai tìm kiếm Đức Chúa Trời." Lu-ca 19:10, "Con Người đã đến tìm và cứu kẻ bị hư mất." Một số người nghĩ rằng vì chúng ta quá gian ác, chúng ta chắc chắn nên tìm kiếm Đức Chúa Trời. Vì chúng ta quá sa ngã, chắc chắn chúng ta nên tìm kiếm Đức Chúa Trời. Nhưng điều này không có hiệu quả! Nếu Đức Chúa Trời đã phải chờ đợi để chúng ta tìm kiếm Ngài trước khi Ngài cứu chúng ta, chúng ta sẽ có lẽ không bao giờ được cứu bởi vì chúng ta sẽ không bao giờ tìm kiếm Ngài. Nếu Mê-phi-bô-sết đã phải tìm kiếm Đa-vít, ông sẽ không có bất kỳ sự dạn dĩ nào tìm kiếm ông ấy, bởi vì ông nội của ông là kẻ thù của Đa-vít. Ông cũng không có khả năng tìm kiếm Đa-vitvì ông đi khập khiễng. Mê-phi-bô-sết không tìm kiếm Đa-vít, nhưng Đa-vitđã sai  người ta mang Mê-phi-bô-sết đến. Chúng ta không tìm kiếm Đức Chúa Trời, nhưng Đức Chúa Trời đã sai Con của Ngài tìm kiếm chúng ta và đem chúng ta trở lại với sự hiện diện của Ngài.

-

Về phía Mê-phi-bô-sết, ông không dám tìm kiếm nhà vua, vì ông nội của ông là kẻ thù của nhà vua. Ngoài ra, ông đã không thể tìm kiếm vua vì ông đi khập khiễng. Chúng ta có thể nghĩ rằng, "Có lẽ một ngày nào đó tôi sẽ trở nên tốt hơn, tìm kiếm Đức Chúa Trời, và tha thiết nài xin Ngài tha thứ tội lỗi của tôi. Có lẽ sau đó tôi sẽ được cứu." Nhưng Mê-phi-bô-sết không tìm Đa-vít, nhưng Đa-vitđã đem Mê-phi-bô-sết về. Kinh Thánh nói rằng Đức Chúa Trời mong muốn bạn, gọi bạn, và sai người nói cho bạn biết rằng Ngài mong muốn bạn. Rô-ma 10: 6 và 7 nói, "Nhưng sự công bình của đức tin nói theo cách này: 'Đừng nói trong trái tim của bạn, Ai sẽ lên trời? có nghĩa là, để đem Christ xuống, hoặc 'Ai sẽ vào vực thẳm? có nghĩa là, để đem Chúa Christ từ cõi chết lên. " Những câu này nói với chúng ta rằng không có người nào có thể đi đến thiên đàng cầu xin Chúa chết cho anh ta và không có người nào có thể đi đến Hades để xin Chúa hồi sinh từ kẻ chết. Các câu sau đây nói rằng, " Nhưng sự ấy nói làm sao? "Lời ở gần ngươi, ở trong miệng ngươi và ở trong lòng ngươi," tức là lời đức tin mà chúng tôi rao giảng đây. Vậy nếu miệng ngươi nhận Jêsus là Chúa và lòng ngươi tin Đức Chúa Trời đã khiến Ngài từ kẻ chết sống lại, thì ngươi sẽ được cứu.  Vì bởi lấy lòng tin mà được công nghĩa, và bởi lấy miệng thừa nhận mà được cứu rỗi. " (8 câu, 10). Mê-phi-bô-sết không cần phải thực hiện một nỗ lực nào. Nhà vua sai người tìm anh ta. Nếu có một người nào ở đây không được cứu,  không vì Đức Chúa Trời không cứu anh ta, nhưng bởi vì anh từ chối ân sủng của Đức Chúa Trời

-

Đa-vitđã nói gì với Mê-phi-bô-sết sau khi ông đem anh ta đến? "  Khi Mê-phi-bô-sết, con trai của Giô-na-than, cháu Sau-lơ, đã đến bên Đa-vít, thì sấp mình xuống đất và lạy. Đa-vít nói: Ớ Mê-phi-bô-sết! Người thưa: Có tôi tớ vua đây.!" (2 Sam. 9: 6). Đây là âm nhạc dễ chịu nhất! Mê-phi-bô-sết. " Đa-vitđã không nói bất cứ điều gì nhiều hơn khi ông nhìn thấy Mê-phi-bô-sết. Ông không nói, "Mê-phi-bô-sết bạn đang ở đây", ông đã không nói, "ớ Mê-phi-bô-sết, cháu của Sau-lơ", ông không nói "Ớ Mê-phi-bô-sết, con của Giô-na-than ", ông không nói, "bạn là ai? " ớ Mê-phi-bô-sết. " Bạn đã bao giờ xem xét, khi Đa-vitnói, " ớ Mê-phi-bô-sết”, loại cảm giác nào trong trái tim của ông, và những giai điệu của giọng nói của ông là gì? Bên dưới từ ngữ này là một trái tim đang đập mạnh, một trái tim bày tỏ trái tim của Đức Chúa Trời. " Ớ Mê-phi-bô-sết" cho thấy rằng Đức Chúa Trời không ghét con người, Ngài muốn con người, và Ngài yêu thương con người. Mỗi lần một người gọi tên của người khác nhưng không nói bất cứ điều gì hơn nữa, một người thứ ba sẽ không hiểu được ý nghĩa, nhưng người mà tên mình được gọi có thể hiểu được.

-

Tôi đã nói về câu chuyện của Mari Ma-đơ-len. Bà nghĩ rằng Chúa là một người làm vườn. Khi cô hỏi người làm vườn nơi Chúa Giêsu nằm, Chúa đã không trả lời, "Tôi không phải là người làm vườn", hoặc "tôi không lấy thi thể của Ngài đi," hoặc "Bạn là một người phụ nữ, làm thế nào bạn có thể lấy thi thể được" Chúa chỉ nói, “ Mari ơi!" Ngay sau khi cô nghe thấy giọng nói rất quen thuộc này, cô nói, "Rabboni!" Chúng ta biết rằng khi có người chỉ gọi nhau bằng tên, phải có ý nghĩa đáng kể đằng sau nó. Vào ngày đó, Đa-vitnhìn thấy cháu trai  kẻ thù của ông, và ông chỉ nói, "Ớ Mê-phi-bô-sết." Điều này cho thấy trái tim của Đa-vitkhông chỉ không có hận thù, nhưng cũng đầy lòng từ bi.

Thật đáng thương khi Mê-phi-bô-sết không biết trái tim của Đa-vít. Khi ông đến cùng Đa-vít, trái tim của ông có thể đã đập nhanh chóng, và ông có thể suy nghĩ, "Hôm nay tôi đang đến thấy vua Giu-đa, có thể ông ta sẽ giết tôi" Khi ông nhìn thấy Đa-vitvà nghe ông gọi, "Ớ Mê-phi-bô-sết," ông ta chắc đã biết rằng Đa-vitcó lòng từ bi và không có ý định xấu đối với ông ta. Nhưng với một trái tim đầy sợ hãi, ông nói, "Này đầy tớ của vua." Ông có thể đã nghĩ rằng, "Trước đây tôi là cháu trai của nhà vua, bây giờ tôi hạ mình làm một người đầy tớ, có lẽ bởi điều này tôi sẽ được ân huệ của Đa-vít, và ông sẽ không giết tôi." Tôi phải cho bạn biết rằng không ai có thể làm vui lòng Đức Chúa Trời bằng cách dựa vào việc chính mình trở thành một người đầy tớ.

-

Sau đó, Đa-vitđã làm chứng về trái tim của Đức Chúa Trời. Ông nói cùng Mê-phi-bô-sết," Đa-vít nói cùng người rằng: Chớ sợ, ta muốn làm ơn cho ngươi vì cớ Giô-na-than, cha ngươi; ta sẽ trả lại cho ngươi những đất của Sau-lơ, ông nội ngươi, và ngươi sẽ ăn chung bàn ta luôn luôn" (câu 7). Thưa các anh chị em, tất cả mọi thứ đã sẵn sàng. Tôi không biết có bao nhiêu người trong chúng ta nhận ra rằng Đức Chúa Trời yêu thương chúng ta. Có lẽ ai đó đã làm việc nhiều năm và vẫn không biết rằng Đức Chúa Trời yêu thương anh. Nếu chúng ta chỉ biết rằng Đức Chúa Trời yêu thương chúng ta, cuộc sống của chúng ta sẽ được thay đổi rất nhiều.

-

Trong thế kỷ XIX, có một nhà văn nổi tiếng, ông chống lại cơ đốc giáo. Ông là chủ bút của một tờ báo rất nổi tiếng. Một ngày nọ, ông nghe lời rao giảng của ông Moody, và ông đã ăn năn và tin vào Chúa. Một khi ông đã được cứu, nhiều người báo cáo câu chuyện sự cứu rỗi của ông trong các tờ báo của nước Mỹ. Một ngày nọ, ông Chapman đã đi vào thị trấn và ở lại trong cùng một khách sạn, trong phòng bên cạnh phòng người này. Ông Chapman biết anh ta và hỏi nếu thật sự rằng ông đã được cứu. Ông nói, "Tôi ăn năn và tin vào Chúa thông qua việc nghe ông Moody giảng thuyết. Tuy nhiên, tôi biết về tình yêu của Đức Chúa Trời khi tôi đã mười tám tuổi.. Khi tôi còn trẻ tôi là đứa con trai hoang đàng. Tôi rời khỏi nhà mười hai tuổi hoặc 13, trải nhiều năm bởi vì tôi không thích bị giam giữ tại nhà.

-

Tại thời điểm đó trong tuổi trẻ của tôi, tôi đã mắc bệnh nặng và hết tiền, tôi phải trở về nhà trong nhục nhã. Cha tôi đối xử với tôi rất tốt, nhưng tôi lấy làm tiếc khi về nhà. Cha tôi đã già, tóc của ông ngã màu trắng, nhưng ông đã bị bệnh. Tuy nhiên, mỗi ngày ông tự ép mình làm việc để có được một ít bánh mì cho chúng tôi ăn. Không bao giờ có đủ cho ba người ăn bởi vì thu nhập quá thấp. Tôi cảm thấy rằng tôi đã mắc sai lầm khi quay trở lại. Tôi không còn có thể ăn bánh mì mà cha tôi có được qua công việc khó nhọc của ông. Sau khi sức mạnh của tôi đã tăng, tôi nói với ông rằng tôi vẫn còn muốn đi ra ngoài. Trong cả cuộc đời tôi, không bao giờ nhìn thấy ông buồn như ngày hôm đó. Ông nói: 'Con chưa được chữa lành, tại sao con muốn lìa gia đình. Nếu có một miếng bánh mì trong căn nhà này, con sẽ luôn luôn có phần.

-

 Là một phần của mái nhà, con sẽ luôn luôn có một chia sẻ. Tại sao con muốn ra đi. Nhưng tôi đã quyết định rời khỏi. Sau đó, ông nói: 'Con trai ơi, hãy để cha nói cho con biết: trong toàn bộ cuộc sống của cha, cha đã không bao giờ mong muốn được giàu có. Nhưng hôm nay cha muốn cha có một tài sản bởi vì con, cha muốn cha có thể có nhiều tiền hơn để con sẽ không phải đi lang thang bên ngoài. Có lẽ ai đó sẽ giúp chúng ta trong tương lai. Tại sao con muốn đi ra ngoài? " Tuy nhiên, tôi đã ra đi. Tôi không thể chịu ăn bánh mì khó kiếm được của cha tôi nữa. Cuối cùng ông nói, 'Con trai ôi, Đức Chúa Trời có thể ban phước lành cho con. Sau ngày hôm nay cha không sẽ nhìn thấy con một lần nữa;..! Nhưng có lẽ cha sẽ nhìn thấy con một lần nữa ở trên trời! Ông dẫn tôi ra khỏi nhà. Chúng tôi đi bộ nửa dặm, trong đó cả ông và tôi cũng không nói một lời nào.

-

Chúng tôi đi bộ như thế này trong một dặm. Ông mệt mỏi và không thể đi tiếp được nữa và phải chia tay. Cho đến ngày đó tôi không biết thế nào là khó rời khỏi nhà. Ông đã đi bộ hơn hai bước rồi ông quay trở lại và gọi tôi. Với những giọt nước mắt trong đôi mắt của mình, ông lấy ra một nửa đô la từ túi của mình và đưa nó cho tôi và nói, 'Điều này dành cho con. Tôi biết đồng đô la nửa này có nghĩa là những gì. Tôi biết rằng mọi sự cha tôi đang có trên trái đất là một nửa đô la đó. Tôi biết những gì trong nửa đồng đô la. Đó là lần đầu tiên trong cuộc sống của tôi mà tôi nhận ra cha tôi yêu tôi! Thời tiết mưa và lạnh, tôi thấy cha tôi đi về nhà, nhưng trái tim của tôi rất ấm áp. Tôi hát 'Cha tôi yêu tôi!’ Kể từ ngày đó tôi đã không còn là con trai hoang đàng. Tôi quyết định rằng điều trước tiên tôi sẽ làm là giảm gánh nặng của cha tôi. Nếu tôi kiếm được một đồng đô la, tôi sẽ gửi cho ông, bởi vì ông đã yêu tôi. Từ ngày đó về sau., tôi trở thành một người khác. Không có nghĩa rằng trước đó, cha của tôi đã không yêu tôi. Nhưng tại thời điểm cảnh thiếu thốn của tôi, tôi nhận ra rằng ông yêu tôi. Một ngày kia khi tôi nghe ông Moody rao giảng những lời sau đây: «Tất cả mọi người nói đều về con trai hoang đàng của một người cha, nhưng hôm nay tôi muốn nói về cha của con trai hoang đàng. 'Khi tôi nghe nói Đức Chúa Trời Cha giống như cha tôi, tôi tin và tiếp nhận Chúa Giêsu là Đấng Cứu Rỗi của tôi."

-

Ô anh chị em, tôi đã biết Đức Chúa Trời này ít nhất mười một năm rồi. Mặc dù điều này không thật lâu dài, tôi biết loại trái tim Ngài. Đừng giả sử rằng bạn có thể làm một cái gì đó để biến đổi trái tim của Đức Chúa Trời, làm vui lòng Ngài. Ngài yêu bạn và muốn bạn được cứu. Ngài không cần bạn cải biến trái tim của Ngài. Nhiều người nói, "Đức Chúa Trời không nói cho tôi biết rằng Ngài yêu thương tôi." Nhưng xin hãy nhìn vào thập giá, và bạn sẽ biết rằng Ngài đã yêu thương các bạn. Bạn đáng nhận sự trừng phạt của thánh giá, nhưng Ngài đã làm cho Chúa Giê-xu chịu thập giá cho bạn bởi vì Ngài yêu thương bạn.

-

Tình yêu là gì? Tình yêu không lời. Loại tình yêu sâu nhất không thể được thể hiện bằng lời nói. Người con trai hoang đàng đã chuẩn bị  nói với cha mình, " Cha ơi, con đã phạm tội với trời và với cha, chẳng còn đáng gọi là con của cha nữa; xin đãi con như đứa làm thuê của cha vậy. " (Luke 15:18-19 ). Nhưng khi ông còn ở cách xa nhà, cha đã có lòng từ bi và chạy ra ôm cổ và hôn anh ta. Trái tim của cha rút ngắn khoảng cách của tội lỗi. Khi cha của anh hôn anh, anh biết trái tim của cha mình. Cha ông đã không nói "Cha yêu con", nhưng ngay sau khi ông hôn anh ta, người con hoang đàng đã biết trái tim của cha mình. Anh không thể nói những lời, "cho tôi làm đầy tớ thuê mướn của cha." Anh chỉ có thể nói trong trái tim của mình, "Cha tôi yêu tôi." Xin vui lòng đừng hiểu sai trái tim của Đức Chúa Trời. Hãy đến với thập tự giá. Chúa Giêsu đã chết cho bạn, điều này sẽ cho bạn thấy những gì có trong trái tim của Đức Chúa Trời. Khi bạn nhìn thấy máu của Chúa Giê-xu, bạn sẽ biết Đức Chúa Trời nhiều là dường nào.

-

"Sau đó, nhà vua gọi là Xíp-ba, người đầy tớ của Sau-lơ, và nói cho người ấy” Ta đã ban cho con trai chủ người mọi tài sản thuộc về Sau-lơ và nhà người. Vậy, ngươi cùng các con trai và tôi tớ ngươi phải cày đất đó cho người, rồi nộp hoa lợi đất sanh sản, hầu cho con trai chủ ngươi có bánh ăn. Mê-phi-bô-sết, con trai chủ ngươi, sẽ ăn chung bàn ta luôn luôn. Vả, Xíp-ba có mười lăm con trai và hai mươi tôi tớ.  Xíp-ba thưa cùng vua rằng: Kẻ tôi tớ vua sẽ làm mọi điều vua chúa tôi dặn biểu. Ấy vậy, Mê-phi-bô-sết ăn chung bàn Đa-vít như một con trai của vua vậy "(2 Sam. 9:9-11). Kỳ diệu biết bao khi điều đó không phải là một điều kiện, không là một giới răn, chỉ là những lời hứa. Không nói bao nhiêu về những gì nên làm. Mọi thứ đã được ban cho. Đây là ân sủng. Nếu chúng ta hiểu được trái tim của Đức Chúa Trời, chúng ta không thể không tin vào Ngài.

Watchman Nee

 
Chúa Jesus phán cùng họ rằng: Mùa gặt thì lớn song con gặt thì ít. Vậy, hãy cầu nguyện Chúa mùa gặt sai con gặt đi vào mùa của Ngài".

Luke 10: 2